Chương 339. Lời không kinh người chết cũng không nghỉ (1)
Lời không kinh người chết cũng không nghỉ (1)
“Không cần không cần, Ngụy đại nhân ngài mời vào trong.” Binh sĩ không có lấy một chút ý tứ làm khó Ngụy Quân: “Công chúa đã sớm dặn dò, nếu Ngụy đại nhân ngài đến là không cần thông truyền đã có thể trực tiếp vào.”
Ngụy Quân nở nụ cười: “Ta có mặt mũi lớn như thế?”
“Mặt mũi của Ngụy đại nhân đương nhiên lớn nha, những việc đó ngài làm chúng ta đều thấy ở trong mắt, ở các nơi của Đại Càn tuyệt đối cũng có thể đủ qua lại tự nhiên. Thiên hạ nam nhân ngàn ngàn vạn, Ngụy đại nhân là ta bội phục nhất.”
Giọng điệu khâm phục trong lời nói của thị vệ không phải làm bộ.
Ma Quân giờ khắc này trực quan cảm nhận được Ngụy Quân cái tên này ở Đại Càn lúc này là niềm hi vọng của mọi người.
“Công tử, ngươi thật lợi hại.” Ma Quân tán thưởng.
Ngụy Quân rất bình tĩnh: “Quen thì tốt, bản Thiên Đế vẫn luôn rất lợi hại, nhưng sự khen ngợi này của ngươi không có linh hồn.”
“Khen ngợi không có linh hồn? Ý tứ gì vậy?” Ma Quân chưa nghe hiểu.
Ngụy Quân cũng chưa hướng Ma Quân giải thích.
Hắn chỉ là trong đầu hiện lên rất nhiều hồi ức.
Ở trong phòng khách, ở phòng bếp, ở trong phòng tắm, ở trên sô pha...
Rất nhiều nữ ngôi sao đều từng khen ngợi hắn lời tương tự: “Anh thật lợi hại!”
Đó mới là khen ngợi phát ra từ linh hồn.
Ma Quân không có linh hồn này.
Còn đợi dạy dỗ.
Ngụy Quân nói chuyện với Ma Quân không tránh thị vệ, thị vệ cũng chưa kỳ quái.
Thế giới này là có Yêu tộc, rất nhiều quan to quý nhân cũng thích nuôi một ít Yêu tộc làm vật cưng giải buồn, chó mèo thuộc loại bình thường.
Thị vệ là từng theo Minh Châu công chúa ra chiến trường, kiến thức rộng, vẻn vẹn một con tiểu miêu yêu còn chưa dọa được nàng.
Thị vệ chỉ là khẽ cười nói: “Con miêu yêu này công tử nuôi thật đáng yêu.”
“Cũng tàm tạm, ngươi đừng khen nó, tên này dễ dàng kiêu ngạo.”
“Công tử nói đùa rồi.” Thị vệ không tán đồng.
Một con tiểu miêu yêu thông linh mà thôi, còn có thể lật được trời sao?
Thị vệ mang Ngụy Quân đưa tới phòng tiếp khách trước, sau đó nói với Ngụy Quân: “Ngụy đại nhân xin chờ chút, ta đi mời công chúa đi ra gặp.”
“Làm phiền rồi.”
“Ngụy đại nhân khách khí.”
Sau khi thị vệ đi, cái mũi Ma Quân bỗng nhiên khẽ nhúc nhích, trên mặt mèo có chút cổ quái.
“Công tử, có chút không thích hợp.”
“Cái gì không thích hợp?” Ngụy Quân không để trong lòng.
Chẳng lẽ Minh Châu công chúa còn muốn giết hắn hay sao?
Vậy thì quá tốt rồi.
Ngụy Quân chỉ chờ mong có một ngày này.
Trên thực tế cái này đương nhiên cũng không có khả năng lớn.
Dù sao Minh Châu công chúa lại chưa nổi điên.
Ma Quân nói: “Ta ngửi được một ít khí tức quen thuộc.”
“Ngươi ngửi được khí tức quen thuộc? Ý tứ gì?” Lần này đến lượt Ngụy Quân chưa nghe hiểu.
Ma Quân dứt khoát nói rõ: “Công tử ngươi thực ngốc, ta ở nơi này ngửi được khí tức công pháp ma đạo.”
“Khí tức công pháp ma đạo?” Ngụy Quân khẽ nhướng mày: “Minh Châu công chúa có cấu kết với ma giáo?”
“Hẳn là thế, chờ ta tận mắt gặp Minh Châu công chúa này là biết.”
Ma Quân không coi là việc lớn gì.
Ngụy Quân càng không coi là việc gì lớn.
Không phải là cấu kết ma giáo sao?
Ngụy Quân trực tiếp chứa chấp Ma Quân.
Đây mới là chuyện đòi mạng.
Minh Châu công chúa đến chậm, sắc mặt trái lại rất bình thường, nhưng Ngụy Quân lại cảm giác được không thích hợp.
Sau khi mở ra thiên nhãn, Ngụy Quân ý thức được không thích hợp đến từ nơi nào rồi.
Minh Châu công chúa bây giờ khí huyết đều yếu, cường đại tất cả đều là giả vờ, bây giờ cả người chính là một con hổ giấy.
Ngụy Quân một tay có thể đủ treo lên đánh nàng.
Điểm Ma Quân chú ý không giống với Ngụy Quân.
Ma Quân nhìn Minh Châu công chúa đôi lần, sau đó truyền âm nói cho Ngụy Quân: “Công tử, công chúa này không tu luyện công pháp ma đạo, nhưng nữ nhân kia bên cạnh nàng là một cao thủ ma đạo.”
Ngụy Quân nghe vậy nhìn người hầu trang phục thị nữ bên cạnh Minh Châu công chúa một cái.
Thực lực trái lại vẫn tạm, mạnh hơn so với Minh Châu công chúa.
Nhưng cách cấp bậc đứng đầu còn kém một ít.
Tay nàng có chút không thích hợp.
Tuy nhìn qua một đôi tay của nàng trắng trẻo nõn nà, nhưng ở trong mắt Ngụy Quân, đôi tay này lại là đủ mọi màu sắc, bên trên bò đầy độc trùng, dị thường âm trầm khủng bố.
“Cao thủ về độc.”
Ngụy Quân rất nhanh đã xác nhận một điểm này.
Sau đó Ngụy Quân lại nhìn Minh Châu công chúa một lần.
Nàng loại khí huyết đều yếu này, giống như thật sự là phản ứng sau khi trúng độc.
Không phải Minh Châu công chúa cấu kết với ma giáo, mà là Minh Châu công chúa bị người trong ma giáo hại?
Ý nghĩ này xuất hiện ở trong đầu Ngụy Quân.
Hắn thậm chí lười đi chứng thực.
Bởi vì hắn hy vọng đây là chân tướng sự thật.
Như vậy hắn vạch trần việc này, cao thủ dụng độc ma giáo này hạ độc cho Minh Châu công chúa nói không chừng sẽ thực thi chế tài giết người diệt khẩu đối với hắn thì sao.
Ngụy Quân nghĩ như vậy, cho nên trực tiếp nói thẳng: “Công chúa, thân thể ngươi gần đây có phải không tốt lắm hay không?”
Minh Châu công chúa bị Ngụy Quân hỏi một cái không kịp trở tay.
Tình trạng thân thể của nàng quả thật rất kém.
Lúc trước vì xử lý sư tôn nàng, nàng trúng độc cùng sư tôn nàng là giống nhau, lúc ấy cũng bị thương nặng.
Cho dù nàng trước đó ăn thuốc giải, nhưng cũng chưa hoàn toàn khôi phục.
Theo lý mà nói nàng hẳn là cần tĩnh dưỡng.
Nhưng về sau quân đội luân phiên đại chiến, căn bản không có cơ hội cho nàng tĩnh dưỡng.
Nàng cũng không muốn từ bỏ cơ hội tham chiến.
Cho nên kéo dài mãi đến bây giờ, hiện tại thân thể của nàng thiếu hụt dữ dội, đã không phải tĩnh dưỡng có thể đủ dưỡng trở về.
Nhưng bên ngoài căn bản không biết thân thể nàng không tốt, nàng căn bản là chưa từng đối ngoại tìm thuốc.
Cho nên Minh Châu công chúa không biết Ngụy Quân sao sẽ đột nhiên hỏi như thế.
“Chu tỷ tỷ còn dạy Ngụy đại nhân y thuật?” Minh Châu công chúa chưa trả lời thẳng vấn đề của Ngụy Quân, ngược lại dời đi đề tài.
Nhưng nàng dời đi đề tài vậy, khiến Ma Quân lại tăng thêm sự hiểu lầm của mình.
Nàng vừa rồi cũng đơn giản quan sát một lần Minh Châu công chúa, hoàn toàn chưa nhìn ra trên người Minh Châu công chúa có thương tích.
Nhưng Ngụy Quân đã nhìn ra.
Sau khi nghe được Ngụy Quân nói thân thể Minh Châu công chúa không tốt, Ma Quân cũng cẩn thận quan sát Minh Châu công chúa một lần, quả nhiên phát hiện không thích hợp.
Lấy thực lực mà nói, cho dù Ma Quân chỉ còn lại có hai thành thực lực, giờ phút này vẫn như cũ là treo lên đánh Ngụy Quân.
Nhưng Ngụy Quân lại có thể nhìn ra tai hoạ ngầm nàng nhìn không ra.
Điều này làm Ma Quân đối với y thuật của Ngụy Quân có thêm ba phần tin tưởng.
Có lẽ Ngụy Quân thật sự có thể chữa khỏi cho nó.