Chương 45: Bình Chướng Linh Khiếu
"Trước kia Huyền Thiên tông chưa từng dạy những chuyện này?"
Sau một phen giao lưu, Đường lão đã phát hiện kiến thức cơ bản của Lục Diệp về tu hành quá mức nửa vời. Lão không khỏi có chút kỳ quái hỏi.
Lục Diệp khó mà nói ra chân tướng, chỉ có thể trả lời: "Trước kia đệ tử trẻ người non dạ, tính cách ngang bướng, dù trưởng bối trong tông có dạy bảo, thì đệ tử cũng không ghi nhớ trong lòng."
Đường lão cười: "Vậy cũng không sao, ngươi vẫn còn trẻ cho nên sau này chịu khó tu hành siêng năng là được."
"Vâng."
Đường lão giơ một tay lên, duỗi ra ngón tay điểm tới bụng dưới của Lục Diệp: "Trước mắt một khiếu của ngươi đã tràn đầy, nếu muốn mở khiếu thứ hai, hãy tĩnh tâm cảm thụ!"
Lúc này Lục Diệp đã ngồi nghiêm chỉnh.
Theo Đường lão điểm một cái bên dưới, hắn lập tức phát hiện ra một loại lực lượng từ bên ngoài xâm nhập vào cơ thể. Đó là linh lực của Đường lão, tuy nhiên linh lực này rất ôn hòa, sẽ không tạo thành bất cứ thương tổn gì với hắn.
Lực lượng kia chảy xuyên qua Nguyên Linh khiếu của Lục Diệp, từ từ tụ tập ở vị trí phụ cận Nguyên Linh khiếu, Lục Diệp rất quen thuộc với vị trí này, chính là vị trí linh khiếu thứ hai trong nội dung công pháp Kim Thiền Tiêu Dao quyết. Lúc trước hắn đã tìm tòi vài lần nhưng đều không thể tìm tới vị trí chuẩn xác. Vậy mà Đường lão lại dễ dàng làm được.
Đây chính là chỗ tốt khi bái nhập vào tông môn, có trưởng bối chỉ dẫn tu hành, lúc mới bắt đầu có thể tiết kiệm được lượng lớn tinh lực và thời gian so với bản thân tự tìm tòi. Mà thời gian tu hành ban đầu chính là khoảng thời gian quý báu nhất đối với các tu sĩ. Nếu bước qua giai đoạn này nhanh hơn người khác, thì quá trình tu hành về sau tuyệt đối sẽ chiếm ưu thế.
"Đây là linh khiếu thứ hai của Kim Thiền Tiêu Dao quyết, ngươi có thể thử dẫn linh lực của bản thân rót vào trong đó." Giọng nói Đường lão vang lên.
Lục Diệp vội vàng hành động.
Dưới hành động của hắn, linh lực tràn đầy bên trong Nguyên Linh khiếu chầm chậm tràn vào linh khiếu thứ hai, nhưng một lúc sau, hắn rõ ràng phát hiện ra ở bên ngoài linh khiếu thứ hai kia có một tầng bình chướng (vách ngăn) ngăn cản hắn rót linh lực vào.
"Mỗi một linh khiếu đều có bình chướng linh khiếu, đánh vỡ nó mới có thể thuận lợi mở linh khiếu ra. Loại chuyện này người bên ngoài không giúp được gì, cho nên chỉ có thể dựa vào chính ngươi."
Lấy tu vi của Đường lão hiển nhiên có thể giúp Lục Diệp nhẹ nhõm phá vỡ bích chướng linh khiếu, nhưng nếu lão thật sự làm như vậy, rất có thể sẽ khiến linh khiếu của Lục Diệp xuất hiện tổn thương không cách nào nghịch chuyển, cho nên thứ lão có thể làm, chỉ là chỉ dẫn vị trí linh khiếu, mà sẽ không giúp hắn khai khiếu.
Lúc này Lục Diệp mới biết hóa ra còn có thứ bích chướng linh khiếu này. Hắn mượn nhờ Thiên Phú thụ mới mở ra Nguyên Linh khiếu, lúc này nhớ lại tình huống lúc đó, dường như hắn vẫn mơ hồ cảm nhận được trong cơ thể mình thực sự có động tĩnh như một loại đồ vật gì đó đã vỡ ra. Lúc này ngẫm lại mới thấy, thứ vỡ ra kia hẳn là bích chướng của Nguyên Linh khiếu.
Linh lực của Đường lão không dừng lại, vẫn tiếp tục chảy xuôi ở trong thể nội Lục Diệp, đánh vỡ bích chướng linh khiếu không phải là chuyện có thể thành công trong thời gian ngắn, lão đã giúp Lục Diệp tìm được vị trí linh khiếu thứ hai, phần còn lại phải nhờ vào bản thân Lục Diệp cố gắng.
Chốc lát sau Đường lão thu tay lại, mở miệng nói: "Theo lộ tuyến hành công của Kim Thiền Tiêu Dao quyết, ta đã lưu lại một chút linh lực chỉ dẫn tại tám chỗ linh khiếu tiếp theo trong cơ thể ngươi. Ở thời điểm trước khi ngươi mở ra linh khiếu, sẽ cảm nhận được vị trí linh khiếu tiếp theo. Chờ đến khi ngươi mở ra tám khiếu, cứ theo lộ tuyến hành công, để linh lực bản thân xuyên qua Nguyên Linh khiếu và tám khiếu này, sẽ tự đạt đến Linh Khê cảnh."
"Đa tạ chưởng giáo!" Lục Diệp cung kính hành lễ.
Đường lão có chút mỉm cười: "Ngươi tiếp tục tu hành đi, từ chỗ này về Áo sơn còn cần một chút thời gian nữa."
"Vâng." Lục Diệp lên tiếng, cũng không đổi sang chỗ khác mà cứ trực tiếp tiến hành tu hành như vậy.
Bây giờ hắn đang ở trước mặt chưởng giáo, nếu tu hành xảy ra vấn đề gì còn có thể nhờ chưởng giáo trông coi giúp đỡ.
Lục Diệp đã xác định được vị trí linh khiếu thứ hai, trong lòng cũng trào dâng nhiệt tình, hắn nhanh chóng thúc giục linh lực bên trong Nguyên Linh Khiếu, trùng kích bích chướng bên ngoài linh khiếu thứ hai.
Cũng không biết bích chướng kia là cái gì, Lục Diệp cảm thấy mỗi lần hắn trùng kích, chỉ có thể khiến bích chướng kia buông lỏng một chút.
Thế nhưng cảm giác trùng kích bích chướng cũng không tốt đẹp gì, mỗi một lần ngưng tụ linh lực trùng kích, đều giống như có một cái chùy nhỏ gõ vào vị trí linh khiếu.
Một lần hai lần chẳng sao nhưng số lần càng nhiều, chỗ linh khiếu thứ hai sẽ sinh ra một chút cảm giác sưng ê ẩm.