Chương 376: Tổ Tiên
Điều này không có gì lạ, dù sao đây cũng là một thế giới mà kẻ mạnh làm vua.
Nhưng hành động của Lý Thúc Đồng lại rất kỳ quái, chỉ cần có người nhận ra Khánh Trần, hắn sẽ hớn hở cười nói với người khác:
“Vừa rồi ngươi có xem trận đấu của hắn không? Đây là con trai của ta, có lợi hại không...."
Khánh Trần nhìn một màn này, lặng lẽ nở một nụ cười, nhưng khi hắn lại động đến vết thương ở trên mặt, đau đến nỗi nụ cười của hắn cũng méo xệch đi.
Lúc hai người đi ra, bà chủ Giang Tiểu Đường mặc lễ phục màu vàng óng đã đợi sẵn ở cửa ra vào.
Nàng mỉm cười rồi nói với Khánh Trần:
"Chúc mừng ngươi, ta là bà chủ của sàn đấu Hải Đường, Giang Tiểu Đường."
“Cảm ơn.”
Khánh Trần nói xong liền chui vào xe bảo mẫu.
Chỉ là, sau khi Lý Thúc Đồng thấy Khánh Trần lên xe, hắn bỗng nhiên chăm chú đánh giá Giang Tiểu Đường, cười một cái rồi nói:
"Không sai, so với khi còn bé thì ổn trọng hơn nhiều."
Nói xong Lý Thúc Đồng cũng lên xe bảo mẫu, để lại Giang Tiểu Đường kinh ngạc đứng ở cửa ra vào.
Bà chủ xinh đẹp của sàn đấu quay người đi vào trong, nàng lắc eo rồi bước vào phòng làm việc của mình, lẳng lặng đốt một điếu thuốc lá cho bản thân.
Làn khói mịt mù dường như làm dịu đi những cảm xúc chập trùng của nàng.
Giang Tiểu Đường biết bên dưới khuôn mặt xa lạ kia là một trưởng bối mà mình quen thuộc nhất, có lẽ đối phương đã biến đổi khuôn mặt, nhưng giọng nói lại không thay đổi.
Mà lại vị trưởng bối này biết rõ nàng có thể nhận ra giọng nói của đối phương.
....
Thời giam đếm ngược 48:00:00.
Trở lại tầng 132 của cao ốc Lạc Thần, Khánh Trần chịu đựng cảm giác đau đớn truyền đến từ vết thương, nhe răng trợn mắt ngồi lên ghế sô pha:
“Sư phụ, vết thương của ta bao lâu thì khỏi?"
“Lần này ngươi bị thương khá nặng, ngay cả khi sàn đấu dùng thuốc tốt nhất cho ngươi, cũng phải mất một tuần lễ mới có thể khỏi được."
Lý Thúc Đồng tính toán.
"Xem ra ta phải mang theo vết thương này về thế giới ngoài.”
Khánh Trần thở dài nói.
Lý Thúc Đồng cười tủm tỉm hỏi:
"Đúng rồi, ngươi còn chưa nói chính xác là ngươi bắt được sơ hở gì của Ương Ương?"
Khánh Trần nghĩ một lúc rồi nói:
"Bây giờ ta suy đoán nàng vì muốn quan sát Lưu Đức Trụ với khoảng cách gần nên mới chọn chuyển vào lớp ta."
"Lưu Đức Trụ?”
Lý Thúc Đồng hỏi.
"Ừ, ở thế giới ngoài hắn mới là học trò của ngài, đương nhiên, bây giờ có rất nhiều người không tin điều đó."
Khánh Trần nói:
“Nhưng có một điều mà ai cũng có thể chắc chắn là hắn ta thực sự đang ở trong ngục giam số 18, hơn nữa hắn cũng có liên hệ với ngươi."
“Siêu phàm giả thức tỉnh từ trường, thực ra không cần đi ôm đùi như những người khác.”
Lý Thúc Đồng nói.
"Cho nên, ta nghĩ thật ra mục đích của nàng là ngục giam số 18.”
Khánh Trần nói:
“Ban đầu nàng muốn quan sát Lưu Đức Trụ, nhưng về sau nàng phát hiện có lẽ ta có giá trị hơn, cũng có thể gần gũi với ngài hơn, vì vậy nàng ta đã chuyển mục tiêu lên người ta."
"Ừ, giải thích rất có lí.”
Lý Thúc Đồng nói.
"Sư phụ, hiện tại có thế lực nào đang nhìn chằm chằm vào ngục giam số 18? Chỉ vì ACE-005 sao?"
Lý Thúc Đồng cười:
"Dĩ nhiên không phải, ngay cả Quách Hổ Thiền cũng không phải vì ACE-005 mà tới."
"Vậy thì vì cái gì?”
Khánh Trần nghi hoặc.
"Là vì ACE-002.”
Lý Thúc Đồng nói.
Khánh Trần giật mình, thì ra là thế.
Trước đó hắn từng hỏi sư phụ mình, đã từng thấy vật cấm kỵ cấp S hay chưa, đối phương trả lời là: Nói không chừng rất nhanh hắn có thể nhìn thấy.
Cho nên, vật cấm kỵ cấp S này vẫn luôn ở trong ngục giam số 18, hơn nữa còn cực kỳ quan trọng.
"Họ biết ACE-002 là cái gì sao?”
Khánh Trần hỏi.
"Không biết.”
Lý Thúc Đồng lắc đầu:
“Thực ra, sự xuất hiện của vật cấm kỵ này cũng rất kỳ lạ, bởi vì nó được tách ra từ trên cơ thể của một người."
"Trên cơ thể người bình thường tách ra vật cấm kỵ cấp S sao.”
Khánh Trần kinh ngạc:
“Điều này không tuân theo quy tắc."
"Ừ, mọi người đều cảm thấy không phù hợp."
Lý Thúc Đồng nói:
"Nhưng có người nói cho ta biết nói, thật ra người bình thường kia vốn có thể trở thành siêu phàm giả cấp S, nhưng người bình thường lại gần giống yêu quái, hắn luôn cảm thấy thực lực của mình đã đủ vô địch thế giới lúc đó, không cần thức tỉnh để trở thành siêu phàm giả nữa."
Vì vậy, hắn ta đã không trở thành một siêu phàm giả.
Lý Thúc Đồng nói với Khánh Trần:
“Theo quan hệ huyết thống của thế giới trong, người bình thường này chính là tổ tiên của ngươi. Những ảnh tử của Khánh thị rất khó bị giết, khi hắn làm ảnh tử đã bị buộc đến nỗi cuối cùng bất đắc dĩ phải lựa chọn phản bội, trong vòng một đêm, Khánh thị trải qua một trận chiến đẫm máu, giang sơn đổi chủ. Sau khi siêu phàm giả chết, sẽ có người thỉnh thoảng đến xem mộ của họ, nhìn xem có vật cấm kỵ nào được tách ra hay không. Duy chỉ có người này bị quên lãng, bởi vì căn bản hắn không phải là siêu phàm giả."