Chương 287: Đại Cục Làm Trọng
Mấu chốt nhất chính là, kho thông tin hộ tich có thể truy cập từ mạng lưới liên lạc trên cả nước, bất cứ chiếc máy tính nội bộ của cục công an nào cũng có thể dễ dàng truy cập vào, cho nên nó rất dễ dàng bị phát tán!
Họ không thể phái người trông coi máy tính của hàng vạn cục công an mỗi ngày sao?
Hà Kim Thu nghĩ một lúc rồi nói:
"Nếu ngươi muốn ta đi đóng kho thông tin hộ tịch và khóa nó lại, vậy ta làm không được. Ông chủ Trịnh, ngươi và ta đều không có quyền hạn lớn như vậy, với lại nếu làm chuyện này thì phải qua rất nhiều bước, mời người đến, báo cáo, phê duyệt, sợ là mất mấy tháng cũng chưa chắc có thể được."
Trịnh Viễn Đông nói:
"Ta biết dữ liệu mười hai cứ điểm của ngươi đã thành lập xong, mấy ngày nữa sẽ tuyên bố thành lập nhóm chat, có thể dễ dàng đưa tất cả người du hành vào phạm vi quản lý của mình. Nhưng ta hi vọng ngươi có thể hoãn lại một chút, hãy dùng dữ liệu của cứ điểm bảo vệ kho thông tin hộ tịch! Có vật này, tập đoàn muốn có được dữ liệu về hộ tịch nhất định phải mang theo máy giải mã rất cồng kềnh, con người chắc chắn không thể mang thứ như vậy xuyên qua được."
Hà Kim Thu nhíu mày:
" Ông chủ Trịnh, ta có kế hoạch của ta. Ngươi không nên đi chuyến này vì làm chậm kế hoạch của ta."
"Ngươi cũng hiểu được cái gì nhẹ nặng, ta hi vọng ngươi sẽ vì mọi người."
Nói xong, Trịnh Viễn Đông sải bước rời khỏi sân bay.
Lúc này, đồng xu trên mu bàn tay Hà Kim Thu dừng lại rồi im bặt.
Hắn nhẹ giọng hỏi:
“Hắn đang nói thật lòng?"
Đồng xu đột nhiên chảy thành một thứ như nước, khi nó lại ngưng tụ lần nữa, mặt hướng lên trên là hình vòng tròn lúa mì.
Nói thật.
Hắn lấy ra một thỏi vàng, thỏi vàng tan ra, hòa vào trong đồng xu, hắn nhỏ giọng nói:
"Ta đã trả nợ."
Hà Kim Thu cất Đồng Xu Sự Thật vào, sau đó nhìn bóng lưng cô đơn của Trịnh Viễn Đông. Người kia đi một mình mà không ai đồng hành, nhưng có vẻ đối phương cũng không cần người đồng hành, tựa như hắn luôn có một lí tưởng trong lòng, không quan tâm mình có cô đơn không.
Hắn hô:
"Ta đồng ý với ngươi, dữ liệu cửa cứ điểm ta sẽ dùng để bảo vệ thông tin hộ tịch trước."
Trịnh Viễn Đông vẫy tay, ra hiệu mình biết rồi.
Hà Kim Thu lại hô:
"Đội trưởng không cần tự mình đợi máy bay, máy bay tư nhân của Cửu Châu ở ngay bên cạnh, ta sẽ sai người đưa ngươi về, bây giờ thời gian là tài nguyên quý báu nhất của chúng ta."
Lúc này, điện thoại Trịnh Viễn Đông đột nhiên vang lên.
Sau khi hắn nhận điện thoại, sắc mặt lập tức thay đổi, có vẻ cuộc gọi có vấn đề rất nghiêm trọng.
Sau khi ngắt điện thoại, hắn quay người nói với Hà Kim Thu:
"Có người lấy được tin cụ thể hơn. Tập đoàn đã lên kế hoạch diệt trừ chúng ta, họ muốn khống chế thế giới ngoài! Nếu muốn chống lại sự phản công của bọn họ, lần này ngươi và ta nhất định phải liên thủ! Mỗi tập đoàn đều khống chế mấy trăm người du hành, bọn họ định gia tăng thực lực của nhóm người này rồi tiến hành huấn luyện chuyên nghiệp cho họ."
Hà Kim Thu vô cùng kinh ngạc, hắn không ngờ có người lấy được tin còn kĩ hơn so với Côn Luân và Cửu Châu!
Hắn suy nghĩ một lúc rồi hỏi:
"Ông chủ Trịnh không sợ ta sẽ mượn lần này để nhúng tay vào việc trong nước?"
Trịnh Viễn Đông nhìn hắn:
"Lấy đại cục làm trọng, đây là sứ mệnh của ngươi và ta, nếu có khác nhau, sau này bàn lại cũng không muộn."
Hà Kim Thu cười híp mắt:
"Được thôi, ta từng tưởng có một ngày được kề vai chiến đấu với đội trưởng lần nữa, nhưng không nghĩ ngày này lại đến nhanh vậy."
Nhưng lúc này Hà Kim Thu lại có một nghi vấn: Người cung cấp tình báo lần này cung cấp thông tin vô cùng chuẩn xác, ít nhất thì chuẩn xác hơn nhiều so với tin mà Cửu Châu và Côn Luân có được.
Hà Kim Thu ý thức được, trong khi họ chỉ có thể suy đoán thì chỉ sợ có người du hành trốn sau màn, đi trước tất cả mọi người trong cuộc đua này.
Hắn nhất định phải tìm được người này.
Hà Kim Thu làm như không có chuyện gì nhìn thoáng qua Trịnh Viễn Đông, chỉ sợ đối phương cũng có suy nghĩ giống mình.
Bất kì tổ chức nào có được siêu phàm giả như vậy, chắc chắn có thể chiếm trọn phần thắng.
Nhưng vấn đề cấp bách bây giờ là họ cần bàn kĩ hơn về Kế hoạch diệt trừ.
...
Thời gian đếm ngược 161:00:00.
Bảy giờ sáng, Khánh Trần chưa ngủ được bao lâu đã phải rời giường đến trường, hắn nhìn thoáng qua điện thoại, tin tức Sấm Vương công bố đã nhanh chóng leo lên hotsearch đầu tiên.
Một phần ba người bình luận đều thảo luận về cuộc chiến ảnh tử, tất cả đều bị hấp dẫn bởi cuộc chiến này, họ giống như đang xem một bộ phim cung đấu.
Có người gom bài đăng của một ít người du hành, tập hợp thông tin về những người tham dự cuộc chiến. Khánh Trần xem tất cả, những tài liệu kia nhiều hơn những thứ hắn biết một chút...