Nguyên Lai Ta Là Tu Tiên Đại Lão

Chương 187: Thời điểm mời lão tổ tới

Chương 187: Thời điểm mời lão tổ tới
Cố Trường Thanh hiếu kỳ nói: "Cao nhân là giúp ngươi Độ Kiếp như thế nào?"
"Tuyệt đối là thủ đoạn mà ngươi nghĩ cũng không dám nghĩ!" Diêu Mộng Cơ vuốt vuốt chòm râu, khẽ thở dài: "Cao nhân coi trọng ta như vậy, ta thật sự là cảm thấy ngại, sau này chỉ có thể làm việc thật tốt cho cao nhân để báo đáp!"
Ai nấy đều thấy được, Diêu Mộng Cơ đây là đang làm ra vẻ.
Dù sao, có thể được cao nhân coi trọng, bản thân chuyện này chính là một chuyện rất đáng giá để khoa khoang, điều này nói rõ chính mình thành một tay sai quan trọng dưới tay cao nhân, vinh dự cỡ nào!
Sắc mặt Cố Trường Thanh có hơi co lại, "Ta là hỏi cao nhân giúp ngươi như thế nào!"
Diêu Mộng Cơ tỏ ra cao thâm khó lường nói: "Không thể nói, không thể nói, ngươi chỉ cần biết đây là thủ đoạn mà ngươi nghĩ cũng không dám nghĩ."
Cố Trường Thanh thiếu chút nữa thì bị hắn làm sặc chết, ánh mắt không tốt nhìn chằm chằm vào Diêu Mộng Cơ, xem ra hắn độ kiếp thành công, đã bắt đầu có chút phiêu.
Cố Uyên đưa tin bằng thần thức nói: "Tôn nhi, không cần phải vội vàng, hắn chẳng qua là nịnh bợ cao nhân sớm hơn so với chúng ta mà thôi, sau này đường còn dài, gia gia ngươi ở Tiên giới lăn lộn lâu như vậy, nếu như không có thành thạo một nghề thì ta làm sao có thể hỗn tới địa vị như bây giờ? Sau này tay sai đệ nhất bên người cao nhân chắc chắn là chúng ta!"
Loại lời này đều có thể nói với cháu trai của mình, có thể thấy được phương pháp liếm của Cố Uyên rất cao minh.
"Ha ha, khoác lác không lưu bản nháp!"
Một giọng nói không hài hòa đột nhiên truyền tới, lại là Hỏa Tước nhảy ra, mắt lộ ra vẻ khinh thường, như là nhìn con kiến hôi nhìn chằm chằm vào Diêu Mộng Cơ, "Chỉ là một con kiến hôi vừa mới Độ Kiếp, thế mà đã tự mãn như vậy, quả thực là buồn cười tới cực điểm! Cố Uyên, đây là ngươi mời tới đúng không? Ngươi vì để cho ta làm thú cưỡi cho người khác thật đúng là nhọc lòng a! Nhưng ngươi lại muốn nói dối ta bằng cách nói những lời dối trá thấp kém như là giúp người ta vượt qua Độ Kiếp này, ngươi không cảm thấy buồn cười sao?"
Thiên kiếp không thể lừa gạt!
Đất là nhận thức chung của tất cả mọi người.
Một khí giúp người Độ Kiếp, ngược lại hai bên đều phải tiếp nhận lửa giận của Thiên kiếp, hơn nữa sẽ để cho uy lực của Thiên kiếp mạnh lên, xem như Tiên giới cũng không có người nào có thể làm được.
Hỏa Tước lộ ra ánh mắt nhìn thấu thất cả, ngạo mạn ngẩng đầu với kiểu ta đây biết hết rồi.
Bản thân có huyết mạch Thiên Hoàng, được vạn người theo đuổi, bên trong thời gian hơn vạn năm cảnh tượng nào mà nó chưa từng thấy qua, tự biên tự diễn anh hùng cứu chim, cay đắng trả thù thậm chí cái kết của chuyện tình giữa người và chim nó gặp quá nhiều quá nhiều.
