Chương 104: Tăng lên rất nhanh
* * *
Tô gia không phải có lỗi với ngươi sao?
Không sao, chung quy có thứ đối tốt với ngươi chứ?
Ta đem không tốt đối với ngươi quét đến góc, đem gia tộc giao cho người đối tốt với ngươi, ngươi không phản đối chứ?
Lão gia tử rốt cuộc là lão gia tử, ánh mắt là độc, thủ đoạn cũng ác, làm việc càng đầy quyết đoán.
Nhưng điều này cũng khiến Tô Trầm thấy càng rõ ràng hơn.
Thì ra, ở trong đại gia tộc, thân tình thật sự là không quan trọng nhất.
Tất cả đều chỉ quyết định bởi giá trị.
Tô Trầm nói không sai, Tô Trường Triệt nhìn trúng chỉ là Tô Trầm hồi phục thị lực kia. Chính bởi vậy, lão thực tế, lão hiệu quả và lợi ích.
Nếu Tô Trầm chưa hồi phục thị lực, Tô Trường Triệt sẽ không bảo vệ Tô Trầm; nếu Tô Trầm chưa lập tức lấy ra ba vạn nguyên thạch, biểu hiện ra mình siêu phàm, Tô Trường Triệt sẽ không xuống tay độc ác, đuổi Tô Thành An, nâng Tô Phi Hổ.
Lão như lão quảng cáo, như một cỗ máy nghiêm mật, tất cả chỉ lấy ích lợi làm đầu. Khi Tô Trầm không có giá trị, cho dù là vốn nên của Tô Trầm, cũng sẽ bị cướp đoạt. Mà sau khi Tô Trầm biểu hiện ra tiềm lực siêu phàm, cho dù là con đẻ, em ruột của mình cũng có thể làm quân cờ, nói vứt là vứt đến một bên.
Tuy nhìn thấu lão nhân này, việc Tô Trường Triệt làm vẫn tạo ra tác dụng.
Mẫu thân còn ở đây, Tô Phi Hổ còn ở đây, người tốt với hắn đều ở đây, hắn quả thực không thể cứ như vậy thoát ly gia tộc.
Một ngày sau, Tô Trường Triệt phái người đưa trả ba vạn nguyên thạch kia.
Nhưng Tô Trầm lại bảo người ta đem nguyên thạch đưa qua, chỉ để lại hai khối.
Vì thế Tô Trường Triệt hiểu ý tứ Tô Trầm.
Đừng hy vọng Tô Trầm bởi vì một loạt cách làm của Tô Trường Triệt liền khôi phục tình cũ đối với Tô gia.
Thân tình đã phá diệt, nối là không nối lại được.
Nhưng chỉ cần Tô gia còn có hai người kia, vậy Tô Trầm cùng Tô gia sẽ còn có một tia liên hệ như vậy, Tô Trầm cũng sẽ không rời khỏi.
Đương nhiên, chỉ là sẽ không rời khỏi mà thôi.
Hắn không có cảm tình đối với Tô gia, về sau ở chung như thế nào, chung quy vẫn phải xem về sau phát triển.
Tuy không phải kết quả mình chờ mong nhất, nhưng có câu trả lời này, Tô Trường Triệt cũng có thể yên tâm hơn rất nhiều.
Chỉ cần người còn đó, cảm tình chung quy có thể chậm rãi vãn hồi.
Vì thế sự tình cứ như vậy trôi qua.
Hai ngày sau, Tô Trầm lần nữa bước vào Thâm Hồng sơn mạch.
Mang theo Cương Nham, lấy thân phận người mù.
Chưa ai biết hắn đã hồi phục thị lực —— lão gia tử bây giờ nịnh hắn cũng không kịp đâu, sao có khả năng đi nói toạc ra về hắn.
Nhưng cho dù như vậy, cũng không có người nào sẽ lo lắng cho Tô Trầm.
Lúc trước không phải nguyên sĩ, một mình còn vào hai lần ra hai lần Thâm Hồng sơn mạch. Bây giờ đã thành nguyên sĩ, lại thêm Cương Nham, ra vào Thâm Hồng còn không phải càng thêm tự do.
Thâm Hồng sơn mạch hung hiểm, thành bùa hộ mệnh Tô Trầm trốn tránh trách phạt rèn luyện bản thân, đây là sự tự tin của cường giả.
Trước khi tiến vào, Tô Trầm tìm Dạ Mị mua một môn thuật hấp thu, truyền thụ cho Minh Thư và Chu Hoành, bảo bọn họ tự hành tu luyện.
Lần thứ ba tiến vào Thâm Hồng sơn mạch, tâm cảnh lại có điều khác.
Nếu nói lần đầu tiên tiến vào còn ôm một loại quyết tuyệt đặt vào chỗ chết rồi sau đó sống, lần thứ hai tiến vào là hành động cẩn thận dưới sự cân nhắc cẩn thận, như vậy lần thứ ba tiến vào, Tô Trầm đã thật sự có được khí phách bễ nghễ núi rừng.
Đúng vậy, Tô Trầm có được bảy loại nguyên kỹ, nhiều món nguyên khí, lượng lớn tài nguyên và công tác chuẩn bị phong phú, càng tự tin hơn trước đây, mong muốn tự nhiên cũng càng nhiều.
Một lần này, hắn là tâm tính kẻ lấy thu gặt tiến vào.
Hướng tới bên trong Thâm Hồng sơn mạch đi thẳng vào, chưa vu hồi, chưa khúc chiết, chưa lùi bước cùng tạm thời né tránh, chỉ có quyết chí tiến lên tiến công, dọc đường gặp thú diệt thú, gặp yêu trừ yêu, chính là tác phong của Tô Trầm và Cương Nham bây giờ.
Đi mãi vào phía trong ba ngày, đi vào đỉnh Vạn Khiếu.
Đỉnh Vạn Khiếu ở phía nam Thâm Hồng, cách Thâm Hồng đại hạp cốc hai ngày lộ trình. Nói cách khác, vị trí này đã hung hiểm hơn so với Phỉ Thúy cốc lúc trước.
Ở đây Tô Trầm gặp được đã không phải hung thú lạc đàn, mà là động cái ba năm con hung thủ liên hợp với nhau, thường thường còn có trung phẩm hung thú xuất hiện.
Trung phẩm hung thú tương đương với Dẫn Khí cao đoạn.
Có điều khác nhau là, nguyên khí sĩ cao thấp đoạn thật ra cũng không thể nghiêm khắc cân nhắc thực lực, nhưng phẩm giai hung thú lại có thực lực phân chia rõ ràng —— cao đoạn nguyên khí sĩ có thể sẽ có hàng rởm, hung thú phẩm giai cao lại tuyệt đối không tồn tại hàng rởm.
Cho nên thực lực một con trung phẩm hung thú tuyệt đối là gấp mấy lần hạ phẩm hung thú, không thể xem nhẹ.
Chính bởi vậy, mọi người bình thường lấy thực lực hung thú làm tiêu chuẩn cân nhắc chiến lực.
Ở đêm hôm đó tới đỉnh Vạn Khiếu, Tô Trầm và Cương Nham đã gặp một con trung phẩm hung thú.
Sau một trận đại chiến, Tô Trầm thành công chém giết mục tiêu.
Đây là điều Tô Trầm không có sự trợ giúp của Cương Nham làm được, cũng xác nhận Tô Trầm ở trên chiến lực đã đạt tới tiêu chuẩn cao đoạn Dẫn Khí bình thường.
Đêm đó, ở sau khi cùng Cương Nham hấp thu điểm sáng nguyên năng của con hung thú này, Tô Trầm nói: “Ngay nơi này đi.”
Cương Nham gật gật đầu, lấy ra một bình thuốc nhỏ giội trên mặt đất.
Dẫn thú dược tề.
Khác với lần trước sử dụng, một lần này dùng dẫn thú dược tề rõ ràng lớn mật hơn nhiều, hầu như một lần đã dùng mất một phần ba bình.
Hiệu quả một phần ba bình dẫn thú dược tề là dựng sào thấy bóng.
Chỉ qua non nửa canh giờ, đã nghe thấy tiếng gầm gừ mơ hồ truyền đến.
“Đến rồi. Tổng cộng sáu con, hai con trung phẩm, bốn con hạ phẩm.” Đứng ở chỗ cao, Tô Trầm vừa nhìn phương xa vừa cười nói.
“Có hơi nhiều.” Cương Nham ồm ồm nói.
“Không sao, mở ra ảo cảnh đi.” Tô Trầm cười nói.
Cương Nham đã lấy ra một khối nguyên cấm bàn chôn vào lòng đất.
Khối nguyên cấm bàn này có thể chế tạo một cái ảo cảnh cấp thấp, đem kẻ tiến vào vây ở trong đó, do đó cho bọn Tô Trầm cơ hội tiêu diệt từng bộ phận. Nhưng giá cả đắt đỏ, hơn nữa chỉ có ba lượt cơ hội sử dụng.
Như làm ăn, vốn hùng hậu, cũng có gan đầu tư, do đó theo đuổi lợi nhuận lớn hơn nữa. Hôm nay đường lui của Tô Trầm, không là ở dưới vách núi kết tấm lưới nhảy xuống nữa.
Càng đầu tư nhiều, đường lui càng cao cấp, cũng ý nghĩa năng lực gánh vác phiêu lưu lớn hơn nữa.
Đàn hung thú đến rất nhanh, thế mà lại là một đội Nguyệt Dạ Thương Lang, thương lang thủ lĩnh cầm đầu chính là trung phẩm hung thú duy nhất kia.
Nguyệt Dạ Thương Lang là một loại hung thú thực lực ban đêm lớn hơn ban ngày, chúng nó phi thường giỏi hành động ban đêm, tốc độ như gió, có thể phóng thích đao khí thanh lang, càng sở trường liên hợp tấn công, tiến lui như một, hung hãn không sợ chết. Sáu con Nguyệt Dạ Thương Lang, thậm chí so với hai ba con trung phẩm hung thú liên hợp còn phiền hơn.