Chương 407: Không Thể Ra Ngoài
Vừa rồi, người thừa kế của Kỵ Sĩ chỉ ngẫu nhiên ra tay, lại có thể làm sáo trộn toàn bộ ngục giam số 18, dẫn đến những người của tập đoàn đều bị tìm ra.
Kỵ Sĩ không cần nhiều người, đây là sự thật được toàn bộ liên bang công nhận.
Lúc này, hai người Đỗ Hạo và Tạ Ứng Canh vừa nôn ra máu vừa cố gắng bò dậy, Tạ Ứng Canh nhìn thấy đối phương cũng thảm như vậy, trong lòng hắn cũng cảm thấy cân bằng hơn một chút, nhưng hắn lại nghĩ đến đây là lần thứ hai mình nôn ra máu trong hôm nay thì lại cảm thấy chán nản.
Lý Thúc Đồng nhìn về phía Trần Vũ rồi cười nói:
"Vừa rồi, chính là ngươi đã nói có cách để giết ta?"
Trần Vũ chậm rãi lùi về phía sau mấy bước, lạnh lùng nói:
"Ngài không quan tâm đến những người bạn kia sao, ngài bị nhốt ở chỗ này tám năm nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn từ bỏ bạn bè của mình sao?"
"Loại chuyện này không cần một kẻ hấp hối sắp chết phải quan tâm đến.”
Lý Thúc Đồng cười híp mắt nói:
"Nhưng mà ngươi cũng không phải vội, dù sao ngươi cũng không đi ra được, nếu ngươi muốn chờ vào đêm, ta cũng muốn chờ vào đêm, mọi người cùng nhau chờ."
Nói xong, Lý Thúc Đồng lại không quan tâm đến những người khác mà cùng Khánh Trần đi về phía phòng ăn.
Hắn không cần phải đề phòng những người này chạy mất, cũng không muốn nói quá nhiều, tựa như đối phương có làm gì cũng sẽ không thể thoát khỏi đây, nếu nói chuyện cùng những người này chỉ làm lãng phí thời gian!
Khánh Trần yên lặng đi theo sau lưng Lý Thúc Đồng, hắn nhỏ giọng hỏi:
"Sư phụ, bạn của ngài bị bọn họ khống chế sao, có manh mối gì hay không, có cần ta giúp ngài phân tích không."
Lý Thúc Đồng vỗ vỗ bả vai hắn rồi nói:
"Biết ngươi có tâm là được rồi, đây không phải là chuyện có thể tuân theo ý muốn của chúng ta. Hơn nữa, ngươi biến ra mặt nạ mèo, vì lo lắng bọn họ sẽ trả thù Ngu Tuấn Dật sao, cho nên ngươi muốn muốn chủ động làm rõ một chuyện, ngươi không có quan hệ gì với đối phương?"
"Ừ.”
Khánh Trần nhỏ giọng nói:
"Ngu Tuấn Dật là lớp phó học tập của lớp chúng ta, hắn rất tốt bụng. Có đôi khi ta chưa đóng nổi tiền quỹ lớp, hắn sẽ không nhắc nhở ta ngay trước các bạn học khác, mỗi lần như vậy hắn đều âm thầm nhắc nhở ta nộp tiền vào ngày cuối cùng."
Một chút quan tâm nho nhỏ của bạn học chung lớp này đã khiến hắn rất cảm động.
Lý Thúc Đồng cười nói:
"Ngươi biết lo lắng đến người khác là chuyện tốt, nhưng mà, trong đêm nay, những người ở đây đều không đi ra ngoài được, không ai còn cơ hội đi tìm Ngu Tuấn Dật để trả thù."
Câu nói 'những người này sẽ không thể ra khỏi đây trong đêm nay ' nghĩa là tất cả những người này sẽ phải chết trong đêm nay!
Khánh Trần sững lại, hắn không nghĩ tới sư phụ mình lại muốn giết nhiều người như vậy!
3719 người, đây là số lượng người mà Khánh Trần thống kê được.
Đêm nay những người này đều sẽ chết.
Ở phía xa, Trần Vũ bắt đầu suy nghĩ, bây giờ Lý Thúc Đồng lại không quan tâm đến bạn bè mà xuất hiện ở đây, hắn nhất định phải tự cứu lấy mình.
Nhưng khi hắn ngắm nhìn xung quanh lại phát hiện, mình lại không biết phải làm như thế nào để thoát ra khỏi nơi này.
Hệ thông ngăn sóng của gục giam số 18 đã được khởi động, ngay cả tin tức hắn cũng không thể truyền ra ngoài.
Thế nhưng, không phải mọi người đều nói Lý Thúc Đồng rất trọng tình trọng nghĩa sao, lúc trước bọn họ còn cố ý tiết lộ tin tức về 36 tên tù nhân bị giam giữ bí mật cho Hằng Xã, sau đó bọn họ còn cố ý bố trí một cái bẫy để chờ Lý Thúc Đồng chiu vào, nhưng đối phương lại không đi cứu người, mà trở về bảo vệ vật cấm kỵ ACE-002!
Điều này đã lệch khỏi kế hoạch của bọn họ!
Trần Vũ mím môi không nói một lời, trong lòng hắn đang thầm hận, không nghĩ tới đêm nay lại là một cái bẫy cho bọn họ!
Cho dù hắn vừa miệt thị Lý Thúc Đồng như thế nào, nhưng khi Lý Thúc Đồng thật sự xuất hiện, tất cả mọi người mới có thể hiểu được cảm giác áp bách đến từ Bán Thần.
Lần này, cảm giác áp bách không còn là ảo giác nữa, Trần Vũ thật cảm thấy mi tâm của mình đau xót, giống như đang có người dùng mũi dao lơ lửng ở trước mặt của hắn!
Chờ chút, Trần Vũ chợt phát hiện ra một vấn đề: Trong ngục giam số 18 lúc này chỉ có người của nhánh thứ nhất của Lý thị và nhánh thứ ba của Trần thị, nhưng lại không có ai của Khánh thị xuất hiện ở đây.
Cơ hội tốt như vậy, làm sao Khánh thị có thể vắng mặt được?
Chuyện này rất không bình thường!