Chương 265: Đuổi Giết (Hạ)
* * *
Trương Thánh An cất tiếng cười to: “Tô Trầm, ngươi đây là đang tìm chết! Ở trong rừng rậm đánh với ta... Ngươi cho rằng cái tên Thụ Cung của ta do đâu mà có?”
“Bạo liệt... Hỏa điểu!”
Tô Trầm dùng phương thức đơn giản trực tiếp nhất đánh trả.
Ngọn lửa mãnh liệt dâng trào ở trong rừng, một cơn sóng lửa lấy thế bẻ gãy nghiền nát đem cạm bẫy cỏ cây của Trương Thánh An phá hủy toàn bộ.
“Vô dụng!” Trương Thánh An hét to đáp lại, liên tục bắn ra ba mũi tên, bịt phương hướng tiến lên của Tô Trầm: “Bạo Liệt Hỏa Điểu của ngươi tuy mạnh, khoảng cách lại nhất định có hạn, chỉ cần không để ngươi tới gần trong vòng ba mươi trượng, cũng đừng nghĩ có gì uy hiếp đối với ta!”
Ánh mắt tiểu tử này trái lại rất chuẩn, liếc một cái đã nhìn ra Bạo Liệt Hỏa Điểu của Tô Trầm điểm yếu lớn nhất chính là không vươn xa, khoảng cách hữu hiệu thật sự của nó không vượt qua ba mươi trượng.
“Ngươi nói đúng, vậy ta sẽ tới gần chút nữa!” Tô Trầm một lần nữa tăng tốc, như mũi tên bắn về phía Trương Thánh An, tốc độ so với trước đó thế mà lại nhanh thêm vài phần.
Trương Thánh An hừ lạnh một tiếng, chỉ cần mình có bí thuật rừng rậm hạn chế, lại không ngừng phối hợp bắn cự ly xa, Tô Trầm đừng mơ tới gần mình. Không ngừng tấn công sẽ chỉ làm chính hắn lâm vào tuyệt cảnh, cuối cùng chết ở dưới cung tên của mình.
Thời khắc này đang định tiếp tục lui, lại nhìn thấy Tô Trầm đột nhiên hướng mình nhìn một cái.
Chính là một cái nhìn này, khiến tâm thần Trương Thánh An run lên, cả người lâm vào trạng thái dại ra.
Cũng may dại ra chỉ là việc trong nháy mắt, ngay sau đó Trương Thánh An đã phục hồi tinh thần, lại thấy Tô Trầm đã lao tới gần thêm một khoảng cách.
Biết không ổn, mình khẳng định là trúng khống thần thuật của Tô Trầm, không chần chờ nữa, nhấc chân bỏ chạy.
Nhưng ngay tại nháy mắt hắn tung người, lại là một đạo công kích tinh thần đánh tới.
Định Thần Thuật.
Trương Thánh An lại một lần nữa ngây ra.
Liên tục hai lần thất thần, khiến Trương Thánh An bỏ lỡ cơ hội tốt, Tô Trầm đã như mũi tên rời cung, xông vào khoảng cách an toàn Trương Thánh An xác định cho gã.
Nhấc tay, một con chim vỗ cánh bay tới.
Khoảng cách một khi tiến vào ba mươi trượng, Tô Trầm liền hoàn toàn thoát khỏi cục diện chỉ có thể bị động chịu đòn.
Có được năng lực phản kích, Trương Thánh An lại không có khả năng không kiêng nể gì muốn tiến công như thế nào thì tiến công như thế đó.
Thời khắc này mắt thấy Bạo Liệt Hỏa Điểu bay tới, Trương Thánh An tâm không cam tình không nguyện, nhưng vẫn không thể không bay người lên.
Bạo Liệt Hỏa Điểu bay qua sát dưới chân hắn, đánh vào trên một thân cây, nổ ra sóng lửa ngập trời.
Tuy chưa tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với hắn, lại mang đến cho tâm lý Trương Thánh An áp lực thật lớn.
Đây là lần đầu tiên Trương Thánh An tránh né công kích.
Mà kế tiếp, hắn còn cần tránh né nhiều hơn nữa.
Tô Trầm lao đi tốc độ cao, đột nhiên nhảy lên, đang ở không trung, đã từ trên cây giật ra một nắm lá cây. Chưa chờ rơi xuống đất đã tung ra ngoài.
Như tên đầy trời, ‘vù vù vù’ một mảng lớn lá cây bay lên, như phi tiêu nhắm thẳng Trương Thánh An.
Phi Hoa Thủ.
Không thể không nói Phi Hoa Thủ của Cố gia thật sự rất hữu dụng, cỏ cây đất đá đều có thể công kích, số lượng nhiều hơn nữa dày đặc, ép Trương Thánh An không thể không vung cung lui vội.
Tuy liên tục hai lần công kích đều chưa thể tạo thành thương tổn đối với hắn, nhưng cũng ép hắn không rảnh ra tay với Tô Trầm nữa.
Tô Trầm mượn cơ hội áp sát.
