Chương 574. Bệnh nặng sắp chết chợt ngồi dậy, nội gian lại là bản thân ta (3)
Bệnh nặng sắp chết chợt ngồi dậy, nội gian lại là bản thân ta (3)
“Xin phép bẩm Đao Thần, yêu đình nội tình thâm hậu, Yêu Hoàng càng sâu không lường được. Nếu Liên Minh Tu Chân Giả chúng ta chống lại yêu đình, hậu quả khó có thể đoán trước, hơn nữa sẽ làm Đại Càn ngư ông đắc lợi.”
Vô luận như thế nào, Tống Liên Thành không muốn khai chiến.
Nhưng ở phương diện này, lợi ích của Đao Thần cùng Tống Liên Thành lại không phải đứng về cùng một phía.
Đao Thần thản nhiên nói: “Không sao, Đại Càn không có khả năng ngư ông đắc lợi. Lần thứ hai cách mạng khoa học kỹ thuật của Tây đại lục đã tiếp cận hoàn thành, bọn họ đã bắt đầu tập kết trọng binh, lần thứ hai chiến tranh vệ quốc ít ngày nữa sẽ khai hỏa. Đại Càn bây giờ ốc còn không mang nổi mình ốc, căn bản không có cơ hội nhặt món hời, cho nên ngươi buông tay đi làm là được.”
Tống Liên Thành: “...”
Mất đi cái cớ này, hắn thật sự có chút không biết nên nói cái gì mới tốt.
Tống Liên Thành chỉ có thể kiên trì tìm lý do: “Đao Thần, Ma Quân thật là mất tích ở yêu đình sao?”
Đao Thần nhìn Tống Liên Thành lạnh lùng nói: “Ngươi đang hoài nghi bản thần mắt mờ? Ngay cả cái này cũng có thể nhìn lầm?”
“Không dám.”
Tống Liên Thành rất nghẹn khuất.
Hắn muốn làm minh chủ Liên Minh Tu Chân Giả, là vì ra lệnh.
Nhưng hiện nay lại bị ra lệnh.
Minh chủ này làm so với nô tài có gì khác nhau?
Nếu muốn làm nô tài, hắn làm nô tài của Ma Quân không thơm sao?
Cần gì phải tới khúm núm với vẻn vẹn một tên Đao Thần?
Trong lòng Tống Liên Thành lặng yên bắt đầu nảy sinh sát ý nhằm vào Đao Thần.
Ma Quân hắn cũng dám giết.
Vẻn vẹn một tên Đao Thần mà thôi.
Thực mang hắn ép nóng lên, ma giáo cũng không phải không có nội tình.
Về phần đánh yêu đình?
Trừ phi hắn có thể nhìn thấy tiền lời lớn hơn nữa, nếu không hắn tuyệt không suy xét chuyện này.
Hắn chưa bao giờ làm mua bán lỗ vốn.
Nhưng hắn tuy là nghĩ như vậy, yêu đình lại không nghĩ như vậy.
Yêu Hoàng và Hồ Vương gần đây đã ở trong lòng mang Tống Liên Thành dỡ thành mười tám khối.
Yêu đình.
Hồ Vương điều tra chuyện Đao Thần một mực khẳng định Ma Quân là được Yêu Hoàng chứa chấp, phát hiện nơi cuối cùng Ma Quân xuất hiện là địa bàn của Tống Liên Thành.
Vì thế đôi vua và bề tôi này liền nổi giận.
Yêu Hoàng: “Tống Liên Thành sẽ không là muốn cố ý vu oan bổn hoàng chứ?”
Hồ Vương: “Không phải không có khả năng này, yêu đình chúng ta và Liên Minh Tu Chân Giả thù sâu như biển, giết yêu lấy đan còn trợ giúp tăng lên thực lực của tu hành giả. Tống Liên Thành bây giờ là minh chủ Liên Minh Tu Chân Giả, Liên Minh Tu Chân Giả đột nhiên hướng chúng ta làm khó dễ, chỉ sợ là ý không ở trong lời. Hơn nữa Tống Liên Thành muốn lập uy ở bên trong Liên Minh Tu Chân Giả, nhưng Liên Minh Tu Chân Giả ký kết đồng minh thần thánh với Đại Càn, cho nên lấy yêu đình chúng ta khai đao, là lựa chọn thích hợp nhất.”
Yêu Hoàng giận dữ: “Ranh con, không biết trời cao đất rộng, nhưng hắn làm như vậy, chẳng lẽ không sợ bị Đại Càn ngư ông đắc lợi?”
Hồ Vương: “Bệ hạ, ngài chớ quên Tây đại lục uy hiếp đối với Đại Càn, bây giờ chiến tranh Tây đại lục cùng Đại Càn rất có khả năng sẽ bắt đầu lần nữa, tình huống Đại Càn cần đối mặt so với yêu đình chúng ta nghiêm trọng hơn nhiều, chỉ sợ đây cũng là nguyên nhân Tống Liên Thành chọn lúc này động thủ.”
