Chung Hiểu Cần tức tối rời đi, Trần Tự suy nghĩ một chút, vẫn là thay đổi bộ quần áo, sau đó lái xe đến bệnh viện thăm Chung phụ.
Sau khi đến bệnh viện, Trần Tự mua ít hoa quả, đi vào phòng bệnh.
"Bá mẫu, thân thể bá phụ thế nào rồi?" Trần Tự vừa tiến vào, liền thấy thấy được Chung mẫu ngồi bên cạnh Chung phụ.
Chung mẫu nhìn thấy Trần Tự đi đến, ánh mắt có chút né tránh, nàng có chút xấu hổ khi gặp con rể, nhất là nhìn thấy Chung Hiểu Cần dẫn tới nam hài so với nàng trẻ hơn sáu bảy tuổi.
"Trần Tự...Sao con lại đến đây?" Chung mẫu ngượng ngùng nói.
"Chung Hiểu Cần tới nhà con, từ miệng nàng con biết bá phụ nhập viện." Trần Tự đặt rổ trái cây xuống, nhìn qua Chung phụ đang ngủ say.
"Ài, là nhà chúng ta có lỗi với con, cái con nha đầu Chung Hiểu Cần này, ài, thật sự là.....Thật sự làm cho người mẹ như ta không biết nên đối mặt thế nào với nhà thông gia a." Chung mẫu hai mắt đỏ hồng, hổ thẹn nói.
"Dì, không trách người, cũng không cần phải trách Chung Hiểu Cần, nàng muốn theo đuổi sinh hoạt tự do, là lựa chọn của nàng, con chỉ hy vọng sau này nàng sống tốt hơn. Về phần ba mẹ...Con chỉ mới nói cho lão nhị về sự tình ly hôn." Trần Tư an ủi.
"Ngươi tuấn tú lịch sự như vậy, nhất định sẽ tìm được nữ tử tốt, đều là Hiểu Cần nhà ta không có phúc phận." Chung mẫu lắc đầu nói.
Trần Tự cùng Chung mẫu hàn huyên một hồi, sau đó lấy lý do bận việc mà rời đi.
Hôm sau, thứ hai, đài truyền hình SBN.
Trên cửa phòng họp dán một tờ giấy, phía trên viết mấy chữ---Hội Nghị Thảo Luận Kế Hoạch.
Đi vào phòng họp, liền có thể nhìn thấy một cái bàn có hình bầu dục trong phòng. Phó đài trưởng ngồi ở vị trí chủ vị, chủ nhiệm chế tác cùng thổng thanh tra thì ngồi hai bên.
Trừ mấy người đó ra, còn có bộ biên kịch trung tâm, bộ sản xuất, đạo diễn từng ban ngành phân biệt theo thứ tự ngồi xuống.
Có thể ngồi ở đây, trên cơ bản đều đại biểu quyền lực cho bộ phận của mình.
Trần Tư may mắn cũng được dự họp hội nghị, hắn ngồi với người của tổ biên đạo, nơi đây nằm ở giữa cái bàn.
Trần Tự nhìn phó đài trưởng cùng chủ nhiệm, tổng thanh tra thảo luận với nhau, chỉ thấy hai người không ngừng gật đầu, có đối khi sẽ nói ra vài tiếng, bất quá thanh âm rất nhỏ, căn bản không nghe được nội dung cụ thể.
Cũng không biết, chuyện bọn họ nói có liên quan đến bản kế hoạch của hắn không.
"Nếu như người đã đến đông đủ, chúng ta bắt đầu họp đi, đừng chậm trễ thời gian của mọi người." Phó đài trưởng nhìn vào microphone nói ra.
Phó đài trưởng lên tiếng, mọi người ngồi thẳng lưng dậy, đầu hướng về phó đài trưởng, làm ra vẻ lắng nghe.
"Hôm nay là buổi họp thông lệ, ta đây cũng không nói nhiều, tất cả các tổ đem kế hoạch đưa ra thảo luận đi." Phó đài trưởng trầm giọng nói.
Sau khi đài trưởng lên tiếng, tất cả đều nộp lên bản kế hoạch của mình. Có rất nhiều kế hoạch về phim truyền hình, cũng có kế hoạch về show giải trí, trong đó kế hoạch về show giải trí là nhiều nhất, hơn nữa đều là phần sau của tiếp mục cũ.
Mà tổ của Trần Tự nộp lên đúng là bản kế hoạch về show < Chạy Nhanh Đi ! Huynh Đệ >, cũng là một tiếc mục [bản gốc].
Sau khi tất cả các tốt nộp lên kế hoạch, bắt đầu thảo luận.
Có tổ đưa ra kế hoạch sản xuất phim truyền hình nhưng không được thông qua, lý do không phải tác phẩm nổi tiếng để cải biên, hơn nữa giá thành quá đắt, khả năng thất bại cao.
Về phần kế hoạch show giải trí, cũng có hai các không được chọn. Hai tiết mục này đều có tỉ lệ xem vô cùng thấp, đã không còn thị trường để sinh tồn. Đương nhiên rồi, kế hoạch bị loại bỏ ở đây, về sau sẽ không bao giờ có cơ hội xuất hiện được nữa.
Từng bản kế hoạch được duyệt, cuối cùng cũng đến bản kế hoạch của Trần Tự.
" < Chạy Nhanh Đi ! Huynh Đệ >? Lục tổng giảm sát, đây là kế hoạch mà tiểu tổ ngươi đưa lên!" Phó đài trưởng nhìn bản kế hoạch, quay đầu hỏi Lục Hân.
"Đúng vậy đài trưởng, ta trước đó vài ngay đã đọc bản kế hoạch này, cảm thấy rất tốt, liền quyết định đưa lên cuộc họp này." Lục Hân gật đầu nói.
"Ừ." Phó đài trưởng nhẹ gật đầu.
Là tiết mục mới, nội dung mới mẻ kịch tính, đối tượng nhắm tới cũng rất đúng, nhất là đoạn thiết kế trò chơi cũng rất thú vị, đến cả hắn người đã xem qua nhiều show giải trí cũng phải hứng thú.
"Bản kế hoạch rất thú vị, mọi người xem đi." Phó đài trưởng đem kế hoạch đưa cho chủ nhiệm.
Lãnh đạo cấp cao đã xem qua, còn đánh giá thú vị, tỉ lệ kế hoạch này thông qua rất cao.
Chủ nhiệm đợi đến khi mọi người xem xong bản kế hoạch, liền hỏi: "Phần kế hoạch về < Chạy Nhanh Đi ! Huynh Đệ > này, ai làm vậy?"
Chủ nhiệm hỏi xong, mọi người nhìn hai bên người, muốn xem ai là tác giả của bản kế hoạch này, được lãnh đạo nhận thức.
Lục Hân ngược lại biết ai là tác giả, nhưng mà nàng không nói, hơn nữa đối với câu hỏi của chủ nhiệm, nàng cũng rất căng thẳng, sợ xảy ra chuyện gì.
Trần Tự đứng lên hơi hơi cúi chào, nói: "Chủ nhiệm, là tôi, tôi là Trần Tự, là thủ hạ của Lục tổng giám sát."
"Trần Tự, tôi nhớ cậu. Cậu ở trong đài công tác cũng rất lâu rồi đi." Chủ nhiệm nhìn Trần Tự, cảm thấy người này rât quen mắt.
"Đúng vậy chủ nhiệm, tôi sau khi tốt nghiệp liền vào đài công tác, đến nay đã được bảy năm." Trần Tự hồi đáp.
"Ừ, là lão nhân viên, kế hoạch lần này của cậu rất tốt, tôi rất xem trọng." Chủ nhiệm gật đầu nói.
"Cảm ơn chủ nhiệm." Trần Tự nghe được chủ nghiệm công khai khen ngợi, cảm kích cười cười.
Phó đài trưởng cười cười, nói tiếp: "Trần Tự đúng không, trong bản kế hoạch cậu có nhắc tới, muốn mời YooNa Hàn Quốc gia nhập vào thành viên cố định đúng không?"
"Đúng vậy, lãnh đạo. Tôi cho rằng nếu như tiết mục có thể mời được thần tượng nước ngoài, như vậy tỉ lệ xem đài sẽ tăng cao." Trần Tự không chút nào luống cuống gật đầu nói.
"Rất có ý tưởng, bất quá vấn đề ngôn ngữ giải quyết thế nào?" Phó đài trưởng không nhắc đến tiền, đối với SBN mà nói, tiền không phải là vấn đề.
"Là như vậy, tiểu thư Lâm Duẫn Nhi (Yoona) biết được một chút tiếng Hán, hơn nữa kịch bản sẽ được sớm đưa cho thành viên, cho nàng đầy đủ thời gian đọc hiểu, với lại, tiếng Hàn của ta không tệ, có thể trực tiếp trao đổi với nàng." Trần Tự tự tin nói.
"A? Ngươi còn hiểu tiếng Hàn? Lúc trước ngươi học ngoại ngữ là tiếng Hàn?" Hai mắt phó đài trưởng tỏa sáng.
"Không phải, ngoại ngữ chuyên ngành của tôi là tiếng Anh, tiếng Hàn tôi tự hứng học đấy." Trần Tự nói ra.
"Tốt, rất tốt, không nghĩ tới trong đài chúng ta còn có thiên tài ngôn ngữ." Phó đài trưởng ha ha cười nói.
Nhìn thấy nụ cười của phó đài trưởng, mọi người cùng cười theo.
"Đài trưởng, kế hoạch này có được thực hiện hay không?" Lục Hân thừa dịp liền hỏi, nàng hy vọng sớm có đáp án tránh bất ổn.
Phó đài trưởng không có trả lời, mà nhìn tất cả mọi người trong phòng hỏi: "Mọi người có ý kiến gì không?"
Phó đài trưởng nhìn một vòng, cũng không ai đưa ra ý kiến phản đối, hắn nói ra: "Nếu như mọi người đã không có ý kiến, như vậy bản kế hoạch < Chạy Nhanh Đi ! Huynh Đệ > thông qua."
Lục Hân cùng Trần Tự cùng nở nụ cười, cố gắng của bọn họ không có uổng phí.
Thời điểm mọi người đang muốn chuyển sang bản kế hoạch tiếp theo, Trần Tự đột nhiên nói.
"Lãnh đạo, tôi có thể kiêm nghiệm vai trò sản xuất của show tạp kỹ này không?" Trần Tự đứng lên nói ra.
Nhà sản xuất của show giải trí hay phim truyên hình đều được lựa chọn từ bộ phận sản xuất, còn chưa bao giờ thấy tình huống vừa biên đạo vừa làm nhà sản xuất.
Sắc mặt phó đài trưởng trầm xuống, tựa hồ sắp tức giận.
(nhà sản xuất: quản lý tất cả mọi việc trong đoàn, là người có quyền lực lớn nhất, hơn cả đạo diễn cùng biên kịch)