Nhân Gian Băng Khí

Chương 652: Hiểm thắng nhất chiêu (2)

Đã sắp sửa bóp cò súng, đột nhiên một cảm giác ớn lạnh không hiểu từ đâu xuất hiện, từ cột sống chạy thẳng lên não, DK không hề do dự nhảy ra chỗ khác, đồng thời ngón trỏ co lại bóp cò súng. Đúng lúc này, sắc mặt của DK bỗng nhiên biến đổi.

"Phanh! Phanh! " Hai tiếng súng vang lên gần như cũng một lúc, hai viên đạn cách nhau khoảng nửa thước bắn tới, một viên bắn vào vị trí vừa rồi của DK, còn một viên đạn bắn về phía hắn vừa nhảy tới.

Hai súng bắn tỉa! Mười Một hai tay mỗi tay giữ một súng, trước đó đã dự đoán được lộ tuyến tránh né của hắn nên hai tay đồng thời cùng bắn.

Trong sát na, DK bỗng nhiên ý thức được rằng mình vẫn còn xem Mười Một quá nhẹ rồi. Ngay cả chính hắn cũng không thể một tay cầm súng bắn tỉa được, phản chấn của súng quá lớn, cho dù miễn cưỡng có thể khống chế được nhưng độ chính xác lại cực kỳ kém. Nhưng mà Mười Một không chỉ dùng một tay để bắn, đằng này lại hai tay hai súng, điều này làm cho DK kinh ngạc cùng thay đổi cách nhìn triệt để, chớ nói chi là Mười Một còn tính toán ra tốc độ di động, phương hướng tránh né cùng vài phương diện khác để đạt đến hiệu quả bắn chết hắn.

Đồng thời lúc tiếng súng truyền tới lỗ tai, viên đạn cũng đã đến cận thân hắn. DK biết mình đã không tránh được nữa, bởi vì không biết Mười Một còn có trình độ như vậy, làm cho mình phán đoán sai lầm. DK cắn răng, trong lòng mắng bộ phận tình báo kia một cái, chỉ còn có thể ưỡn ngực ra chịu một súng này.

"Phốc!" Viên đạn cuối cùng đánh vào lồng ngực của hắn, nhưng không xuyên thủng thân thể DK như tưởng tượng mà phát ra một âm thanh quái dị, viên đạn sau khi làm thủng quần áo lại bị bắn bay đi.

Ở phía dưới vết rách trên áo, lộ ra một mảnh màu lục, trông rất giống da cá sấu. Đây là áo chống đạn siêu mỏng do Ma Quỷ nghiên cứu ra, mới giúp cho DK nhặt trở về một cái mạng.

Cái áo chống đạn này là nghiên cứu mới nhất của Ma Quỷ, nhìn qua thì trông như da cá sấu, trên thực tế thành phần vô cùng phức tạp. Cuộc chiến khoa học kỹ thuật của Ma Quỷ suốt bảy năm mới làm ra được một bộ này, bây giờ đang được mặc trên người DK. Đừng tưởng trông mỏng thế này mà xem nhẹ, vật này có thể chống đạn, phòng đao, trơ với lửa, ngay cả đạn xuyên thép cũng khó bắn thủng nó. Nếu như DK mặc trọn bộ, thì cho dù lên núi đao xuống biển lửa cũng không sao, cầm súng bắn điên cuồng cũng không giết nổi hắn. Đương nhiên, viên đạn bắn vào người vẫn sẽ có cảm giác đau.

Tuy nhiên lần này DK chỉ mặc có áo với quần, cái mặt nạ chống đạn quả thực trông rất khó nhìn, làm cho người ta cảm giác như ninja. DK không muốn ăn mặc nhìn tên ninja chạy nhông khắp nơi, gây chú ý không nói, lại rất mất thể diện. Tổ chức khoa học của Ma Quỷ đúng là toàn bọn khoa học gia điên phái thực dụng, ngay cả một ít tế bào nghệ thuật cũng không có, cái gì gọi là mỹ quan cũng không biết.

Nhưng mà bất luận cái áo này khó coi như thế này, lực phòng ngự của nó thật kinh nhân, xuyên thấu lực kinh khủng của viên đạn được chế tạo đặc biệt, lại từ súng MG16 bắn ra, lại chỉ đem DK đánh bay đi, không hề làm hắn tổn thương mảy may.

Tuy nhiên cũng chính bởi vì Mười Một ngăn trở, Thính Phong và Dương Tư Vũ mới lấy về được một mạng. Khi Thính Phong nghe thấy tiếng súng, vô thức quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy một màn DK bị tử đạn bắn bay đi. Trong sát na, trán Thính Phong tràn đầy mồ hôi lạnh. Bị người ta đến gần như vậy mà nàng lại không biết, là bởi vì nàng quá yếu? Hay là vì địch thủ quá mạnh mẽ ?

Không kịp tự vấn xong, Thính Phong đã thấy DK còn chưa chạm đất đã giơ tay trái lên, họng súng nhắm thẳng về phía nàng.

Không hề do dự, Thính Phong ôm lấy Dương Tư Vũ bỏ chạy. Nàng không có trực giác kỳ lạ đươc như Mười Một và DK, vẻn vẹn chỉ là thấy người khác dùng súng nhắm vào mình, bản năng là muốn tránh ra mà thôi. Mà cái bản năng này đã cứu nàng và Dương Tư Vũ một mạng.

"Phanh!" Tiếng súng trong tay DK vang lên, tuy nhiên trước đó Thính Phong đã tránh ra rồi, viên đạn chỉ có thể va chạm bên ngoài đùi nàng làm chảy ra chút máu, vẫn chưa thể lấy mạng của nàng.

Phát hiện rằng cặp đùi đáng tự hào của mình vô cớ bị một vết sẹo, Thính Phong trong sát na cuồng hóa, ngửa đầu phẫn nộ "A!" một tiếng, cắn hàm răng bạc hướng về phía DK quát:" Đi tìm chết!"

Dứt lời, Thính Phong đột nhiên mãnh liệt xuất ra một chưởng, một đạo phong triều vô hình hướng về phía DK. Trong phạm vi cơn bão đi qua, toàn bộ đất đá cỏ cây đều bị cuốn lên, tại trạng thái chân không va chạm lẫn nhau tan nát.

DK sác mặt biến đổi, nói:" Dị năng giả!?" Không kịp do dự, viên đạn đánh lén kia đánh cho ngực phát đau, tay trái DK chuyển qua chống lên mặt đất, thân thể xoay chuyển hướng về bên cạnh chạy đi, không hề để ý tới hình tượng vương bài ma quỷ mà cút ra, mới thoát khỏi phạm vi công kích của cơn bão.

Nhìn thấy Thính Phong chuẩn bị tung chưởng lần thứ hai, DK lập tức giơ súng nhắm về phía Thính Phong.

Đúng lúc này, phương xa truyền tới hai tiếng "Phanh! Phanh!", hai viên đạn song song hướng tới DK. Tuy nhiên DK sơ sót một lần đã có chuẩn bị, hắn đổi tuyến tránh né mà Mười Một có thể dự đoán, dễ dàng tránh đi. Chỉ là vừa tránh thoát công kích của Mười Một, bên kia Thính Phong đã đánh ra đòn thứ hai. Lại là một cơn lốc nhỏ hướng về phía hắn bay tới, nếu như là bị đánh trúng, thân thể trong nháy mắt sẽ bị xé nát, cho dù là lực phòng ngự siêu cường của áo chống đạn cũng không cản nổi một đòn.

DK khẽ hừ một tiếng, lạnh lùng liếc về phía Thính Phong rồi nhanh chóng lùi lại. Hắn không sợ dị năng giả, mặc dù mấy tên gia hỏa có sức phá hoại mãnh mẽ này quả thực rất khó giải quyết, nhưng dị năng giả đồng dạng là người, chỉ là một đám trời sinh gien không như người thường, chỉ cần là người là DK có thể giết được hết (ND: một vài người có dị năng phóng điện như CL đã xuất hiện khá nhiều trên thế giới, khoa học đã có thể giải thích, nhưng các dị năng như phóng ra gió như TP, tạo ra nước như Tửu quỷ trong Long Hồn thì từ đâu mà có? Cấu trúc gien, ảnh hưởng của nội tạng hay rặt cả lũ tu tiên? Tình tiết vô lý mà mình ghét nhất trong truyện)

Hắn trước kia từng giết một tên Ưng quốc có thể phun ra lửa, những dị năng giả này chỉ cần không cho bọn họ có thể triển khai công kích, thì hoàn toàn cũng như người thường. Dễ dàng một súng giải quyết, đơn giản như giết một con kiến.

Chỉ là trúng một súng của Mười Một xong, DK đã không còn hứng thú đánh nữa, mặc dù tư tưởng của hắn hôm nay chỉ là muốn chơi một trò chơi, chưa phát huy ra toàn bộ, nhưng Mười Một có thể đánh trúng hắn, đã có thể nói Mười Một đầy đủ tư cách làm đối thủ của hắn. Mà trò chơi này, hắn đã thua. Nếu như hắn không có bộ giáp chống đạn kia, bây giờ không phải trọng thương thì cũng là chết rồi. Mặc dù đây là do hắn sơ ý với cả sai sót của tin tình báo, nhưng đối với DK mà nói, thua là thua, tính mạng con người cũng chỉ có một.

Một bước rời khỏi công kích của Thính Phong, DK lạnh lùng nhìn về phương hướng Mười Một nổ súng, khóe miệng hiện lên một nụ cười khẽ, lấy ra chủy thủ rất nhanh vạch lên thân cây một dòng chữ Ưng Quốc, sau đó biến mất ở trong rừng.

Lần đấu tiếp theo, hắn sẽ sử dụng toàn bộ thực lực, cùng Mười Một đấu một trận công bằng của những con người trên đỉnh núi.

DK biến mất, nhưng Thính Phong bởi vì đùi bị tổn thương mà tức giận ngút trời vẫn bổ ra một luồng bão táp nữa. Khi Cuồng Lôi chạy tới, một vùng trong khoảng trăm mét trước mặt Thính Phong đã biến thành một vùng trống không như vừa bị xe tăng càn quét. Truyện được copy tại Truyện FULL

Nhìn vào dấu vết tàn phá khủng bố, Cuồng Lôi lau mồ hôi lạnh, cô gái này hôm nay lại nổi bão rồi.

Trước mặt người khác Thính Phong có lẽ rất thông minh, rất dễ nói chuyện, nhưng Cuồng Lôi cùng nàng hợp tác nhiều năm mười phần rõ, đấy chỉ là mặt ngoài của nàng. Tính tình Thính Phong rất kiên cường khí phái, lúc phát điên lên so với đàn ông còn khủng bố hơn. Một người đàn bà có thể mặc trang phục nữ vương, cầm roi da, nhỏ nến tra khảo có thể ôn nhu được sao?*

Mà mỗi lần Thính Phong có dấu hiệu lên cơn, Cuồng Lôi sẽ biết điều tránh xa.

Như lần này, Cuồng Lôi vừa thấy Thính Phong tức đến tiêu hết dị năng lượng, đã biết mình hôm nay xui xẻo. Lập tức làm bộ không phát hiện, lén lút đầu thai đi chỗ khác. Đáng tiếc lúc này Thính Phong đã thấy hắn, thấy Cuồng Lôi một mình quay người lén lút bỏ đi, Thính Phong lại nộ hỏa mãnh liệt xông lên, quát:" Chạy cái gì? Lão nương đáng sợ vậy sao?"

Thân thể mập mạp của Cuồng Lôi cứng ngắc lại, vội vàng xoay người, thịt mỡ trên mặt rung lên, ngượng ngùng nói:" Không, ta muốn truy đuổi tên vô lại nào đó giúp cô."

Thính Phong chỉ về phía trước, trừng mắt quát:" Thằng đó chạy về phía bên này, ngươi đi về phía bên kia, khi lão nương là đồ ngu sao? "

Cuồng Lôi đứng đó cúi đầu im lặng, kinh nghiệm trong quá khứ nói cho hắn biết, lúc này mà dám tranh luận bảo đảm sẽ chết rất bi thảm.

Thính Phong căm hận trừng hai mắt nhìn hắn, hậm hực nói:" Còn đứng như heo ở đó làm gì ? Còn không giúp lão nương đỡ nha đầu này, lão nương kiệt sức rồi!"

"Nga, nga " Cuồng Lôi vội vàng kêu hai tiếng, vội vã chạy tới ôm Dương Tư Vũ lên, sau đó cẩn thận hỏi:" Cô không sao chứ?"

Thính Phong nổi giận mắng:" Ngươi là heo sao? Còn không biết nhìn ?"

"Ân, ân." Cuồng Lôi vội vàng gật đầu. Mặc dù hắn không nhìn ra Thính Phong có bị gì không, nhưng mà cứ thuận theo lời nàng là không sai.

Thính Phong một bên thở phì phò, một bên nhìn vết máu trên cặp đùi mình yêu thương, cực kỳ giật dữ nói:" Mẹ nó, tốt nhất là nên cầu nguyện không rơi vào trong tay lão nương đi." Ngẩng đầu nhìn thấy Cuồng Lôi ôm Dương Tư Vũ, thành thành thật thật đứng ở bên cạnh, lại nộ hỏa bốc lên mắng:" Tên mập chết tiệt! Ngươi vừa rồi chết dí ở đâu đó…"

Trong lúc Cuồng Lôi vô tội nhận tai bay vạ gió, Mười Một vòng lên phía trước tìm DK. Tuy nhiên tìm một vòng cũng không phát hiện thấy tung tích của DK, cuối cùng lại phát hiện một gốc cây có khắc chữ lên trên.

Trên cây có khắc một dòng chữ Ưng Quốc:" Trò choi này ngươi đã thắng, nhưng tiếp theo mới lại cuộc chiến thật sự của chúng ta."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất