Chương 547: Giỏi Làm Người Khác Ghê Tởm
---
Huyễn Vũ sẽ sớm nghĩ ra cách, nhưng bất kể hắn có chứng minh thân phận của mình được hay không, hắn đã thua rồi.
Huyễn Vũ hỏi:
"Bây giờ ta đã chứng minh thân phận, rốt cuộc ngươi là ai?"
Các thành viên Côn Luân nói:
"Không biết Băng Nhãn có ở Lạc thành không? Hắn có phải một trong số những người du hành chúng ta quen không?"
Tiểu Ưng giơ tay lên:
"Đừng nói chuyện, xem Băng Nhãn trả lời thế nào."
Mọi người đều im lặng chờ đợi.
Băng Nhãn:
"Đi không đổi tên ngồi không đổi họ, ta là Lộ Viễn của Côn Luân."
Lộ Viễn:
"???"
Trong trụ sở Côn Luân, mọi người quay sang nhìn nhau, nếu không phải Lộ đội trưởng đang ngồi đây, có lẽ họ sẽ tin Băng Nhãn chính là Lộ Viễn!
Mọi người đều không ngờ Băng Nhãn sẽ nói vậy, hắn biết những người trong nhóm không muốn lộ thân phận thật nên mới tùy tiện giả mạo người khác.
Tiểu Ưng nhìn Lộ Viễn:
"Lộ đội trưởng, hắn định giả mạo ngươi, ta có nên vạch trần không?"
"Đừng nói gì."
Lộ Viễn đưa tay gãi đầu:
"Hắn CMN rốt cuộc là ai, hắn vừa tham gia đã khiến bầu không khí thoải mái biến thành thế này. Ta biết hắn không muốn Côn Luân đứng về phía Huyễn Vũ, ông chủ cũng không muốn cùng phe với Huyễn Vũ, nhưng cảm giác bị người khác lợi dụng thật khó chịu...."
"Ông chủ cũng trong nhóm chat, có lẽ hắn cũng đang theo dõi diễn biến."
Tiểu Ưng hỏi:
"Chúng ta có nên xin ý kiến hắn không?"
"Đừng làm phiền hắn."
Lộ Viễn lắc đầu:
"Ông chủ đang làm chuyện quan trọng."
"Ông chủ đang ở đâu?"
Tiểu Ưng nghi hoặc:
"Mấy ngày nay không gặp hắn."
"Hắn tìm thấy vài người du hành thời gian bị gia tộc Kashima khống chế, bây giờ hắn đang ở tổ tình báo xem có cách nào cứu những người đó không."
....
Trong căn nhà trên Đường Hành Thự.
Nam Canh Thần nói:
"Trần ca, Huyễn Vũ sẽ sớm đoán được ngươi chính là ông chủ của Lưu Đức Trụ, vì ngươi giỏi làm...."
Vốn hắn định nói ngươi giỏi làm người khác ghê tởm, nhưng không dám nói ra miệng.
Khánh Trần nhìn hắn:
"Có lẽ bây giờ hắn đã nghĩ ra rồi."
"Hắn muốn tìm ngươi nhưng không tìm được nên cơn giận của hắn chắc chắn sẽ trút lên người Lưu Đức Trụ."
Nam Canh Thần tò mò nói:
"Nếu hắn ra tay với Lưu Đức Trụ thì làm sao?"
Khánh Trần bình thản nói:
"Nếu hắn không ra tay, sao chúng ta tìm được hắn?"
Đôi khi muốn tìm một người không nhất thiết phải tự đi tìm, có thể khiến đối phương tự tìm ngươi.
Nếu ở thế giới trong, Khánh Trần có thể mượn sức Lý Đông Trạch hoặc Lý Y Nặc, hoặc nhờ Nhất giúp đỡ.
Nhưng ở thế giới ngoài lại khác, hắn chỉ có thể tự mình tìm tin tức.
Nếu muốn tìm được người nắm giữ Con Tem Ác Ma, tất nhiên phải dùng biện pháp mới lạ một chút.
Còn về chuyện đối phương có tự đến tìm mình không, Khánh Trần không xác định được.
Đương nhiên, nếu Lưu Đức Trụ không trung thành với hắn hoặc chưa đạt tới cấp C thì Khánh Trần sẽ không dám làm như vậy.
Nhưng rất nhiều người vẫn nghĩ Lưu Đức Trụ bây giờ chỉ đạt cấp F và mới tiêm một liều thuốc biến đổi gien, nhưng họ không biết Lưu Đức Trụ đã lặng lẽ thức tỉnh rồi.
Khánh Trần biết không có nhiều người du hành thời gian có thực lực cấp C.
Tổng thời gian cả ở thế giới trong và ngoài từ khi xuyên qua đến giờ mới được 43 ngày, chỉ mới hơn một tháng mà thôi.
Dù Huyễn Vũ thật sự có cả bộ thuốc biến đổi gien thì đối phương cũng không kịp biến một người thường thành siêu phàm giả cấp C, cùng lắm đến cấp D mà thôi.
Mà những cao thủ cấp C trở lên chắc chắn không muốn trở thành nô lệ bị kẻ khác khống chế.
Cho nên, nếu đối phương nghĩ hắn có thể dễ dàng động vào Lưu Đức Trụ thì nhất định sẽ tổn thất lớn.
Lúc này, trước cửa sổ sát đất ở nơi nào đó trong thành phố, một bóng người gầy gò đang ngồi trên xích đu.
Hơn mười phút sau, Huyễn Vũ mới cảm thán một câu:
"Sao nhóm chat lại thêm một người ghê tởm thế chứ."
Bây giờ hắn mới bình tĩnh lại, hắn biết thân phận thật sự của Băng Nhãn chính là ông chủ của Lưu Đức Trụ.
Trên thế giới này làm gì có nhiều người khiến hắn cảm thấy ghê tởm như vậy.
Hai tên kia mẹ nó là một người!
Xem ra lá thư hắn gửi cho Nam Canh Thần ở thế giới trong đã có tác dụng, lần phản công này chắc chắn do lá thư đó.
Nhưng hắn không ngờ lần phản kích này lại đến nhanh và ác liệt như thế.
Huyễn Vũ cười điên dại, hắn biết mình thua ván này rồi.
Từ nay về sau, ID Huyễn Vũ sẽ bị Côn Luân và Cửu Châu chú ý đến.
Nhưng không sao, những trận chiến như thế này không có tác dụng gì với kết quả cuối cùng.
Người cười đến khi trò chơi kết thúc mới thật sự là kẻ thắng cuộc.
Nghĩ đến đây, Huyễn Vũ nhìn thời gian trên cổ tay rồi quay sang nhìn thành phố đang chìm trong bóng đêm:
"Ca ca đã về rồi."
Hắn nói xong thì lấy ba tờ giấy viết thư và một chiếc bút máy bằng kim loại trong tủ, sau đó viết một câu lên mỗi tờ giấy.