Tống Liên Thành phàm là biết Hồ Vương cùng Yêu Hoàng tấu đối, nhất định sẽ oan uổng muốn chết.
Đáng tiếc hắn không biết.
Mà Yêu Hoàng đối với Hồ Vương lại xưa nay tín nhiệm.
“Hồ Vương lời ấy có lý, hơn nữa bây giờ Liên Minh Tu Chân Giả còn có Đao Thần tọa trấn. Căn cứ bổn hoàng hiểu biết, thần tiên trên trời vẫn luôn không muốn để thế gian quá cường đại, cho nên Đại Càn cần suy yếu, yêu đình chúng ta cũng phải suy yếu. Sự kiện lần này cũng chưa chắc là Tống Liên Thành muốn chơi chúng ta, còn có khả năng rất lớn là đến từ Đao Thần thúc đẩy. Hồ Vương, theo ý kiến của ngươi, chiến lược thế nào?” Yêu Hoàng không ngại học hỏi kẻ dưới.
Hồ Vương tự tin: “Bệ hạ, việc này đơn giản. Tống Liên Thành ở bên trong Liên Minh Tu Chân Giả chưa đứng vững chân, bây giờ lại tùy tiện khai chiến với yêu đình chúng ta, tất nhiên thua nhiều thắng ít. Hơn nữa Liên Minh Tu Chân Giả không phải bền chắc như thép, thần sẽ liên hệ minh chủ trước của Liên Minh Tu Chân Giả. Nội bộ bọn họ không đồng lòng, chỉ có phần bị chúng ta giết ngược lại. Dù có Đao Thần áp trận, nhưng thần nghĩ bệ hạ khẳng định không sợ Đao Thần.”
Sự tự tin của Hồ Vương cuốn hút Yêu Hoàng, Yêu Hoàng hài lòng gật gật đầu, nói: “Trẫm tự nhiên không sợ Đao Thần, có Hồ Vương, trẫm an tâm rồi. Được một yêu tinh như Hồ Vương, hơn mười vạn yêu binh.”
“Bệ hạ quá khen rồi.” Hồ Vương khiêm tốn một phen, sau đó liền dời đi đề tài, “Bệ hạ, Liên Minh Tu Chân Giả là cố tình gây sự, chúng ta căn bản không chứa chấp Ma Quân, Liên Minh Tu Chân Giả tất nhiên cũng biết điểm ấy, cho nên bọn họ chỉ là mượn đề tài để nói chuyện của mình. Chờ bọn hắn biết không chiếm được chỗ tốt, tất nhiên sẽ lựa chọn từ bỏ. Bây giờ việc cấp bách vẫn là Ngụy Quân bên này, Ngụy Quân lần này làm ra động tĩnh lớn như vậy, hắn chết chắc rồi.”
Hồ Vương nói xong lời cuối cùng, có chút sốt ruột.
“Ngụy Quân cái gì cũng tốt, chỉ là tâm tư quá mức đơn giản. Thánh nhân cũng là sau khi thành thánh mới càng ngày càng chí công vô tư, nhưng Ngụy Quân còn chưa thành thánh đâu, đã bắt đầu chí công vô tư. Mang toàn bộ chỗ tốt đều nhường cho người khác, bản thân không đạt được gì, ngược lại còn cưỡng ép giảm cảnh giới. Như vậy, Ngụy Quân có được thanh danh thay trời đổi đất, lại chưa có thực lực thay trời đổi đất, đó là con đường tìm chết.”
Yêu Hoàng đồng ý gật gật đầu.
Hắn cũng cảm giác Ngụy Quân lần này chết chắc rồi.
Đương nhiên, chủ yếu là bởi vì Hồ Vương tẩy não cho hắn.
“Ngụy Quân quả thực kinh tài tuyệt diễm, nhưng Nho gia đã chọn xong con đường muốn đi, hoàng tộc Đại Càn càng mang Ngụy Quân coi là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt. Sau khi một người không có thực lực tương ứng, lại có được thanh danh thật lớn, chờ đợi hắn cũng sẽ không là kết cục gì tốt. Đáng tiếc, bổn hoàng vốn còn gửi gắm kỳ vọng cao đối với Ngụy Quân.”
“Bệ hạ, chúng ta không thể ngồi xem Ngụy Quân bị giết.” Hồ Vương nhắc nhở.
Yêu Hoàng nhíu nhíu mày, nói: “Chúng ta có thể làm cái gì? Hoàng thất Đại Càn muốn giết hắn, Nho gia muốn giết hắn, nếu không có gì bất ngờ xảy ra Liên Minh Tu Chân Giả cũng muốn giết hắn, dù sao Tống Liên Thành bị hắn hại thê thảm. Mặc dù chúng ta phái người bảo hộ Ngụy Quân, nhưng chỉ có ngàn ngày làm tặc, không có đạo lý ngàn ngày phòng giặc.”