Đám người này hao tổn tâm cơ, không phải chỉ muốn để cho mình trở thành yêu sủng của cái gọi là cao nhân nào đó sao? Hiện tại ngay cả loại chuyện giúp người Độ Kiếp này cũng kéo ra, một vòng lại một vòng, giả bộ còn rất giống.
Đáng tiếc, ta sớm đã nhìn thấy tất cả, đừng hòng lừa được ta.
"Không thể nói? Bởi vì căn bản không khả năng!" Hỏa Tước cho ra định nghĩa.
"Con chim này là..."
Diêu Mộng Cơ nhước mày, lúc này mới để ý tới Hỏa Tước.
Cái nhìn này để hắn lập tức ngây ngẩn cả người, trợn lớn con ngươi lên, trên mặt hiện ra vả kinh ngạc cực độ.
"Đây ... Đây là Hỏa Tước?!"
Hỏa Tước trong truyền thuyết có huyết mạch Thiên Hoàng a, đặt ở thế giới tu tiên, tuyệt đối là yêu quái số một số hai, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Hỏa Tước cười lạnh, "Ha ha, giả, ngươi tiếp tục giả vờ."
Diêu Mộng Cơ ngây ngốc nhìn vào Cố Trường Thanh, "Ngươi đây là ... muốn tặng Hỏa Tước này cho cao nhân?"
Lần này, tới lượt Cố Trường Thanh đắc ý, có vẻ như tùy ý nói: "Lần đầu bái phỏng cao nhân, tự nhiên phải mang chút lễ gặp mặt, cao nhân lần trước nói muốn một con yêu quái phi hành làm thú cưỡi, cũng không biết cao nhân có thể coi trọng con Hỏa Tước này hay không, ai, lo lắng không yên a!"
Diêu Mộng Cơ lại là ngẩn người, "Cao nhân nói muốn yêu quái phi hành?"
"Đúng vậy a, lúc ở Thanh Vân cốc, ám chỉ của cao nhân hết sức rõ ràng, làm sao? Mộng Cơ huynh không chuẩn bị?"
Diêu Mộng Cơ vội vàng nhìn về phía Tần Mạn Vân, "Mạn Vân, đây có phải là thật hay không?"
Tần Mạn Vân khẽ gật đầu, "Đúng là như vậy, tuy nhiên lần trước ta trở về, sư tôn vừa vặn muốn Độ Kiếp, ta chưa kịp nói cho ngươi."
"Ngươi hồ đồ a!" Diêu Mộng Cơ vội đến độ mặt đỏ rần, run rẩy chỉ vào Tần Mạn Vân, "Ta Độ Kiếp tính là cái gì chứ a! Chết cũng sẽ chết! Lấy lòng cao nhân mới là quan trọng nhất, nếu biết yêu cầu của cao nhân, làm sao có thể lười biếng? Ngươi, ngươi, ngươi ... Ngươi thật là làm ta tức chết rồi!"
Cố Trường Thanh cười ha ha một tiếng, "Mộng Cơ huynh, các ngươi không có chim còn chưa tính, không được chậm trễ, ta còn phải nhanh đi bái phỏng cao nhân đây này."
Diêu Mộng Cơ cau mày, nhịn không được chua xót mà hỏi: "Con Hỏa Tước này ngươi lấy từ đâu tới?"
"Ngoại trừ ta còn có thể là ai có thủ bút lớn như vậy?" Giọng nói của Cố Uyên nhẹ nhàng ung dung truyền ra từ mặt dây truyền, có chút mờ mịt, càng là mang theo một cỗ khí thế để tâm trạng của Diêu Mộng Cơ hơi nhảy một cái.
Tiên nhân?
Diêu Mộng Cơ khó có thể tin nổi nói: "Ngươi là ... Lão tổ của Cố gia? Các ngươi có thể liên hệ tới Tiên giới rồi?"
Cố Trường Thanh mỉm cười, gật đầu.
Trách không được có thể thu được Hỏa Tước, vì lấy lòng cao nhân, thật đúng là cố gắng hết sức mình a, chó liếm a!
Sắc mặt Diêu Mộng Cơ biến hóa không ngừng, vội vàng xoay người đi vào sâu trong Lâm Tiên đạo cung mà đi, "Chờ ta một lát ta đi vào có việc lát!"
Chẳng mấy chốc, hắn đã tới từ đường của Lâm Tiên đạo cung.
Cúi đầu, phun máu, dâng hương, kêu gọi.
"Tổ tiên a, ngươi tranh thủ thời gian hiển linh đi, danh hào tay sai đệ nhất dưới trướng cao nhân phải nhờ vào ngươi tới bảo vệ, đám người Thanh Vân cốc kia đang ở ngoài đợi ta dẫn tới tới tranh giành sự ưu ái của cao nhân a!"
Diêu Mộng Cơ lẩm bẩm không ngừng, sau khi làm bia đá tiên nhân tỏa ra ánh sáng tuy nhiên lại dần dần suy yếu xuống.
Lại thất bại?
Hắn cắn răng một cái, trong lòng quyết tâm, một lần nữa!
Cúi đầu, phun máu, dâng hương, kêu gọi.
"Tổ tiên a, ta liều với tổ tiên, ngươi tranh thủ thời gian xuất hiện đi!"
Lần này, bia đá ngay cả sáng cũng không sáng lên.
Diêu Mộng Cơ lập tức cảm thấy tâm trạng mệt mỏi.
Thời khắc mấu chốt như xe bị tuột xích, tổ tiên a, ngươi cũng quá không đáng tin cậy đi.
Xem như không thể cho Hỏa Tước, cho cái Hỏa Điểu cũng được a, tốt xấu xem như một phần tâm ý của chúng ta a.
Hắn hiện vẻ mặt cầu xin, phun máu ra khiến mặt mũi hắn trắng bệch, bất đắc dĩ mà đi ra khỏi từ đường.
Cố Trường Thanh cười ha ha, "Mộng Cơ đạo hữu, còn chờ cái gì a, mau xuất phát đi."
Diêu Mộng Cơ thở dài một tiếng, "Ai, đi thôi."
Lần này thời vận thật là không đủ, cơ hội lấy lòng cao nhân tới thế mà lại chắp tay nhường cho người như vậy.
Quá sai, quá sai a!
Không nghĩ nữa, nghĩ nữa nước mắt sẽ rơi.
Diêu Mộng Cơ và Tần Mạn Vân mang theo Cố Trường Thanh hóa thành độn quang, chẳng mấy chốc đã đi tới chân núi.
Tần Mạn Vân mở miệng nói: "Cao nhân ở ngay trên núi, để tỏ lòng tôn trọng đối với cao nhân, chúng ta đi bộ lên núi."
"Nên như vậy, nên như vậy!" Cố Trường Thanh gật đầu rất tán thành, vẫn không quên nhắc nhở: "Hỏa Tước, chờ lát nữa, ngươi nhất định phải biểu hiện cho tốt một chút, tranh thủ lấy sự coi trọng của cao nhân."
"Ha ha."
Hỏa Tước kiêu ngạo cười một tiếng, lộ ra vẻ khinh thường.
Nó một mực đang thờ ơ lạnh nhạt, lẳng lặng nhìn đám người này biểu diễn.
Không thể không nói, kỹ thuật biểu diễn của bọn họ rất không tệ, hoàn mỹ tạo ra hình tượng một vị ẩn sĩ cao nhân, nếu như không phải mình cơ trí, chỉ sợ thật sẽ bị mê tới đầu óc choáng váng, chờ mong trở thành tọa kỵ của loại cao nhân này.
Trăm phương ngàn kế như vậy, xem ra là có lòng quyết tâm thu phục đối với bản chim a, để cho ta xem một chút cái gọi là cao nhân này đến tột cùng là thần thánh phương nào!
Lông mày Cố Trường Thanh không thể không nhíu lại một cái, một mực cảm thấy con Hỏa Tước này có chút không đáng tin cậy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất