Chương 69. Cơ Soái dạy con (2)
Cơ Lăng Vân đã sớm chuẩn bị kỹ càng, đưa tư liệu lần lượt cho Ngụy Quân cùng Cơ Đãng Thiên.
Bên trong tư liệu ghi chép thông tin của ả nha hoàn kia.
Ngụy Quân xem xong tài liệu thì theo bản năng nhìn Cơ Đãng Thiên một chút.
Phát hiện tròng mắt Cơ Đãng Thiên gần như muốn nhảy ra ngoài.
"Phụ thân, cái này. . ." Cơ Đãng Thiên không thể tin được.
Cơ soái khẽ thở dài một hơi: "Cho nên ta mới nói ngươi là thằng ngu, tên nha hoàn kia là người như thế nào ngươi cũng không biết, liền vội vã đi giết người. Ngươi cho rằng vì sao hôm nay Trần Già lại xuất hiện? Vì sao hắn lại hoài nghi lập trường của ngươi? Ngươi thật sự cho rằng người đứng thứ hai trong Thiên kiêu bảng lại rảnh rỗi như vậy sao?"
"Con. . ."
Cơ Đãng Thiên cũng không biết phải nói gì nữa.
Báo cáo này ghi lại rằng ả nha hoàn mà hắn ta giết không phải là một nha hoàn bình thường, mà là một tên tội phạm khét tiếng tên Diệp Tam Nương, nàng bị Lục Phiến Môn treo thưởng rất cao nếu như bắt được.
Tại kinh thành, cái tên Diệp Tam Nương không hề làm người ta lạ lẫm, đây là cái tên bị rất nhiều người nguyền rủa, bởi vì Diệp Tam Nương là một kẻ buôn lậu.
Không giống những kẻ buôn lậu khác, Diệp Tam Nương lệ thuộc vào một tổ chức vô cùng bí ẩn, mà thành viên cốt lõi của cái tổ chức kia chỉ có một người.
Cái tổ chức kia đương nhiên cũng là buôn bán người, nhưng khác với bọn buôn bán bình thường khác. Hoạt động kinh doanh của chúng rất cao cấp, đặc biệt nhắm đến những người giàu có và giàu có.
Và không giống như những kẻ buôn người bình thường thích bán nô lệ và trẻ em, tổ chức buôn người này thích bán những phụ nữ giàu có hoặc những công tử đẹp trai.
Ngay cả các tiên nữ của tông môn cũng nằm trong số những mặt hàng của họ.
Tất nhiên, giết người cũng thuộc hạng mục kinh doanh của họ.
Những kẻ giống như Tào Thừa tướng có rất nhiều, đây là một thị trường rất lớn.
Nói chung, việc buôn người của tổ chức này cũng chia làm hai phương thức, một là mua chuộc, trực tiếp bắt cóc đối tượng cần bán, thế là trên thế giới này lại có thêm một người mất tích.
Ngoài ra còn có cách bán bí mật đó là âm thầm kiểm soát một người, sau đó để cho người này giao dịch với người khác, không bị lộ ra ngoài, thuận buồm xuôi gió. Ưu điểm của phương pháp này là người bị kiểm soát không phải từ bỏ danh tính ban đầu của mình. Chỉ bí mật giao dịch với mọi người trong kinh thành.
Kinh thành khổng lồ này là một trong những địa bàn quan trọng của tổ chức này. Bên ngoài kinh thành phồn hoa bao nhiêu thì bên trog dơ bẩn bấy nhiêu.
Là con dâu của nhà họ Dương, Hầu Biên Tiên có thân phận cao quý, dung mạo xinh đẹp, đương nhiên có đủ tư cách lọt vào tầm ngắm của tổ chức này.
Diệp Tam Nương đã giết nha hoàn ban đầu của Hầu Biên Tiên, thay đổi khuôn mặt cho giống, ẩn nấp bên cạnh Hầu Biên Tiên, để thuận tiện cho việc bắt cóc Hầu Biên Tiên.
Còn về việc phương thức mua bán ra sao thì vẫn chưa biết được.
Nhưng dù sao, là con dâu của nhà họ Dương thì giá cả cũng sẽ không quá thấp.
Cơ Đãng Thiên vô tình giết người, nhưng thay vào đó lại cứu được Hầu Biên Tiên.
Ngụy Quân mang tư liệu cho Bạch Khuynh Tâm xem, sau đó hỏi: "Bạch đại nhân, ngài nghĩ thế nào?"
Bạch Khuynh Tâm suy tính một lúc, chậm rãi nói: "Thông tin này hẳn không là giả. Với thân phận và quyền lực của Cơ Soái thì hắn có thể trực tiếp cứu Cơ Đãng Thiên, không cần làm gì thừa thãi. Hơn nữa có thể khám nghiệm được thi thể của Diệp Tam Nương kia, thi thể không lừa được người được.
Ngụy Quân gật nhẹ đầu.
Hắn cũng không nghi ngờ phần tài liệu này.
Cơ soái không cần thiết phải nói dối.
Nhưng nếu tư liệu là thật, không có nghĩa việc này cứ thế mà cho qua.
Chính là bởi vì này phần tài liệu là thật, mới tạo ra một vấn đề rất lớn ở trong.
Ánh mắt của Ngụy Quân lại rơi vào Cơ Đãng Thiên, nói đầy ẩn ý : "Cơ công tử, xem ra mặc dù rất cố gắng làm người xấu, nhưng trong lòng ngươi vẫn rất tốt bụng."
Cơ Đãng Thiên mở to mắt, lập tức phủ nhận liên tục: "Ta không phải, ta không có, ngươi đừng nói mò."
Ngụy Quân giơ lên tài liệu trong tay: "Theo tập tài liệu này mà thấy thì chính Cơ công tử đang nói khùng nói điên."
"Ta không biết Diệp Tam Nương kia là ai, chắc chắn là có điều gì đó không đúng."
Cơ Đãng Thiên luống cuống.
May mắn thay, ngay sau đó, giọng nói của Bạch Khuynh Tâm đã khiến hắn bình tĩnh lại: "Quả thực có rất nhiều điều không ổn, và điều sai lầm nhất là, Diệp Tam Nương làm sao có thể dễ dàng bị Cơ công tử giết được? Cho dù đó là một trận chiến công bằng thì Cơ công tử cũng rất khó thắng được Diệp Tam Nương chứ nói gì là giết ả. "
Cơ Đãng Thiên chợt nhận ra: "Đúng vậy, Bạch đại nhân nói đúng, làm sao ta có thể giết Diệp Tam Nương được? Hơn nữa lúc giao thủ ta cũng không có dùng toàn lực. Nếu nàng ta thật sự là Diệp Tam Nương, thì ta không thể giết được cô ấy."
"Ả ta đúng là Diệp Tam Nương." Cơ soái mở miệng: " Trước khi các ngươi đến, Trần Già vừa mới đến gặp ta."
Lượng thông tin trong lời nói của Cơ Soái quá lớn, khiến tất cả mọi người đều chú ý.
Cơ Đãng Thiên đột nhiên có dự cảm không lành: "Phụ thân, Trần Già sau khi biến mất vậy mà lại là tới chỗ của người sao?"
"Phần tư liệu này của Diệp Tam Nương chính là Trần Già cho ta. Trần Già nói với ta rằng Diệp Tam Nương là người của hắn." Ánh mắt Cơ soái đặt lên người Cơ Đãng Thiên, sắc mặt giống như cười mà không phải cười: "Hiện tại ngươi biết Trần Già vì sao lại hoài nghi lập trường của người và thăm dò Lục đại nhân rồi chứ?"
Cơ Đãng Thiên hít một hơi sâu.
Hắn thật sự đã hiểu.
Lúc hắn giao thủ với Diệp Tam Nương thì chỉ với một cú đấm hắn đã giết chết Diệp Thanh Nương trong tức khắc.
Nhưng lúc gặp sỉ nhục của Giám Sát Ti thì hắn lại rụt rụt rè rè, bị sỉ nhục của Giám Sát Ti một quyền đánh bay.
Chẳng trách ai cũng đều hoài nghi lập trường của hắn.
Nhưng Cơ Đãng Thiên cảm giác mình thực sự oan uổng.
"Phụ thân, con thật không phải là đối thủ của Lục đại nhân, con không hề diễn." Cơ Đãng Thiên rất muốn khóc.
Lão tử đây không phải diễn mà.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng lão tử thật sự là đã bị Lục Nguyên Hạo một quyền liền đánh bay mà.
Cơ soái thản nhiên nói: "Liên quan tới điều đó, Trần Già đã chính mình xác nhận, hắn cũng không thể phá vỡ được phòng ngự của Lục Nguyên Hạo, ngươi không phải là đối thủ của Lục Nguyên Hạo cũng là điều bình thường. Nhưng Diệp Tam Nương vẫn đã chết, hắn muốn một câu trả lời."
Cơ Đãng Thiên hít sâu một hơi, tâm trí dần dần khôi phục về bình thường.