Chương 195: Điều Tra
Người đàn ông mặt đen nhìn đám người hoang dã kích động bên cạnh, lắc đầu:
"Sắp đến mùa đông, không được tùy ý làm bậy."
Nhưng vào đúng lúc này, một người trẻ tuổi trên vai khoác một tấm da sói đi ra:
"Cha, ngươi suy nghĩ một chút, mười mấy chiếc máy giám sát không người lái Biên Giới - 011, cộng thêm hơn 30 chiếc xe động cơ dầu diesel, chẳng lẽ còn chưa đủ để chúng ta ra tay sao? Trong đội xe thu săn kia có khi còn có bảo bối gì nữa. Nếu mang theo những vật này về làm lò sưởi, trưởng lão có thể cho chúng ta ngồi gần lò sưởi hơn một chút trong lúc tế bái."
Nhớ lại thời hắn còn trẻ được ngồi gần lò sưởi lúc tế bái, người đàn ông mặt đen im lặng, cũng bị lay động.
Người trẻ tuổi tiếp tục nói:
"Cha cũng biết, đám người đi thu săn đều là mấy thiếu gia ăn chơi chỉ làm cho có, người thực sự có sức chiến đấu cũng không nhiều, mấy tên thiếu gia đó nhìn thấy người chết là chạy bạt mạng. Lão Lưu đã từng đánh với bọn họ ở phía nam, nếu chúng ta chiếm địa hình có lợi cho mình, cũng không phải không thể đánh."
"Trẻ con thì biết cái gì."
Người đàn ông mặt đen nói:
"Giết họ sẽ bị quân đội của tập đoàn truy sát."
"Nếu không giết, quân đội của tập đoàn cũng vẫn muốn giết chúng ta."
Người trẻ tuổi nói:
"Bây giờ giết bọn họ, sau đó chúng ta trốn vào khe núi phía tây. Chúng ta biết cách đi vòng qua cấm địa, quân đội của tập đoàn rất ít khi đi đến đó. Trên núi sắp có mưa tuyết, chờ đến khi tuyết phủ khắp núi, ai sẽ tìm được chúng ta?"
Những năm thu săn trước kia đều là đi vào cấm địa săn thú.
Mà bây giờ, giống như Lý Thúc Đồng nói, đám người này đã không dám đi vào vùng cấm địa săn thú, chỉ dám đi săn những người hoang dã không dám phản kháng ở đây.
Người hoang dã đều biết đội ngũ thu săn giờ chỉ là hình thức, một đám thiếu gia ăn chơi đi đến vùng hoang dã để săn giết người hoang dã, chỉ là ỷ vào khoa học kỹ thuật của bọn họ tiên tiến hơn người ở đây, còn một nguyên nhân khác là do người hoang dã sợ bị các tập đoàn trả thù.
Hơn trăm năm tổ chức thu săn đều không xảy ra bất kì chuyện gì ngoài ý muốn, thế là, đám thiếu gia ăn chơi càng ngày càng coi thường, nghĩ nơi hoang dã chính là sân sau nhà mình, thích làm gì thì làm.
Nhưng người đàn ông mặt đen này vẫn chần trừ, hắn biết con trai mình nói rất có lý, chỉ là thói quen cẩn thận bao năm qua làm hắn không muốn mạo hiểm.
Người trẻ tuổi im lặng một lát rồi nói:
"Cha, nếu ngươi không dám đi, ta sẽ dẫn người đi."
Người đàn ông mặt đen cười lạnh liếc mắt nhìn hắn:
"Bây giờ ngươi muốn thay ta làm thủ lĩnh rồi à, muốn tách ra, vẫn còn hơi sớm."
Người hoang dã chưa bao giờ thực sự đoàn kết, cũng không phải là không có lý do.
Quanh năm chiến đấu trên vùng đất này, bản tính của mỗi người đều được thể hiện ra.
Sư tử đầu đàn sau khi về già, sẽ có sư tử trẻ tuổi cường tráng hơn thay vị trí của nó.
Nếu không phải trong núi tuyết có lò sưởi thần bí duy trì, chỉ sợ đấu tranh trên hoang dã sẽ càng máu me kinh khủng hơn.
Người đàn ông mặt đen nói:
"Chúng ta đi sang xem Chi Tử Hồ, có lẽ cũng không phải do đội ngũ thu săn làm. Nhưng nếu thật là do bọn họ làm, ta cũng sẽ không ngồi nhìn Trương Đồng Đản chết một cách vô ích."
Người hoang dã ở đây trở nên hưng phấn, bọn họ sắp xếp một nhóm người mang theo những người phụ nữ đi vào trong núi, men theo biên giới cấm địa đi về hướng tây.
Một khi bọn họ thành công, mọi người sẽ tụ họp ở đó, thừa dịp bão tuyết ngập núi mà bỏ trốn.
9 giờ sáng.
Người đàn ông mặt đen mang theo đội ngũ đi về phía Chi Tử Hồ. Mọi người cài thêm lá cây lên người, mặc trang phục rằn ri, cẩn thận từng li từng tí một tiến về phía trước.
Bọn họ còn chưa đến gần Chi Tử Hồ, liền có người phát hiện phía trước có tiếng vù vù của máy giám sát.
"Sao lại như vậy, không phải còn chưa tiến vào phạm vi giám sát của máy không người lái sao?"
Người đàn ông mặt đen hỏi một tên bên cạnh:
"Ngươi điều tra thế nào?"
Người đàn ông báo tin lúc sáng cũng ngây ngẩn cả người:
"Nơi này cách Chi Tử Hồ hơn mười cây số, rõ ràng là không phải phạm vi giám sát, thủ lĩnh, máy giám sát không người lái chỉ theo dõi bán kính 7 cây số, bọn chúng còn đang bay về phía chúng ta!"
Người đàn ông mặt đen trầm tư:
"Hành động này hơi khác thường, có thể là bọn Trương Đồng Đản đã khiến họ cảnh giác hơn nên họ tăng phạm vi giám sát lên."
Lúc này không có thời gian để suy nghĩ nhiều, hắn đã hạ lệnh nổ súng bắn rơi máy giám sát không người lái.
Chỉ là, họ chuẩn bị nổ súng, máy không người lái đã lộn ngược, bay trở về.
Bên trong đội xe thu săn, người đeo bộ điều khiển ngồi ở ghế phụ nói:
"Tìm được rồi, ở gần đây có một đám người hoang dã phục kích, xem ra chiếc máy giám sát không người lái kia cũng là bọn họ đánh rơi. Nhưng ta không khuyến khích tiến hành đuổi giết, số lượng người của bọn họ còn nhiều hơn chúng ta, cũng không thể xác định được đối phương trang bị vũ khí như thế nào..."