Chương 110: Thí nghiệm (Thượng)
* * *
Lâm Nghiệp Mậu xem hình ảnh khủng bố này trong lòng run sợ. Ngẫu nhiên Tô Trầm cũng sẽ an ủi hắn “Đừng lo, ta sẽ không giải phẫu ngươi”, nhưng khẩu khí hắn nói chuyện thấy thế nào thì như thế đó giống ý tứ “Ta chỉ một món đồ chơi như vậy, nhất định sẽ quý trọng mà chơi”, khiến Lâm Nghiệp Mậu càng thêm sợ hãi.
Giải phẫu, thí nghiệm, nghiên cứu, khi rảnh rỗi đánh quái thú nhỏ một chút, đây là sinh hoạt hàng ngày của Tô Trầm.
Chuyến đi Thâm Hồng lần thứ ba của Tô Trầm, bởi vậy mà trở nên không một gợn sóng.
Trong từng lần giải phẫu và nghiên cứu, tiêu chuẩn sinh mệnh học của Tô Trầm dần dần tăng lên, lý giải đối với bút ký của Ô Nhĩ Lý Khắc cũng dần dần thấu triệt, khi nhìn lại Lâm Nghiệp Mậu, cảm giác lại có khác biệt. Từng luồng nguyên năng lưu động kia, huyết mạch không ngừng sôi trào biến hóa kia, ở trong mắt Tô Trầm giống bí tịch tràn ngập phương pháp tu luyện, chờ Tô Trầm đi nghiên cứu, đi tìm hiểu, đi khai phá...
Theo thời gian trôi qua, Tô Trầm dần dần bắt đầu tìm hiểu được đặc điểm huyết mạch.
Thì ra trong Đằng Xà huyết mạch chứa đựng một loại nguyên chất kỳ lạ, có thể gây ảnh hưởng đối với nguyên năng. Chính là loại ảnh hưởng này khiến nguyên năng sinh ra biến hóa kỳ dị, đề cao uy lực nguyên kỹ. Một mặt khác, phương thức nguyên năng vận hành cũng bởi vậy xuất hiện biến hóa, nguyên lực phù ấn nguyên kỹ vốn có thế mà sẽ bởi vậy mở rộng.
Lấy Yên Xà Bộ làm ví dụ, nguyên lực phù ấn của Yên Xà Bộ vốn có mười hai cái, phân biệt ở mười hai vị trí của thân thể, một khi vận dụng Yên Xà Bộ, chủ yếu có tác dụng chính là mười hai điểm này.
Mà khi phương thức nguyên năng xảy ra biến hóa, nguyên lực phù ấn ban đầu thế mà lập tức mở rộng đến hai mươi bốn cái, khiến uy lực Yên Xà Bộ bởi vậy tăng vọt. Hơn nữa đây rất có khả năng không phải điểm cuối, nếu tạp huyết mạch có thể kích phát ra hiệu quả gấp đôi, như vậy truyền thừa huyết mạch thức tỉnh cao độ tuyệt đối sẽ sinh thành nhiều nguyên lực phù ấn hơn nữa.
Nguyên năng biến hóa bản chất cùng phương thức vận hành biến hóa là hỗ trợ lẫn nhau, hai bên có liên hệ phi thường chặt chẽ.
Đây có lẽ chính là nguyên nhân chỉ có ai có được Đằng Xà huyết mạch mới có thể tăng lên Yên Xà Bộ.
Nhưng Tô Trầm biết, đây không phải phương pháp duy nhất.
Từng vô tình bước ra một bước kia nói cho Tô Trầm, mặc dù không có huyết mạch đối ứng, cũng có khả năng thi triển ra Yên Xà Bộ mạnh hơn.
Mà Tô Trầm cần phải làm là tìm ra phương pháp.
Hắn muốn đem ngẫu nhiên biến thành tất nhiên!
“Phương pháp thông qua huyết mạch kích phát để mở rộng nguyên lực phù ấn không phải không thể thay thế, chỉ cần tìm được quy luật vận hành, liền có thể thông qua chủ động khống chế nguyên năng để làm được. Ô, mô hình nguyên lực hẳn là phương pháp không tệ.” Tô Trầm lẩm bẩm. Hắn nghĩ tới phương pháp thay đổi của Áo tộc đối với thượng cổ Áo thuật, chính là thông qua mô hình nguyên lực và nguyên lực phù ấn kết hợp để làm được.
Vậy vì sao mình không thể thông qua phương thức này để bổ sung sự thiếu sót của Yên Xà Bộ chứ?
Nhưng chỉ gia tăng nguyên lực phù ấn còn chưa đủ.
Vị trí hai mươi bốn nguyên lực phù ấn, ở dưới “con mắt xuyên thấu” của Tô Trầm đã thấy rõ toàn bộ, nhưng huyết mạch nguyên kỹ cường đại không chỉ ở chỗ nguyên lực phù ấn tăng lên, còn có biến hóa của bản chất nguyên năng.
Muốn giải quyết vấn đề này không quá dễ dàng.
“Có lẽ vẫn cần bắt đầu từ hai phương diện. Một là thay đổi thuật hấp thu, khiến thuật hấp thu ở cùng lúc hấp thu vận dụng nguyên năng thì tiến hành cải tạo đối với nó. Một là thông qua ngoại lực... Loại nguyên chất kia trong Đằng Xà huyết mạch hẳn không phải duy nhất. Nếu có thể từ nơi khác tìm được, có lẽ có thể tạo ra hiệu quả thay thế.”
Nghĩ đến đây, Tô Trầm đã biết phương hướng nghiên cứu kế tiếp của mình.
Một là thành lập một mô hình nguyên lực cho Yên Xà Bộ, dùng cho gia tăng nguyên lực phù ấn. Hai là thay đổi thuật hấp thu, tăng lên phẩm chất nguyên năng. Ba, tìm kiếm thảo dược có Đằng Xà nguyên chất, tiến hành tinh luyện và gia công.
Nói thực ra ba việc này cái nào cũng không dễ dàng làm được.
Tô Trầm vốn tưởng mình hoàn thành trước hết sẽ là thay đổi thuật hấp thu. Bởi vì đây là bộ phận cơ sở tốt nhất của Tô Trầm, hơn nữa ở đưới đôi mắt hắn phụ trợ, có thể phân tích hiệu quả càng thêm chuẩn xác.
Nhưng ra ngoài hắn đoán trước là, hắn hoàn thành đầu tiên lại là chuyện thứ ba —— tìm được vật thay thế.
Ngày thứ ba mươi sáu tiến vào Thâm Hồng sơn mạch, Tô Trầm đang nghiên cứu, Cương Nham sải bước tiến vào nói: “Chủ nhân, nhẫn đầy rồi.”
Săn bắn thời gian dài kiến Tô Trầm đạt được lượng lớn da thú, xương thú… các loại tài liệu, trong đó đại bộ phận là cần lấy ra đi bán, bởi vậy đều đặt ở trong nhẫn. Chỉ là mặc dù có hai cái nhẫn trữ vật, đồ vẫn đặt đầy.
“Đem nhẫn cho ta, ta xem xem có cái gì có thể dọn, ngày mai ngươi ra ngoài núi một lần, bán đi chút hàng, lại mua chút tài liệu tới đây.” Tô Trầm nói xong tiếp nhận nhẫn bắt đầu lục lọi.
Đem một số thứ không đáng giá lắm dọn ra sau đó trực tiếp ném tới một bên, đang dọn dẹp, bỗng nhiên thấy ở góc còn có một cây thảo dược.
Đó là Hàn Thủy Tiên, một loại thảo dược tính lạnh. Là Tô Trầm sau khi bắt được Lâm Nghiệp Mậu lục soát ra, gã này tuy ngạo khí dọa người, nhưng trừ một cây kiếm một khối Tầm Nguyên Kính mấy chục khối nguyên thạch lại thật sự không có thứ gì tốt, ngay cả Tầm Nguyên Kính cũng chỉ còn lại có ba lượt cơ hội sử dụng, nghèo tới mức khiến Tô Trầm cũng đau lòng thay hắn. Hàn Thủy Tiên chính là từ trên người Lâm Nghiệp Mậu lục soát ra, là Lâm Nghiệp Mậu hái lấy khi trên đường truy kích Tô Trầm nhìn thấy.
Bởi vì Đằng Xà thích ăn này, cho nên Lâm Nghiệp Mậu liền thuận tay sưu tập.
Đằng Xà thích ăn thứ này?
Trong đầu Tô Trầm đột nhiên toát ra suy nghĩ này.
Thuận tay lấy ra một nắm Hàn Thủy Tiên kia, lấy ra một cây ném vào trong cốc chịu nóng, sau đó nhỏ vào vài giọt dung dịch, bắt đầu xem nó biến hóa.
Theo dung dịch được nhỏ vào, Hàn Thủy Tiên bắt đầu xuất hiện biến hóa tầng diện vi mô.
Những biến hóa này mắt thường không thể thấy, nhưng ở trong mắt Tô Trầm, lại hiện ra toàn bộ.
Vốn chỉ là một lần tùy tay thí nghiệm, kết quả lại khiến hắn chấn động —— ở trong Hàn Thủy Tiên, thế mà có được loại nguyên chất độc đáo mình đang tìm.
Trong hang núi, Tô Trầm ngồi ở trước bệ làm việc của mình tiến hành thí nghiệm.
Hắn cầm một cái cốc chịu nóng, trong cốc là máu màu đỏ tươi.
Nắm lên một vốc bột phấn màu lam nhạt bỏ vào trong cốc, máu trong cốc chịu nóng bắt đầu dần dần ngưng kết.
“Lần đầu tiên thực nghiệm, Hàn Thủy Tiên hàn tính quá nặng, dẫn tới máu ngưng kết. Phương pháp giải quyết, hạ thấp tỉ lệ Hàn Thủy Tiên.”
“Lần thứ hai thực nghiệm, tỉ lệ Hàn Thủy Tiên vẫn như cũ quá nặng, tiến một bước giảm xuống.”