Chương 331. Hiện trường cỡ lớn của xấu hổ tới chết (1)
Hiện trường cỡ lớn của xấu hổ tới chết (1)
Mà Ngụy Quân cảm nhận được ngạc nhiên lẫn vui mừng thật lớn.
“Càng ngày càng đáng yêu, Tiểu Miêu, không được, để ta vuốt ve một lúc nữa.”
Ngụy Quân trực tiếp vuốt ve nửa canh giờ.
Tư tưởng Ma Quân ở trong vòng nửa canh giờ này luôn luôn tiến hành kịch liệt đấu tranh.
Một cái miêu cách nói cho y, đại trượng phu nên đội trời đạp đất, tuyệt đối không thể chịu nhục nhã như thế.
Một cái miêu cách nói cho y, y không phải đại trượng phu, không cần đội trời đạp đất, hơn nữa được Ngụy Quân vuốt ve thật sự rất thoải mái.
Phải, thật sự rất thoải mái.
Ngụy Quân cho Ma Quân cảm giác chưa bao giờ thể nghiệm.
Dù sao trước kia cũng không có ai biết chân thân Ma Quân, càng miễn bàn dám vuốt ve Ma Quân.
Ngụy Quân là người đầu tiên.
Lần đầu tiên luôn đặc thù.
Đối với Ma Quân mà nói cũng là tương tự.
Ngụy Quân kỹ thuật rất thành thạo, toàn bộ hành trình mang y cưỡi mây đạp gió, cảm nhận được cảm giác như bay.
Lưu luyến quên về.
Nhưng Ma Quân dù sao cũng là Ma Quân.
Y báo cho mình, cho dù lấy sắc đẹp xuất hiện, dụ hoặc Ngụy Quân, cũng tốt hơn hiện ra bản thể, dựa vào thể hiện dễ thương lấy lòng.
Hơn nữa sủng vật nào có có phân lượng bằng người trong lòng?
Ma Quân vĩnh viễn không làm nô lệ.
Ma Quân phát ra âm thanh mạnh nhất.
Cho nên sau khi vào đêm, thấy Ngụy Quân ở thư phòng cấu tứ viết sách sử như thế nào, Ma Quân lắc mình biến hóa, lại biến ảo trở thành một tuyệt sắc mỹ nhân.
Ma Quân còn cố ý soi gương.
Ta thấy còn thương.
Hoàn mỹ không sứt mẻ.
Ngực tấn công mông phòng thủ.
Vũ khí thực chiến sắc bén.
Nữ nhân như vậy, bản thân Nó nhìn cũng động lòng, cũng không tin Ngụy Quân không thích.
Điểm lòng tin của Ma Quân bắt đầu tăng vọt.
Gõ mở cửa thư phòng, Ma Quân đi vào trong thư phòng, rất thục nữ làm một cái động tác vạn phúc* đối với Ngụy Quân, sau đó cố ý thẹn thùng nói: “Công tử, ta mài mực cho ngươi nhé, Nhân tộc các ngươi không phải đều thích hồng tụ thêm hương đêm đọc sách sao?”
Ma Quân cảm giác điểm quyến rũ của mình giờ phút này đã tràn ra.
Nếu điểm tối đa là mười điểm, Nó chấm cho bản thân một trăm điểm, không sợ mình kiêu ngạo chút nào cả.
Nó tin tưởng Ngụy Quân khẳng định sẽ trực tiếp luân hãm ở dưới váy lựu của Nó.
Nhưng chuyện khiến Nó bất ngờ đã xảy ra.
Nhìn thấy bộ dáng tuyệt sắc mỹ nữ này của Nó, Ngụy Quân không chỉ có không thưởng thức, ngược lại chau mày, trên mặt xuất hiện biểu cảm thất vọng không chút nào che giấu.
“Biến trở về đi.” Ngụy Quân lạnh lùng nói.
Ma Quân: “? ? ?”
“Biến trở về đi, đợi chút, ngươi mang tai mèo biến ra, sau đó mang chín cái đuôi biến ra.” Ngụy Quân thay đổi chủ ý.
Một đôi nắm tay hồng của Ma Quân nắm lại thả lỏng, điểm sát khí trong lòng tăng vọt.
Nó cảm thấy mình tách rời Ngụy Quân ở kinh thành hẳn là cũng có thể sống yên.
Loại biến thái chuyên môn thích phụ nữ có đặc điểm con vật này, Ma Quân cho rằng mình cần thiết thay trời hành đạo.
Ngày kế.
Khi Ngụy Quân mở mắt, phát hiện Ma Quân đang rúc trong lòng.
Đừng hiểu lầm.
Không phải Ma Quân trạng thái cô gái tai mèo.
Là Ma Quân hiện ra chân thân cửu mệnh miêu yêu.
Ngụy Quân còn chưa biến thái như vậy, ôm một em gái tai mèo ngủ.
Cho dù Ngụy Quân biến thái như vậy, Ma Quân cũng sẽ không phối hợp hắn.
Kẻ sau... Phi, kẻ trước là trọng điểm.
Ma Quân vẫn là có điểm mấu chốt của mình.
Ở dưới điều kiện tiên quyết Ngụy Quân không biết thân phận chân thật của mình, làm ra một ít chuyện “không ảnh hưởng toàn cục” còn có thể tiếp nhận.
Nhưng cần phải “không ảnh hưởng toàn cục” .
Ngụy Quân phàm là dám quá phận, Ma Quân liền thề nhất định phải mang Ngụy Quân giết chết.
Nhưng chừng mực “quá phận” do Nó đến định nghĩa.
Hành vi đêm qua của Ngụy Quân, đối với Ma Quân mà nói không tính là quá phận, chỉ là quá phận bình thường.
Cho nên Ma Quân còn có thể nhịn.
Sau khi Ngụy Quân tỉnh lại, Ma Quân cũng tỉnh rồi.
Trên mặt con mèo nhỏ còn ngáp một cái, càng nhìn càng dễ thương.
Ngụy Quân theo bản năng lại vuốt ve Ma Quân một phen, sau đó khẽ cười nói: “Theo lý mà nói, lấy tu vi của ngươi, không cần ngủ nha, sao còn ngủ say như thế, ta đêm qua cũng nghe được ngươi ngáy ngủ.”
Ma Quân nhảy dựng cao ba thước, cũng chính là mặt mèo đỏ lên không hiện rõ, phàm là Nó bây giờ là hình người, khẳng định đã đỏ mặt lên.
“Nói hươu nói vượn, ta chưa bao giờ ngáy ngủ, công tử ngươi sao có thể tự dưng bôi nhọ sự trong sạch của người ta?”
Ma Quân nổi giận.
Bản Ma Quân sao có thể ngáy ngủ?
Đời này cũng không có khả năng.
Ngụy Quân rất bình tĩnh lấy ra Lưu Ảnh Thạch.
Trong Lưu Ảnh Thạch, một con mèo nhỏ đáng yêu cuộn mình ở trong lòng Ngụy Quân, miệng khẽ hé, không chỉ có tiếng ngáy rất nhỏ, thậm chí còn chảy nước miếng.
Ma Quân: “...”
Thật muốn giết người diệt khẩu.
Trong lòng nghĩ như vậy, động tác của Ma Quân cũng là hai móng vuốt che mặt, vù một tiếng biến mất không thấy.
Trước khi biến mất còn nói với Ngụy Quân: “Xấu xa, sau này ta không bao giờ cho ngươi vuốt ve nữa.”
Nhìn bóng lưng biến mất của Ma Quân, Ngụy Quân ngửa mặt lên trời thở dài.
“Thế này cũng không giết người diệt khẩu sao?”
“Ma Quân phế vật này, có phải bây giờ chỉ biết làm bộ dễ thương hay không?”
“Thiết lập nhân vật tan vỡ rồi.”
...
Loại hiện trường xấu hổ tới chết này, dựa theo Ngụy Quân nhắm chừng, Ma Quân nên lập tức nổi trận lôi đình, giết người diệt khẩu ngay tại chỗ mới đúng.
Chạy trối chết là cái quỷ gì?
Ngươi là Ma Quân đó.
Ngụy Quân đánh giá kém cho Ma Quân.
“Ngụy Quân, vừa rồi là cái gì từ trước mắt ta lao ra ngoài? Thật nhanh.”
Thanh âm Bạch Khuynh Tâm khiến Ngụy Quân ngẩn ra.
Xuất quan rồi?
“Bạch đại nhân? Ngươi đợi chút, ta còn chưa rửa mặt.”
“Ồ.”
Bạch Khuynh Tâm ngồi xuống gian bên ngoài.
Một nén nhang sau, Bạch Khuynh Tâm cùng Ngụy Quân ngồi cùng nhau ăn sáng.
Ma Quân tức giận ngồi ở một bên khác.
Nhưng nó chưa ăn cơm.
Tức no bụng rồi.
Ngụy Quân thế mà còn chuẩn bị thức ăn của mèo cho nó...
Trời biết một đêm thời gian, Ngụy Quân rốt cuộc là từ nơi nào kiếm được.
Dù sao Ma Quân là thiếu chút nữa bị tức chết.
Chân thân của Nó là cửu mệnh miêu yêu không sai, nhưng Nó sao có khả năng ăn thức ăn cho mèo.
Nếu không phải Bạch Khuynh Tâm xuất hiện, Ma Quân thề mình nhất định phải khiến Ngụy Quân biết uy nghiêm Ma Quân không thể khinh nhục.
Nhưng Bạch Khuynh Tâm đột nhiên toát ra, làm Ma Quân không thể không tạm thời kiềm chế lửa giận trong lòng mình.
Nó muốn xem xem Ngụy Quân giới thiệu mình với Bạch Khuynh Tâm như thế nào.