Chương 172: Phân Chia
Thành phố số 18 ở bên cạnh thành phố số 10.
Hai thành phố có số thứ tự không liên quan gì với nhau, vị trí lại cách nhau hơn hai trăm km, những số thứ tự của thành phố cũng không sắp xếp theo độ quan trọng, mà là sắp xếp theo thời gian xây dựng từ trước đến sau.
Nếu như tưởng tượng liên bang là một vòng tròn, sẽ thấy trong vòng tròn ấy, thành phố số 18 và số 10 là tâm.
Đương nhiên, ví dụ này không đúng lắm, liên bang cũng không phải là một vòng tròn.
Khánh Trần từng tìm Lý Thúc Đồng xem bản đồ liên bang, có thể nói bản đồ thế giới ngoài và trong khá giống nhau, chỉ có đường bờ biển là hơi khác.
Nếu như hai thế giới này là hai thế giới song song thật, vậy thế giới trong nhất định từng trải qua động đất vô cùng dữ dội, nên mới biến thành hình dạng này.
Thành phố số 18 là Lạc thành, thành phố số 10 là Trịnh thành, dù là thế giới trong hay ngoài, nơi đó đều thuộc lãnh thổ Trung Nguyên.
Nếu trên bờ biển không có bến cảng, nếu Hải thành là thành phố số 7 thì Hải thành ở thế giới ngoài còn lâu mới phát triển được như vậy.
Trong liên bang, thành phố sầm uất nhất chính là số 18 và số 10.
Số 18 là trung tâm kinh tế, số 10 là trung tâm chính trị.
Một tây, một đông, được người ta gọi là liên bang song thành.
Vị trí của hai thành phố, giống như tách biệt ra khỏi liên bang về hai phía nam bắc.
Thời gian đếm ngược 96:00:00.
Vào nửa đêm, một trăm cây số về phía nam thành phố số 18, có hơn mười người đang vây quanh bên cạnh đống lửa để sưởi ấm, trong ánh lửa chập chờn, tám nam bốn nữ đang trò chuyện ầm ĩ.
Trên đống lửa có mấy nhánh cây buộc lại với nhau, trên nhánh cây treo một cái nồi sắt, mì được nấu trong nồi là đang sôi lên ùng ục.
Có người lấy ra một miếng thịt khô từ trong ngực, hắn dùng dao nhỏ cắt thành lát rồi thả vào trong nồi.
Đây là khu lều tạm thời của nhóm người này.
Bên cạnh là chín lều vải bạt màu xanh sẫm đã được dựng lên.
Trong đêm, gió rất to, có hai chiếc xe Pickup cũ đậu ở đầu gió, che chắn gió lớn cho mấy cái lều ở phía sau.
Trong thùng xe Pickup như có hàng hóa bị vải bạt che kín, không thể thấy được bên trong có gì.
Bên cạnh đống lửa chất đống mấy hòn đá chắn gió, dù là vậy, ánh lửa màu cam đỏ vẫn bập bùng, chập chờn suýt tắt.
"Vật mà khách hàng lần này muốn thật khó tìm, chúng ta đã vòng đi vòng lại nơi này hơn một tháng cũng không tìm được một cái .”
Bên cạnh đống lửa, một ông già nói:
"Nếu không, chúng ta đi đến "chỗ kia" tìm chút cơ hội, cũng nhất thiết phải đi vào, bên cạnh cũng không nguy hiểm cho lắm, ta đã từng đi qua đó mấy năm trước rồi."
Ông già này tên là Tần Thành, là thủ lĩnh của đội ngũ này.
Những người xung quanh đống lửa cơ bản đều là người thân ruột thịt.
Bọn họ mặc trang phục chiến đấu không biết lấy từ đâu, có ít người ở khuỷu tay, phần gối, ống quần, chỗ mông còn có mảnh vá, kích thước quần áo cũng không vừa người.
"Cha, giá người mua ra đáng để chúng ta mạo hiểm như vậy?"
Một thanh niên hỏi.
"Ngươi biết không, đối phương ra giá 200.000.”
Bàn tay robot cũ kĩ của lão cầm lấy điếu thuốc lá, lớp sơn trên ngón tay nano cũng đang tróc ra từng mản:
"Có số tiền kia, chúng ta có thể thay cơ thể robot tốt hơn cho ngươi và Tiểu Ức. Năng lượng tối thiểu cũng đủ trải qua một lần hành động."
"Cha, đây không phải thứ chúng ta muốn, không cần phải lấy mạng ra đổi .”
Người trẻ tuổi nói.
"Ừ.”
Lão lấy một thanh củi đang cháy dở trong đống lửa, đốt thuốc lá:
"Đối phương đã hứa hẹn sẽ cung cấp một liều thuốc biến đổi gien, một thùng chất kháng sinh BVC. Em trai ngươi cũng sắp lớn rồi, dù sao ì nhà chúng ta cũng phải có một người không cần ỷ lại vào thân thể máy móc, ta muốn cho hắn dùng liều thuốc biến đổi gien này, đây là cơ hội khó có."
Vừa nói xong, người tuổi trẻ kia ngạc nhiên nhìn em trai ngồi bên cạnh, há to miệng không nói được gì.
Bên cạnh Tần Thành, một người phụ nữ trung niên nói:
"Tiểu Đồng, ngươi đừng cho rằng cha ngươi không công bằng. Năm đó hắn cũng muốn chuẩn bị cho ngươi một liều nhưng bị người lừa mất."
Tần Đồng suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Mẹ đừng suy nghĩ nhiều, ta không ghen tỵ. Ta có thân thể robot, em trai không có, nếu có thuốc biến đổi gien thì đưa cho hắn là đương nhiên. Nếu mà em trai dùng thuốc biến đổi gien cũng dễ cưới vợ hơn."
Trong lúc nói chuyện, rừng cây bên cạnh khu lều bỗng truyền lên tiếng cành cây khô bị dẫm nát.
Tần Thành bỗng nhiên lật tung đống lá rụng phía sau. Ngay lúc này, hắn nhanh móc ra từ một khẩu súng lục trong ngực ra, chĩa về hướng âm thanh.
Động tác lưu loát không hề giống người đã có tuổi.
Những người khác cũng nhanh chóng rời khỏi đống lửa, từng người một tìm thân cây ẩn nấp.