Tốc độ của hắn vốn nhanh hơn Trương Thánh An chút, lần này liên tiếp ra đòn, khoảng cách của hai người liền lại kéo gần chút, đã từ ba mươi trượng rút ngắn đến hai mươi tám trượng.
Tuy chỉ gần thêm hai trượng, áp lực mang tới cho Trương Thánh An lại lớn hơn một phần.
Tô Trầm lại ra tay.
Vù!
Quả cầu lửa cực lớn bay múa.
Hỏa Cầu Thuật.
So sánh với Bạo Liệt Hỏa Điểu, uy lực Hỏa Cầu Thuật nhỏ hơn nhiều, nhưng cũng có chỗ tốt của nó. Thành hình nhanh, tiêu hao ít, sử dụng càng thêm thuận tiện.
Tô Trầm đã ý thức được, trong quá trình truy kích, mấu chốt là quấy rầy Trương Thánh An, để gã không thể thường xuyên ra tay đối với mình, sát chiêu cường đại bởi tốc độ ra tay chậm, ngược lại không nên sử dụng, như loại thủ đoạn bình thường này ngược lại có thể ép Trương Thánh An luống cuống tay chân, sáng tạo cơ hội cho mình.
Trương Thánh An bổ ra một chưởng ‘Vù’, trực tiếp đem quả cần lửa kia chấn động tan rã.
Tô Trầm gần thêm một trượng.
Lại nâng tay, lần này là ném bay một vốc đá.
Mưa đạn đá đầy trời, như bi thép bay vút đi, Trương Thánh An không thể không hướng bên cạnh né tránh.
Tô Trầm lại gần thêm.
Một cây phi đao nguyên lực đã hóa thành mũi tên nhỏ màu xanh bay vút tới Trương Thánh An.
Đây là năm đó Tô Trầm còn lại khi giết Lê, sau khi Lê chết Tô Trầm vẫn còn lại mấy thanh, mãi không có cơ hội sử dụng, lại ở hôm nay rốt cuộc một lần nữa dùng tới.
Trương Thánh An bất đắc dĩ, lúc này hắn đang ở không trung đã không tránh được, dứt khoát quát một tiếng, trên người hiện ra màn ánh sáng xanh lục, cứng rắn chống đỡ lần này, mượn lực bay ngược, thân ở không trung, tay phải đã hướng Cây Cung Thụ Yêu liên tục kéo mấy lần, từng mũi tên oán lực gào thét bay ra.
Tô Trầm không tránh được, cũng không muốn tránh.
Hắn nếu tránh, khoảng cách thật không dễ gì rút ngắn sẽ lại lần nữa kéo giãn ra.
Cho nên hắn xung phong!
Nghênh đón mũi tên oán lực.
Lấy ra một lá bùa nguyên lực vỗ ở trên người, nguyên lực phù hóa thành hoàng hộ giáp bảo vệ hắn, hắn đội tên xung phong.
Mũi tên oán lực phát nổ ra gợn sóng màu đen ở trên người Tô Trầm.
Tô Trầm không sợ, đội dòng nước xiết tiến lên.
Một mũi tên!
Hai mũi tên!
Ba mũi tên!
Từng mũi tên đoạt hồn, từng mũi tên câu mạng.
Tô Trầm lại chỉ xung phong!
Vòng bảo hộ lóe lên, quang giáp lay động, lại không lay động nổi ý chí tiến lên của hắn.
Hai mươi ba trượng.
Hai mươi hai trượng.
Hai mươi mốt trượng.
Liên tục ba mũi tên, Tô Trầm tiến tới ba trượng, rốt cuộc đem khoảng cách của hai người rút ngắn đến phạm vi hai mươi trượng.
Sau đó Tô Trầm nâng tay, làn sóng Nguyên Lực Phi Đạn to lớn sinh thành.
Gào thét lao ra.
Trương Thánh An biết không ổn.
Đây là một đợt thế công mạnh nhất hắn tính tới bây giờ gặp được.
Tô Trầm cách càng gần, thủ đoạn hắn sử dụng lại càng khó ứng phó.
Cho nên ở sau khi tiêu hao một lá bùa nguyên lực chặn một đợt công kích này, Trương Thánh An lại kéo dây cung.
Một lần này không có mũi tên bắn ra, lại chỉ thấy thụ yêu rít lên, bỗng dưng sinh ra một đám oan hồn như u linh, trôi nổi trên không, cùng nhau hướng Tô Trầm phát ra tiếng hò hét lớn.
Tiếng hét này cực kỳ chói tai, khiến Tô Trầm cũng cảm thấy choáng váng một phen, khó tiến thêm.
Trương Thánh An đã cười điên cuồng, trong tiếng cười, vô số oan hồn kia cùng nhau hướng về Tô Trầm phóng đi, giống như oán quỷ đòi mạng, mang đến hàn ý ngập trời.
Đối mặt loại tình huống này, Tô Trầm chỉ làm một sự kiện.
Hắn lấy ra một bình dược tề.
Ở trên không hắt xuống.