Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2

Chương 100: Năng Lực Mạnh Hơn

Chương 100: Năng Lực Mạnh Hơn

Thành phố số 2, khu thứ chín.
Trên con đường nhỏ ở tầng dưới cùng của thành phố, một người trẻ tuổi mặc âu phục màu xám tro đang nhẹ nhàng bước đi.
Vũng nước đọng trên mặt đất giống như một tấm gương, phản chiếu lên dáng vẻ ung dung của hắn.
Nơi này không có cảnh tượng phố xá sầm uất trong tưởng tượng, mà trên đường phố khắp nơi đều có thể nhìn thấy những vũng nước đọng và rác rưởi, trên vách tường vẽ bậy đủ loại hình dạng khác nhau và dán đầy các biển quảng cáo.
Nơi này không giống như thành phố khoa học kỹ thuật trong tưởng tượng, mà ngược lại rất giống một khu ổ chuột.
Nhưng mà, khi người trẻ tuổi đi ngang qua chỗ này, dáng vẻ lại giống như đang đi trên đường phố Luân Đôn của Anh Quốc vậy, nhàn nhã và lịch sự.
Hắn đi đến trước cửa của một tiệm bán quần áo.
Bên trong tiệm là bà chủ khoảng hơn ba mươi tuổi đang bắt chéo hai chân, say sưa dùng di động trong suốt xem tin tức trên thế giới.
Thật ra thì trên thế giới ngoài cũng có rất nhiều tiệm bán quần áo nhỏ quái lạ như vậy, chỉ bán toàn quần áo lỗi mốt, cũng chẳng có vị khách nào cả.
Mọi người căn bản là không thể biết được loại cửa tiệm như thế này dựa vào thu nhập từ cái gì để sinh sống, nhưng mà từ xưa đến nay nó chưa bao giờ phải đóng cửa cả.
Chủ cửa tiệm căn bản là không quan tâm có khách hàng nào mua hàng hay không.
Nhưng mà sợ rằng không ai nghĩ tới, những cửa tiệm nhỏ này còn có bí mật khác.
Mà bây giờ bọn họ lại bị người ta mang tới thế giới trong.
Người trẻ tuổi bước vào cửa tiệm, bà chủ vẫn không có phản ứng gì, giống như là không biết có khách đến.
Hắn đứng ở trước quầy, nhẹ nhàng cười, dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.
Đằng sau nụ cười ẩn giấu sự tức giận.
Bà chủ ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua rồi vội vàng đứng lên, có chút bối rối nói:
“Ông chủ Hà, xin lỗi, ta không chú ý đến ngươi tới.”
Hà Kim Thu cười một cái nói:
"Không cần lo lắng, ta tới nơi này là vì có hai tin tức cần ngươi nhanh chóng truyền ra ngoài, một là Đổng Tô Duyệt, Điền Tiểu Miêu đã bị tập đoàn phát hiện ra thân phận là người du hành thời gian, thông báo cho Tiểu Tiểu tạm thời không liên hệ với bọn hắn, tất cả mọi việc đợi đến khi tin tức lắng xuống rồi nói tiếp.”
"Ta đã biết.”
Bà chủ nhanh chóng thuộc lòng lời nhắn của Hà Kim Thu.
"Chuyện thứ hai là, báo cho Tiểu Tiếu biết, phải cố gắng tập hợp thông tin về Lý Thúc Đồng, ta phát hiện ra so điều tra lúc trước, năng lực của hắn còn mạnh hơn nhiều, xảy ra chuyện lớn như vậy mà hắn ta không hề hấn gì, thật là không thể tưởng tượng nổi.”
"Ta biết rồi.”
Bà chủ lần nữa đáp lại.
Hà Kim Thu giống như đang lẩm bẩm:
"Xem ra, chúng ta phải ra tay trước thôi, đến Côn Luân để lôi kéo Lưu Đức Trụ, bây giờ chúng ta cần hắn.”
Lúc này, Hà Kim Thu cười híp cả mắt, quay đầu lại, nói:
"Hi vọng ngươi có thể hiểu rõ sứ mệnh chúng ta đang gánh vác là gì, nếu như lần sau lại mất cảnh giác như vậy, tổ chức sẽ tiến hành xử phạt đối với ngươi. Đợi đến khi tìm được người thích hợp, ta sẽ để cho hắn đến thay thế vị trí của ngươi. Sau khi trở về, ngươi tự đi tìm Trương Tông Vũ để tăng thêm các khóa huấn luyện, ngươi có ý kiến gì hay không?"
Bà chủ cúi đầu nói:
"Không có ý kiến.”
"Rất tốt, cứ quyết định như vậy đi!"
Nói xong, Hà Kim Thu xoay người rời đi.
Bà chủ xoay người đi vào phòng chứa đồ, không biết dùng thủ đoạn gì để truyền tin tức đi.
Chỗ này là một trong rất ít nơi không bị giám sát của thành phố Cyber, không ai biết rằng nơi này đã từng đón tiếp một vị khách rất đặc biệt.
Hà Kim Thu quay đầu nhìn về phía cửa tiệm bán quần áo, vị trí của nơi này khuất như vậy nên rất bí mật, thích hợp dùng để truyền tin tức mà che dấu thân phận, bây giờ còn rất ít người Cửu Châu, người có thể dùng được lại càng ít.
Xem ra, nhất định phải tiến hành nhanh hơn mới được.
...
Sáng sớm, đập cửa tiếng quen thuộc vang lên.
Cánh cổng hợp kim bị đám tù nhân đập kêu lên uỳnh uỳnh, giống như là sắp rụng ra vậy.
Những người này, sức lực luôn dồi dào như vậy, nhưng lại không có chỗ để phát tiết.
Khánh Trần không đi ra ngoài, hắn đang đợi Lộ Quảng Nghĩa đi tìm một người mới đến bên trong nhóm người du hành thời gian.
Làm cho người ta bất ngờ lại là, tối hôm qua lại không có tù phạm nào mới được áp giải đến ngục giam số 18 cả.
Hắn lật người tiếp tục ngủ, hoàn toàn không thèm để ý đến những tiếng ồn ào ở bên ngoài.
Lúc này, Lý Thúc Đồng vẫn bình tĩnh ngồi cạnh bàn ăn như cũ, nhìn vào ván cờ tướng đã kết thúc từ lâu, vẻ mặt không thấy chút mệt mỏi nào cả.
Cứ một lúc Lâm Tiểu Tiếu lại cảm thán một lần, bây giờ ở bên ngoài vì chuyện đêm qua mà bàn tán ầm ĩ, mà ông chủ của mình lại coi như không có chuyện gì xảy ra, rõ ràng là không quan tâm.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất