Lúc này, Ninh Mông đề nghị: "Nếu không hay như này, tôi lái xe quay lại xem tình huống, chúng ta chờ một chút, lỡ đâu thật sự có kỳ tích."
Cao Thiến: "..."
"Thật sự là thua cậu mà, được thôi, được thôi, nhưng nhất định phải giữ một khoảng cách, zombie trên tòa nhà kia nhiều lắm, lỡ đâu bị bao vây, muốn thoát thân cũng khó khăn."
"Được."
Thế là Ninh Mông lái xe quay lại tòa nhà này lần thứ hai.Bởi vì biết trong tòa nhà này có rất nhiều zombie, có thể có một con nhảy xuống từ trên tầng bất cứ lúc nào, nên lúc này Ninh Mông càng cẩn thận hơn một chút.
Lúc này, thế lửa trên tầng càng lớn hơn, lửa cháy hừng hực, ngẫu nhiên còn có thể nghe thấy tiếng cháy bùng lên trong cả tòa nhà, giống như lối vào Địa Ngục, sóng nhiệt kinh khủng khiến người bên trong xe cũng như ngồi trên bàn chông.
Ngay khi người đàn ông hạ xuống tầng 5, đột nhiên có một tiếng vang thật lớn, lửa phun ra, dường như muốn nuốt chửng hai người, cửa sổ tầng 5 cũng vang lên tiếng nổ tung, một số zombie cụt tay chân bị nổ rơi lả tả trên đất, ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc này, người đàn ông đạp chân vào vách tường, tránh được một kích trí mạng, anh ta tăng nhanh tốc độ hạ xuống, khiến người dưới tầng nhìn mà toát mồ hôi.
Hai người vọt tới vách tường kia một chút, người đàn ông áo đen bảo vệ người già, dùng lưng của mình chặn tất cả xung kích.
Lúc này, anh ta treo bên ngoài cửa sổ, một tay nắm lấy thiết bị đu dây thừng hạ xuống, một tay khác ôm chặt một người già cao tuổi.
"Bộp."
Là anh ta.
Cuối cùng, bọn hắn phá biển lửa mà ra, thành công hạ xuống đất.Tình huống như vậy, thật sự còn có người có thể sống sót sao.
Cảnh tượng này khiến mấy người trên xe thấy đều hít vào một hơi khí lạnh.
Chỉ một chút, Ninh Mông đã nhận ra người này, lần trước vào lần đầu tiên cô chấp hành nhiệm vụ, chính là người đàn ông này ôm Khương Tuyết xuất hiện, cứu cô.
Đúng lúc này, ở một cánh cửa sổ trên tầng 7 xuất hiện một bóng đen, Ninh Mông nhìn chằm chằm vào tòa nhà này, ngay lập tức phát hiện người áo đen kia.
Quán tính khiến hai người vọt tới vách tường.
Đúng lúc này, một đám zombie từ tầng hai rơi xuống, sau đó từng con dùng tư thế rất quỷ dị nhanh chóng đánh tới, tình huống tương đối nguy cấp.
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn về phía cảnh tượng này, Cố Nhiễm Giai che miệng nức nở, cả trái tim đều bị níu chặt, người già được người đàn ông áo đen kia bảo vệ trong ngực, chính là cha cô ấy.
Người đàn ông áo đen rút súng "Bằng bằng" vài tiếng, giải quyết một đám zombie, nhưng lúc này anh ta đã hết đạn, cũng không kịp đổi kẹp chứa đạn.
Tiếp đó, anh ta lại mang theo người già tránh khỏi ngọn lửa tập kích hết lần này đến lần khác, tầng năm, tầng bốn, tầng ba.
Trong nháy mắt khi ông cụ hạ xuống đất, đã quỳ rạp xuống đất, chân ông ấy mềm nhũn, đã hoàn toàn không đứng lên nổi nữa.