Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2

Chương 605: Phản Ứng

Chương 605: Phản Ứng

Lần này Khánh Trần không do dự nữa:
"Vậy cũng được, Y Nặc lấy giúp ta một khẩu súng lục."
"Loại súng nào?"
Lý Y Nặc hỏi.
"Loại nào cũng được.”
Khánh Trần bình tĩnh nói.
"Nhận lấy.”
Lý Y Nặc tùy ý lấy một khẩu súng lục trên bàn trước mặt, sau đó ném cho Khánh Trần.
Khánh Trần vừa nhận lấy đã nói:
"Có ai vừa dùng khẩu súng này sao, băng đạn chỉ còn bảy viên."
Hắn vừa nói vừa đưa tay bắn ra 7 phát súng liên tục.
Cùm cụp một tiếng, sau khi bắn hết đạn, thân súng va vào đầu súng tạo ra tiếng lách cách.
Quả nhiên chỉ còn bảy viên đạn.
Chuyện này khiến tất cả mọi người đứng xung quanh đều ngẩn người ra: Thật thần kì!
Mọi người đã từng thấy những người bắn rất chuẩn, nhưng bọn họ nghĩ những người chỉ vừa cầm súng đã biết băng đạn còn bao nhiêu viên chỉ tồn tại trong tiểu thuyết mà thôi, không ngờ thật sự tồn tại ngoài đời.
Mà khẩu súng này do Lý Y Nặc tùy ý chọn cho Khánh Trần, chứ không phải Khánh Trần tự chọn!
Một lúc sau, sau khi nhân viên công tác của sân tập bắn xác nhận đạn trúng bia rồi vung cờ: 10 điểm, cả 7 phát đạn đều trúng vòng 10 điểm.
Tay súng bắn tỉa nhíu mày, việc Khánh Trần có thể bắn trúng vòng 10 điểm trên bia 50 m không thể hiện được điều gì, vì hắn cũng có thể làm được.
Nhưng vấn đề mấu chốt ở đây là hắn không cần làm quen với súng, mà chỉ tiện tay nổ súng đã đạt được thành tích này.
Ngoài ra sức giật cũng không ảnh hưởng đến tính chính xác của viên đạn.
Chỉ những người trong nghề mới biết trình độ của nhau như thế nào, tay bắn tỉa biết Khánh Trần còn chưa dùng hết sức để nhắm bắn, cũng biết đối phương có cảm giác súng vô cùng tốt.
Lý Trường Thanh vỗ tay cười nói:
"Lão Cửu nói không sai, ngươi bắn súng rất tốt."
Khánh Trần không nói gì mà lại gần bàn đặt súng, sau đó tùy ý lấy một khẩu súng tự động rồi tiện tay bắn về phía bia ngắm 200m, sau khi hắn bắn hết hộp đạn, tất cả đều trúng vào vòng 10 điểm.
Phong độ rất ổn định.
Sau đó hắn lại lấy một khẩu súng tự động khác, mỗi phát súng vẫn trúng vòng mười điểm.
Lần này, biểu cảm trên mặt tay bắn tỉa Khánh Nhất mang tới bắt đầu ngưng trọng.
Khánh Trần nhìn hắn rồi nói:
"Ngươi có muốn bắn thử không?"
Tay bắn tỉa lắc đầu:
"Không cần thử nữa, ngươi đã có cảm giác súng tuyệt đối, ta không thể thắng ngươi được."
Khánh Trần không không định giấu tài, những phát đạn vừa rồi đều để chấn áp đối thủ.
Khánh Nhất đứng cạnh vừa cười vừa nói:
"Chú Khánh Trần, ngươi có muốn thử dùng súng bắn tỉa không không."
"Được thôi."
Khánh Trần trả lời.
Hắn tiện tay chọn một khẩu súng bắn tỉa công phá, rồi nhớ lại phản ứng của hắn khi dùng Lấy Đức Phục Người lần đầu tiên, sau đó nhắm vào bia 400 mét rồi bóp cò súng.
"Vòng mười điểm!"
Nhìn từ bên ngoài, Khánh Trần có vẻ không quen với sức giật của súng, cả cơ thể hắn đều lệch khỏi vị trí ban đầu, nòng súng cũng lệch khỏi hướng bia ngắm.
Tất cả xảy ra đều được hắn mô phỏng lại lần đầu tiên sử dụng Lấy Đức Phục Người, ngay cả phản ứng của cơ bắp cũng rất hoàn hảo.
Khánh Nhất lặng lẽ quay sang nhìn bắn tỉa, tay bắn tỉa nói nhỏ với hắn:
"Đây chắc chắn là phản ứng của những người động vào súng bắn tỉa lần đầu tiên, người chuyên nghiệp không thể có phản ứng như vậy được. Hơn nữa, ngươi có thấy cách hắn lắp đạn rất gượng ép không, chuyện này không thể ngụy trang."
Lại nói đến chuyện lắp đạn, thật ra không phải Khánh Trần giả vờ.
Hắn thật sự chưa lắp đạn cho súng bắn tỉa công phá bao giờ!
Vì Lấy Đức Phục Người không cần lắp đạn, ngay cả chỗ lắp đạn cũng không không có!
"Nhưng hắn lại bắn trúng vòng mười điểm.”
Khánh Nhất vừa nhìn Khánh Trần vừa nhẹ nhàng nói.
"Hắn đã có cảm giác súng tuyệt đối với súng ngắn và súng tự động rồi, nếu hắn bắn trượt vòng 10 điểm trên bia 400 mét mới là bất thường."
Tay bắn tỉa nói nhỏ:
"Chuyện quan trọng bây giờ là hắn bắn được bao nhiêu điểm trên bia 600 mét và 800 mét. Đến 600 mét, ống ngắm bằng kính phóng đại 16 lần cũng không thể thấy rõ bia ngắm, đến 800 mét, đường đạn sẽ không còn là đường thẳng nữa, mà bắt đầu xuất hiện đường cong, không biết khi đó hắn sẽ bắn được bao nhiêu điểm."
Trong khi hai người đang nói chuyện với nhau, Khánh Trần đã bắt đầu nhắn bắn bia 600 mét.
Nhân viên công tác vung cờ: Vòng 6 điểm!
Tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy chuyện này rất bình thường, bọn họ còn nghĩ bắn được 6 điểm đã rất lợi hại rồi.
Chỉ mình Nam Canh Thần đang thầm nghĩ, diễn đi Trần ca, diễn tiếp đi, diễn rất đạt!
Lúc trước hắn còn nghĩ biểu hiện khoe khoang vừa rồi không giống với tính cách của Khánh Trần.
Nhưng bây giờ hắn đã hiểu, chỉ có thật giả đan xen mới có thể dễ dàng qua mắt mọi người.
Chỉ khi mọi người nhìn thấy biểu hiện khoe khoang của Khánh Trần, mới tin những phát súng sau là thật.
Theo nhận thức của hắn về Khánh Trần sau chuyện xảy ra trên đường Hành Thự đêm đó, hắn có thể bắn trúng vòng 10 điểm trên bia 1000 m là bình thường.
Nếu Khánh Trần không làm được điều này thì hắn nhất định không để viên đạn bay qua giữa chân mình, Khánh Trần sẽ không cho phép ngươi thân của mình gặp nghuy hiểm!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất