Chương 68: Chỉ là mèo mù vớ phải cá rán
Chuyện hôm nay thật là quá xui xẻo, còn chưa tính chuyện từ trên cầu thang bị ngã lăn xuống, may mà chưa chết nhưng lại bị gãy chân.
Bây giờ bó thạch cao, hành động không thuận tiện, khẳng định là không đi lại được.
Mặt Chu Lỵ Vân không chút thay đổi nằm ở đó, nước mắt lăn dài trên má.
Tuần lễ thời trang lần này cô đã chuẩn bị từ rất lâu, bây giờ trong lúc ra khỏi cửa lại nhất thời tan thành mây khói.
"Chị Vân...." Người đại diện vội vàng đưa khăn giấy qua, không biết nên an ủi như thế nào.
Nhưng đúng lúc này, Chu Lỵ Vân đột nhiên phản ứng lại: "Đưa điện thoại di động cho tôi.”
Người đại diện không biết tình huống gì, nhưng cũng đưa điện thoại di động cho Chu Lỵ Vân.
Lúc này, trong đầu Chu Lỵ Vân đều nghĩ đến weibo kia, khi mở weibo ra thì đập vào mắt chính là câu nói kia.
"Không đi được... Không thể đi được.”
Chu Lỵ Vân đã sớm biết weibo này. Lúc ấy khi nhìn thấy cũng không có coi nó là vấn đề nghiêm trọng gì, tuy nhiên trong lòng vẫn là có chút không vui, bởi vậy còn trả lời lại còn tag tên weibo người này.
Hiện giờ sự việc đã xảy ra, Chu Lỵ Vân lại khóc.
Người đại diện nhìn bình luận trên Weibo, sau đó an ủi: "Chị Vân, đây nhất định là mèo mù gặp phải chuột chết, không thể tin được.”
Chu Lỵ Vân lắc đầu, có những chuyện không thể không tin.
Tuy nhiên cô cũng biết, weibo của Lâm đại sư này cũng bình luận rất nhiều weibo của những ngôi sao khác. Hơn nữa người đầu tiên phát sinh chuyện lại chính là mình, cho dù không biết chuyện khác cũng sẽ không linh nghiệm.
"Mỏ quạ đen, đồ đáng ghét."
.....
Bây giờ bên trong căn phòng của một ngôi nhà nào đó.
Lạc Đan hoảng sợ: "Hâm Y, cậu xem tin tức này! Chu Lệ Vân bị Lâm đại sư nói trúng rồi, không đi được tuần lễ thời trang nữa. ..”
Trần Hâm Y đang xem kịch bản, nghe được tin tức của Lâm đại sư, trong lúc nhất thời cũng buông kịch bản coi như bảo bối xuống, sau đó giật lấy điện thoại xem.
Càng đọc xuống dưới cái miệng nhỏ nhắn càng há to hơn.
"Thật sự bị nói trúng, Lâm đại sư này cũng quá kinh khủng rồi." Trần Hâm Y không dám tin nói.
"Đây không phải là kinh khủng, mà là thần." Lạc Đan kinh ngạc nói.
Từ khi qua chuyện kia, các cô lập tức được tuyển là nữ chính và nữ phụ.
Đồng thời phong cách làm việc của Đào lão sư luôn mạnh mẽ như gió cuốn, cũng không mất bao nhiêu thời gian thì tất cả đều đã chuẩn bị xong, trực tiếp bắt đầu quay phim.
"Đi xem weibo của Lâm đại sư, những cư dân mạng mắng Lâm đại sư, khẳng định cũng đã trợn tròn mắt rồi." Trần Hâm Y nói.
"Mình đã sớm đi xem qua rồi, Lâm đại sư quả thật là dằn mặt mấy lão già đời nha, tùy ý bọn họ mắng, cuối cùng đánh một phát đau vào mặt."
......
Buổi tối.
Sau khi trở về từ cửa hàng, Lâm Phàm nằm trên giường chơi điện thoại di động.
"Ha ha, hiện tại đã biết bổn đại sư lợi hại rồi chứ." Lâm Phàm nhìn weibo của mình, khóe miệng lộ ra một tia tươi cười thần bí kiểu ‘biết thế thì trước đây đừng có khua môi múa mép với ông.’
Chuyện của Chu Lỵ Vân mới chỉ là người đầu tiên, chờ khi chuyện sau này tất cả đều linh nghiệm vậy thì quá vui vẻ rồi.
Trên Weibo.
"Lâm đại sư, ngài quả thật là dự liệu như thần, tôi tin rồi."
"Cầu Lâm đại sư tính cho tôi một quẻ đi, làm ơn."
“Những người tức giận mắng Lâm đại sư đã đi đâu rồi, hiện tại mấy người còn có thể nói cái gì?”
"Lầu trên, hình như cậu là người mắng dữ dội nhất đó."
"Khụ khụ, nào có...."
Thu Đao Chặt Cá gần đây tiếp nhận một công việc lớn, đó chính là giúp một minh tinh tẩy trắng. Bởi vậy hắn phát động một lượng thủy quân lớn, xưng bá toàn bộ mạng internet . Chiến tích cuối cùng rất là ấn tượng, là trận chiến huy hoàng nhất trong sự nghiệp của Thu đao Chặt Cá.
Đám đạo chích dân mạng kia, dám khiêu chiến với đại tổng quản Thu Đao Chặt Cá là hắn thì thật sự là không biết sống chết mà.
Khi chuẩn bị tiến vào trong nhóm để phát mấy bao lì xì, định làm phiền các anh em một chút thì lại bị những lời nói trong nhóm làm cho chấn động.
"Không xong rồi, chúng tôi bị vả mặt rồi. Cái tên Lâm đại sư kia thật sự tính toán chuẩn, không ngờ Chu Lỵ Vân lại bị thương nên không tham gia được tuần lễ thời trang."
"Mẹ nó! Thật à, tôi đã làm mấy trăm acc ảo mắng chửi ở phía dưới weibo của tên đó."
"Nhanh nói cho anh Thu Đao đi, đây chính là một chuyện lớn đó."
"Tôi đã liên lạc rồi! Ồ! Anh Thu Đao online rồi."
Thu Đao Chặt Cá ngồi vắt chân, khi nhìn thấy những tin tức này thân hình mập mạp run lên, bàn tay đang nắm chân trong vô thức lại đưa lên miệng cắn cắn.
Bị nói trúng, cái này quá bá đạo rồi. Tuy nhiên Thu Đao Chặt Cá tôi là ai? Người có thể thay đen đổi trắng đấy!.
"Tôi đã biết chuyện này rồi, hiện tại bắt đầu tuyên bố nhiệm vụ, đem toàn bộ lời nói tốt của Weibo này trấn áp lại. Weibo bị đại quân Thu Đao chúng ta trấn áp, làm sao có thể để cho nó dễ dàng lật chuyển được." Thu Đao Chặt Cá không thể nhịn được nữa.
"Đi theo bước chân của Thu Đao soái ca."
"Bắt đầu chiến đấu, trấn áp Weibo của Lâm đại sư."
......