Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 145: Táng Linh Đài (3a)

Chương 145: Táng Linh Đài (3a)



* * *

Nhưng một khắc nhìn thấy con rắn này, sắc mặt Tô Trầm biến đổi hẳn.
Âm Xà!
Đây là một loại hung vật cũng thích âm tử chi khí, thường cộng sinh với loại kỳ vật Thi Linh Hoa này. Vĩnh Sinh Điện Phủ từng cũng đoán nơi Thi Linh Hoa sinh trưởng sẽ có hung thú thích mục nát kiểu Âm Xà tồn tại hay không, cuối cùng kết luận là khả năng không lớn, bởi vì nơi này là bởi vì nơi gieo trồng, người gieo trồng không có lý do tìm phiền toái cho bản thân.
Nhưng một lần này, bọn họ đã đoán sai.
Hoặc là người lúc trước bố cục mang vào, cũng có thể là Âm Xà ở nơi khác cảm nhận được hủ khí cường đại nơi này tự mình tìm tới, tóm lại, nơi này có Âm Xà!
Âm Xà không phải hung thú gì quá mức cường đại, nhưng chúng nó là sinh mệnh quần cư!
Thời khắc này theo con Âm Xà thứ nhất xuất hiện, chỉ thấy trong bùn đen ‘Vù vù vù; toát ra hàng trăm con Âm Xà, Tô Trầm nhìn mà hồn vía lên mây.
Âm Xà tuy chỉ là hung thú cấp thấp nhất, nhưng hàng trăm hung thú cấp thấp cũng đủ để bao phủ hắn.
Tô Trầm không do dự nữa, nhấc chân bỏ chạy.
“Xì!” Trong một mảng tiếng rít chói tai, hơn trăm con Âm Xà đã cùng nhau gào thét đuổi theo.
Bọn này hình thể không lớn, lực lượng tầm thường, nhưng thân chứa kịch độc, tốc độ nhanh, một đám phi tới như điện, thế mà nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Tô Trầm.
Tô Trầm rốt cuộc không cần che giấu tốc độ Yên Xà Bộ của hắn nữa, vận chuyển, thân hình như một làn khói lao đi, liên tục đạp trên không, như bay lên không trung, phiêu dật tiêu sái nói không nên lời. Nếu là Cố Khinh La nhìn thấy, chắc chắn kinh ngạc đến mức không dám tin đôi mắt của mình. Bởi vì một khắc này Tô Trầm dùng ra Yên Xà Bộ, đã hoàn toàn vượt qua hạn chế vô huyết, đạt tới mức đạp sóng mà đi, mượn lực trên không.
Chỉ tiếc cho dù như thế, cũng chỉ có thể duy trì thế cân bằng, lại không cách nào thoát khỏi lũ Âm Xà kia. Đòi mạng hơn là, một ít Âm Xà tụt ở phía sau lúc này đột nhiên cuộn lại cơ thể, co thành hình cầu, sau đó chợt húc hướng Âm Xà phía trước, Âm Xà phía trước đột nhiên mượn lực, tốc độ đột ngột tăng một phần, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Tô Trầm.
Chúng nó thế mà còn có một chiêu này.
Tô Trầm vội từ trong nguyên giới lấy ra một bầu rượu ném về phía sau.
Oành!
Trong tiếng nổ thật lớn, mấy chục con Âm Xà bị nổ bay, từng cái lân giáp bay lên, đồng thời phát ra tiếng rít thống khổ.
Nhưng chúng nó lại chưa chết!
Âm Xà là hung thú, chúng nó không giống độc trùng tự nhiên biến dị có điểm yếu rõ ràng như vậy. Bạo liệt dược tề có thể thương tổn chúng nó, lại không có khả năng đem chúng nó một đòn giết chết. Mà chúng nó lại là quần cư, thời khắc này Âm Xà bị thương tạm hoãn xông lên, Âm Xà khác lại càng thêm điên cuồng bổ nhào tới.
Nói cách khác, lần này bạo liệt dược tề hầu như không tạo ra tác dụng, chỉ là làm chậm đối phương một chút.
“Mẹ nó!” Tô Trầm luôn luôn bình tĩnh cũng nhịn không được buột mồm mắng.
Cái này thật sự là hoặc không bất ngờ, có thì là phiền toái cấp độ trí mạng.
Chạy không nổi với Âm Xà, lại giết không chết chúng nó, phen này làm sao bây giờ?
Đầu óc Tô Trầm nhanh chóng chuyển động.
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, mắt sáng ngời, quay đầu lại là liên tục ném hai bầu rượu, cùng lúc làm chậm Âm Xà, nhanh chóng hướng ra phía ngoài phóng đi.
Rầm rầm rầm rầm!
Vụ nổ liên tục, khiến Âm Xà truy kích không ngừng phát ra tiếng rít thống khổ. Nhưng hung tính trời sinh lại khiến chúng nó không muốn buông tha mục tiêu, tiếp tục điên cuồng truy kích.
Tô Trầm dọc đường chạy như điên, lao qua đại điện, trở lại trong sảnh đá lúc trước.
Mười hai pho tượng vẫn sừng sững như cũ.
Lấy xuống huy lệnh đeo trên người ném về phía trước, Tô Trầm lao hết tốc độ, cất tiếng hô to: “Tỉnh lại!”
Ầm ầm ầm!
Một đợt chấn động kịch liệt theo đó vang lên.
Mười hai pho tượng đồng thời phát ra run rẩy mãnh liệt, từng mảng lớn mảnh vỡ từ trên pho tượng bong ra, phát ra từng đợt sương xám.
“Nhanh lên nhanh lên!” Nếu đổi thành người khác chỉ sợ sẽ bị một màn này dọa, Tô Trầm lại sợ dong huyết kiếm sĩ tỉnh lại không đủ nhanh, liên tục lại ném ra ba bầu rượu, phóng ra năm quả cầu lửa lớn, chỉ hận mình không thể kéo thời gian dài chút nữa.
Rốt cuộc, bức tượng đầu tiên hoàn toàn vỡ. Theo bức tượng đó, là một kiếm quang sáng màu máu cắt qua bầu trời hướng Tô Trầm chém tới, một đường gột rửa, chém thẳng xuống.
“Ta... Đệch!” Tô Trầm mắng một câu.
Tuy đã có chuẩn bị tâm lý bị công kích, nhưng một khắc đó, Tô Trầm vẫn nhịn không được mắng ra tiếng.
Thân theo ý động, Yên Xà Bộ vận hành đến mức tận cùng, tốc độ một lần nữa đột phá cực hạn, liên tục ba bước điểm ở chỗ trống, thân hình Tô Trầm quay nhanh, tránh thoát một kiếm này.
Lúc này khí thế đã kiệt, không thể duy trì thân thể trên không nữa, rơi thẳng xuống mặt đất. Vừa chạm đất liền lăn vội một cái.
Một kiếm quang sắc bén đã sát đỉnh đầu hắn bay qua, lại là một tên dong huyết kiếm sĩ đi ra.
Bước chân Tô Trầm không ngừng lao về phía trước.
Lúc trước vì đánh thức dong huyết kiếm sĩ, sợ huy lệnh ném không đủ xa, không thể đánh thức, bây giờ lại chỉ ngại ném quá xa, gần trong gang tấc lại như cách tận chân trời.
Vừa bước ra một bước, ‘Vù’ lại là hai đạo kiếm phong chém tới.
Kiếm sĩ thứ ba thứ tư đã lần lượt đi ra, Tô Trầm vỗ mặt đất, bay lên trên không, vừa đủ tránh thoát một kiếm, một kiếm khác thật sự không tránh nổi, chỉ có thể nương Mai Cách Thủ Hộ cứng rắn chịu đựng.
Chỉ nghe một tiếng nổ vang ‘Bốp’, hai tầng Mai Cách Thủ Hộ bị một kiếm phá vỡ.
Tô Trầm mượn lực bay tiếp, ở không trung có thể thấy được dong huyết kiếm sĩ lúc trước tỉnh lại đã lâm vào trong khổ chiến với Âm Xà.
Cám ơn trời đất, Âm Xà cũng tốt, dong huyết kiếm sĩ cũng thế, quả nhiên đều là công kích không phân biệt.
Tâm tư chưa xoay chuyển xong, liền nghe ‘bốp bốp bốp bốp’ liên tục bốn tiếng nổ vang, đồng thời bốn dong huyết kiếm sĩ từ trong bức tượng đi ra.
Bởi vì Tô Trầm đi ở tận cùng phía trước, cho nên mỗi một dong huyết kiếm sĩ tỉnh lại công kích đầu tiên chính là hắn. Tô Trầm biết không ổn, cùng lúc vội vận Yên Xà Bộ, tránh thoát một gã kiếm sĩ công kích, đồng thời vung đao lật, đỡ một kiếm sĩ khác, đao gãy. Kiếm sĩ thứ ba đang muốn khởi xướng công kích, một xúc tu không khí đột nhiên xuất hiện, kéo hai chân kiếm sĩ kia, lảo đảo một cái, Tô Trầm đã thừa cơ hội tránh thoát.
Nhưng kiếm của tên kiếm sĩ thứ bốn lại lần nữa đánh tới, lại một lần chém trúng vòng bảo hộ.
Một kiếm này so với lúc trước công kích còn mãnh liệt hơn, chỉ thấy vang loạn ‘Phành’ một trận, toàn bộ màn phép trên người Tô Trầm đều tan vỡ hết. Thế sót lại của đại kiếm không giảm, tiếp tục chém ở trên người Tô Trầm, Tô Trầm đột nhiên dính đòn nặng, một tia máu bắn vọt ra.
Hắn ở không trung quay cuồng ngã xuống.
Một kiếm này, khiến hắn bị thương không nhẹ, nhất thời thế mà không cách nào nhúc nhích nữa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất