Chương 25: Tiểu Đệ Nhớ Kỹ
Đã nói một lúc rất lâu rồi nhưng dường như Tam sư huynh không hề có cảm giác khô miệng, đắng môi, bởi vì gã vẫn còn đang tiếp tục trình bày nữa:
“Nếu như ngươi gia nhập Thanh Ngọc môn chúng ta, dù là đệ tử thí luyện thì mỗi tháng cũng nhận được hai hạt Uẩn Linh đan, nếu có thể thông qua khảo hạch, trở thành đệ tử chính thức, số định mức sẽ tăng trưởng gấp bội, đã nhớ kỹ chưa?"
Lục Diệp vội vàng gật đầu: "Tiểu đệ nhớ kỹ."
Thế nhưng trong lòng hắn lại đang nghi hoặc không hiểu. Đây là có ý gì, sao lại nghe như đang mời chào hắn nhỉ? Nếu nói như vậy thì quả nhiên tu sĩ đã mở ra một khiếu như hắn sẽ có ưu thế rất lớn.
Trong lòng hắn lại âm thầm đắc ý.
Tam sư huynh tiếp tục nói: "Nhớ cho thật kỹ rồi ngồi xuống đi, lập tức tĩnh khí ngưng thần, có thể tiếp sẽ ngươi sẽ chịu chút đau đớn, thế nhưng không cần phải lo lắng, đây chỉ là quá trình kiểm tra đo lường thiên phú, không cần phải thúc giục linh lực ngăn cản."
"Vâng!" Lục Diệp lên tiếng đáp lời, hai tay đặt trên đầu gối, lòng bàn tay hướng lên trên, nhắm mắt lại.
Ngay lập tức, hắn cảm nhận được động tĩnh gì đó, hình như là linh lực tuôn ra, mặc dù hắn cũng không biết rốt cuộc vị Tam sư huynh kia đang làm gì nhưng không thể mở mắt nhìn xem.
Chỉ biết khi linh lực phun trào, dưới mông lập tức truyền đến cảm giác chấn động nhè nhẹ, Lục Diệp suy đoán hẳn là trận pháp trên mâm tròn kia bắt đầu phát huy tác dụng.
Đúng như suy nghĩ của hắn, lúc này Tam sư huynh đã đặt tám viên tinh thể lớn bằng cái kén tằm lên tám cái lỗ nhỏ ở rìa mâm tròn. Đây là linh thạch mà các tu sĩ thường dùng khi bày trận, cũng là thứ mà Lục Diệp chưa từng nhìn thấy.
Khi Tam sư huynh thúc giục pháp trận trên mâm tròn, linh thạch được khảm trong tám lỗ nhỏ kia sẽ toát ra một dải sương mù nhàn nhạt. Sương mù này là linh lực cất giữ bên trong linh thạch, sau khi qua pháp trận chuyển hóa sẽ trở thành linh khí tinh thuần.
Rất nhanh dải linh khí nồng đậm này đã bao phủ khắp không gian mâm tròn, nhưng bốn phía mâm tròn như ẩn chứa một bức tường vô hình nào đó, khiến linh khí bị trói buộc vào bên trong, không thể bay ra ngoài.
Lục Diệp đang ngồi ngay ngắn, trong lòng lại khẽ động, dù hắn đã nhắm mắt lại, nhưng vẫn có thể cảm nhận được bên cạnh mình vừa có thêm rất nhiều thứ kỳ diệu. Những thứ này đang chui vào bên trong thân thể hắn, lại khiến hắn sinh ra một loại cảm giác cực kỳ thoải mái.
Đây là linh lực?
Lục Diệp lập tức phản ứng lại.
Phải biết rằng, một trong các thủ đoạn tu hành chủ yếu của tu sĩ là phun ra nuốt vào linh khí trong thiên địa. Lục Diệp từng thử nghiệm ở trong hầm mỏ trước kia, thế nhưng có lẽ do địa thế, cho nên hắn không cảm nhận được linh khí tồn tại trong hầm mỏ, chỉ có thể lựa chọn biện pháp luyện tinh hóa khí.
Sau khi được lão giả họ Đường đưa ra ngoài hầm mỏ, do nhiều chuyện liên tiếp xảy ra nên hắn đã quên việc cảm nhận linh khí trong thiên địa rồi.
Cho tới giờ khắc này, hắn mới trực tiếp cảm nhận được sự tồn tại của linh khí.
Nhưng Lục Diệp nhớ tới lời phân phó của Tam sư huynh từ trước, hắn cố nén phần dụ hoặc này, không dám tùy ý phun ra nuốt vào.
Giờ phút này, Tam sư huynh ngồi đối diện với hắn, đang kết một pháp quyết trong tay, không ngừng thúc giục lực lượng trận pháp, đồng thời ánh mắt cũng nhìn chằm chằm không chớp mắt vào những mầm cây nhỏ ở rìa mâm tròn kia.
Lại nói, pháp trận ở trên mâm tròn chuyên môn dùng để kiểm tra đo lường thiên phú cao hay thấp, khi Tam sư huynh thúc giục uy lực của pháp trận, tám viên linh thạch được khảm trên mâm tròn sẽ phóng thích linh lực chứa đựng trong đó, hóa thành linh khí nồng đậm.
Theo những hành động của Tam sư huynh, những linh khí này sẽ được dẫn vào thể nội người bị kiểm tra, rồi chảy ngược lại vào trong trận pháp mâm tròn, kể từ đó mầm cây nhỏ ở rìa pháp trận sẽ phát sinh một chút biến hóa.
Nói ngắn gọn thế này, ngay lúc ấy, thân thể Lục Diệp đang ngồi trên mâm tròn, chính là một trạm trung chuyển, linh khí sẽ đi qua thân thể của hắn rồi chuyển tới pháp trận, tiếp theo sẽ khiến tám mầm cây nhỏ kia sinh ra biến hóa.
Số lượng mầm cây nhỏ phát sinh biến hóa càng nhiều, tư chất của người bị kiểm tra càng cao, trái lại là thấp.
Bàn về ngọn nguồn, dạng khảo thí này chính là xem linh khí bị dẫn vào thể nội có lưu thông dễ dàng hay không, càng dễ dàng thì cơ thể sẽ càng thích hợp để tu hành, thiên phú của người đó càng cao.
Bởi vì ngọn nguồn quá trình tu hành của tu sĩ chính là làm lớn mạnh linh khí của bản thân, nếu như linh khí không thể lưu thông dễ dàng trong cơ thể, thì còn tu hành làm cái gì?
Bên cạnh pháp trận mâm tròn, Tam sư huynh tiếp tục hành động, tám mầm cây nhỏ vẫn yên lặng không chút biến hóa khiến gã khẽ chau mày, lại tiếp tục gia tăng uy lực của pháp trận.