Nhân Tổ

Chương 609: Thắp sáng tinh thần đầu tiên

Tôn Kỳ theo sự chỉ dẫn trong sách, bắt đầu tu luyện.

“Ngũ đỉnh vấn thiên. Quan tinh vọng nguyệt. Thổ nạp tinh quang. Thắp sáng tinh thần. Thoát thai hoán cốt.”

Sao trời lúc nào cũng ở trên trời, chỉ là ban ngày bị ánh sáng mặt trời che lại, ban đêm mới hiện ra rõ ràng. Muốn thổ nạp tinh quang lúc nào cũng được, nhưng ban đêm càng rõ ràng dễ dàng hơn một điểm.

Tôn Kỳ lần đầu tu luyện theo phương pháp của Thần tộc nhưng không có bỡ ngỡ, hắn tu luyện nhiều loại hệ thống, chính hắn cũng sáng tạo ra hệ thống tu luyện riêng. Các hệ thống tu luyện hình thức có khác nhưng cốt lõi giống nhau vẫn là dị khúc đồng nguyên.

Tôn Kỳ không quá vội vã, thử trước một chút không được cũng không sao.

Sao trời lấp lánh trên cao, chiếu sáng thế gian, đột nhiên có một cỗ hấp lực rất nhỏ thôn phệ tinh quang. Tinh quang được rót vào trong thần hải.

Tôn Kỳ phát hiện hắn đã có sẵn thần hải, không gian rộng lớn, không cần vất vả mở thần hải như Ma tộc hay Nhân tộc. Đây là tiên thiên ưu thế cực lớn.

Trong thần hải, tách… tách… tách… có tiếng như tia điện va vào nhau, đột nhiên oanh! vang một tiếng, thần hải rung động, Tôn Kỳ đầu đau như búa bổ, rên lên một tiếng sắc mặt trắng bệch, từ trong tu luyện thoát ra.

Hắn chống tay xuống đất, mồ hôi lã chã rơi, miệng thở hồng hộc. Lần đầu tu luyện có chút mệt, tất nhiên nếu so với những gì hắn trải qua, đây chỉ như là gió xuân ấm áp. Tôn Kỳ cất tiếng gọi:

“A Hoàng!”

“Vâng! Thần tử cần gì?” A Hoàng đứng chầu trực gần đó vội bước tới.

Thần tộc tu luyện cũng không có cái gì che giấu, Nhân tộc muốn xem thì cứ xem, dù sao Nhân tộc không mở thần hải cũng không tu luyện được.

“Pha cho ta một ấm nước sâm, linh chi.” Tôn Kỳ ra lệnh. Tu luyện khiến hắn tiêu lớn thể lực, hắn cần bổ sung năng lượng.

A Hoàng nhận lệnh lui ra làm việc.

A Tú không có lệnh nhưng bước tới dâng lên một tấm khăn trắng cho hắn lau mặt. Hai người này làm việc chu đáo, xem ra được đào tạo khá tốt.

“A Tú, ngươi chuẩn bị nước tắm bách thảo, ta cần dùng.” Tôn Kỳ ra lệnh.

A Tú cúi đầu vâng dạ, lui ra làm việc.

Tôn Kỳ hít thở sâu, ổn định khí huyết, tĩnh tọa, quan chiếu thần hải.

Trong thần hải, xuất hiện một điểm sáng, chiếu sáng không gian như ngôi sao trên trời soi sáng màn đêm.

Tôn Kỳ lẩm bẩm: “Đây hẳn là tinh thần trong sách mô tả, xem ra đã thành công thắp lửa tinh thần.

Lần đầu thắp lửa tinh thần tương đối dễ. Thần tộc hùng cường cũng không phải vô duyên, tu luyện dễ như vậy muốn yếu cũng không được.”

Bước tiếp theo là hấp thụ thần lực rót vào trong viên tinh thần mới tạo. Lần đầu tiên này rất quan trọng, có thể định hình kích thước tinh thần.

Tinh thần càng lớn sẽ chứa được càng nhiều thần lực, sẽ càng tốt. Nhưng sau này các tinh thần khác cũng phải có kích thước tương tự, vì khi tới cảnh giới Liên Tinh, nếu các tinh thần có kích thước quá chênh lệch sẽ không thể liên tinh, một điểm lưu ý nữa là tinh thần càng lớn sẽ càng khó liên kết. Bởi vậy cần tự lượng sức mình, không nên quá tham.

Tôn Kỳ nhắm mắt tĩnh tọa, theo sách hướng dẫn vận chuyển công pháp, một loại khí kỳ lạ rót vào trong tinh thần. Loại khí này không giống như ma khí, tự nhiên khí hay linh khí của hắn, đây là đặc thù thần khí chỉ có tại các đảo trùng thiên, ngoài các đảo này mặc dù vẫn trong Thần giới cũng không có thần khí.

Thần khí rót vào trong tinh thần khiến tinh thần phát sáng rực rỡ, từ từ lớn mạnh. Tôn Kỳ hoàn toàn chìm đắm trong quá trình tu luyện.

— QUẢNG CÁO —

Thần khí rót vào trong tinh thần được chuyển hóa thành của riêng hắn, đây chính là thần lực mà Thần tộc gọi, từ bây giờ hắn đã có một điểm thực lực.

Thần khí rót vào trong ngày càng nhiều, tinh thần bành trướng khiến không gian bị đè ép, thần hải căng nứt.

Ý thức Tôn Kỳ tại trong thần hải gãi gãi đầu, không biết phải làm sao.

Trên đầu hắn là một cái tinh thần khổng lồ như thái dương, biên giới thần hải trải dài nhiều vết nứt, đây không phải là dấu hiệu thần hải sụp đổ ngược lại là điềm tốt, thần hải muốn mở rộng.

Thần hải vết nứt chủ động hấp thụ thần khí, chủ động mở rộng, tinh thần cũng không ngừng hấp thụ. Song trọng hấp thụ khiến cho thần khí xung quanh hắn bị quét sạch, vẫn chưa dừng lại một tiểu vòng xoáy hình thành trên đầu Tôn Kỳ cuốn lấy thần khí xung quanh.

Tại trên một đỉnh núi, một lão giả chợt mở mắt, lão là người quản lý học viên năm nhất học đường, lão nhìn xuống trong rất nhiều điểm đang hấp thụ thần khí, có một điểm mới đang lớn mạnh, lão mỉm cười lẩm bẩm:

“Rất tốt! lại có thêm học viên Liên Tinh.”

Sau đó lão nhắm mắt không để ý nữa, tại trong học đường chuyện này rất bình thường.

Tại trong thần hải Tôn Kỳ, thần hải và tinh thần bành trướng với tốc độ nhanh chóng. Khi kết thúc quá trình, tinh thần vẫn là ngôi sao sáng treo trên bầu trời, không có cảm giác to lớn như trước đó, xem ra thần hải cũng phát triển cho phù hợp với tinh thần.

Điều này khiến Tôn Kỳ một lần nữa ngạc nhiên, bái phục Thần tộc khi đã lập trình cho cơ thể Thần tộc một cơ chế ổn định nhưng vẫn có thể mở rộng tùy vào năng lực. Xem ra Bộ Di Truyền không đơn giản chỉ nhân bản Thần tộc. Nếu có cơ hội hắn cũng muốn đến xem nơi này.

Chợt có mùi thơm thảo dược quanh quẩn bên mũi, Tôn Kỳ lui ra khỏi thần hải, từ từ mở mắt.

“Mời Thần tử dùng nước.” A Hoàng giọng nói êm dịu, nàng rót cho hắn một tách nước.

Tôn Kỳ cầm lên uống, một cỗ năng lượng chạy khắp cơ thể, tinh thần thư giãn. Cơ thể được bổ sung, hắn lại tiếp tục tu luyện.

Đêm đầu tiên, hắn mở được hai tinh thần, con số này không biết đối với các Thần tộc khác là tốt hay tệ.

Một ngày mới lại đến, hắn tiếp tục lên lớp. Sau khi kết thúc buổi học, Tôn Kỳ mời mấy vị học huynh giải đáp thắc mắc.

Tại trong một đình ngọc giữa hồ, phong cảnh hữu tình, người hầu rót cho bọn họ một chén Thanh Dịch, Tôn Kỳ đưa tay mời.

Ba vị học huynh không khách sáo, cầm chén lên nhấp một ngụm, một luồng thanh khí lan tràn khắp cơ thể, thanh lọc tạp chất.

“Thẩm Văn đệ thật hào phóng, mời uống nước cũng là Thanh Dịch.” một vị học huynh cười nói.

“Chung Sơn huynh quá lời, một bình Thanh Dịch mà thôi. Đệ mời các huynh giải giảng không thể thiếu lễ.” Tôn Kỳ cười đáp.

“Nhưng lễ này cũng không nhỏ, Ngọc Đình này thuê 1 giờ mất 10 điểm, ba đĩa bánh này cũng tốn 8 điểm, thêm bình Thanh Dịch 12 điểm, lại mời một lúc ba bọn ta giảng giải. Tính ra cũng tốn không ít.” vị học huynh gọi Trương Nhai tính toán.

“Không sao! đệ có nhiều điểm.” Tôn Kỳ cười nói.

“Nhưng cũng không nên như vậy, sau này còn cần dùng nhiều chỗ, tiết kiệm một chút tốt hơn. Sợ sau này cần dùng lại không có.” vị học huynh gọi Du Dương khuyên bảo.

“Không sao! nếu hết điểm đệ bán đi Thanh Huyền Cầm, nghe nói Thanh Huyền Cầm là thần khí có tiếng, giá trị không thấp.” Tôn Kỳ nửa thật nửa đùa cười nói.

“Ha, ha… Thanh Huyền Cầm của Văn Gia chủ, ai dám mua của đệ chứ?” Du Dương cười lớn.

— QUẢNG CÁO —

“Không! có một người nhất định sẽ mua.”

“Ai?”

“Văn Gia chủ.”

Ba vị học huynh nhìn nhau, sau đó phá lên cười. Không khí trở nên vui vẻ cởi mở.

Sau đó Tôn Kỳ bắt đầu hỏi vào vấn đề chính. Một giờ một điểm, ba người là ba điểm của hắn a, không thể lãng phí.

“Đệ đã thổ nạp tinh quang?” Trương Nhai đầu tiên hỏi.

Tôn Kỳ gật đầu.

“Đã đến mức độ nào rồi?” Trương Nhai hỏi.

Tôn Kỳ sau một thoáng suy nghĩ thì nói:

“Chưa thấy gì?”

Trương Nhai gật đầu, không ngạc nhiên với câu trả lời.

“Đệ không cần gấp, bình thường đều như vậy. Ta nhớ mình mất gần bốn năm mới nhóm lửa tinh thần đầu tiên.”

“Ta mất năm năm.” Du Dương tiếp lời.

“Ta ít hơn một chút, bốn năm rưỡi.” Chung Sơn nói.

Tôn Kỳ trong lòng ngạc nhiên, mất nhiều thời gian như vậy? do mình quá giỏi hay do bọn họ… quá ngốc. Nguyên Sa mắng bọn họ kém cỏi cũng không phải không có lý.

“Bình thường thời gian để thắp sáng tinh thần đầu tiên là bao lâu?” Tôn Kỳ hỏi.

Trương Nhai suy nghĩ một chút nói:

“Bình thường khoảng ba đến mười năm, chậm hơn có thể là 15 năm.”

“Ta nghe nói có một vị từng mất 2000 năm mới nhóm lửa tinh thần đầu tiên.” Chung Sơn nói thêm.

“Nhưng đó là thời điểm rất lâu về trước, lúc đó hệ thống tu luyện vẫn chưa hoàn thiện như bây giờ nên cũng không thể nói vị ấy kém cỏi.” Trương Nhai giải thích.

Tôn Kỳ gật đầu, tôn trọng và không có khinh thường.

“Vậy còn thiên tài?”

“Có lẽ từ 1 đến 2 năm.” Trương Nhai không chắc chắn trả lời.

“Ta nghe nói Vương Diễm dùng 1 năm 3 tháng để thắp sáng tinh thần đầu tiên.” Chung Sơn tiếp lời. Vương Diễm được xem là thiên tài nổi bật trong năm nhất, nếu xếp hạng thời gian để thắp sáng tinh thần thứ nhất, Vương Diễm có thể xếp số 1 số 2.

— QUẢNG CÁO —

“Nói đến thiên tài, không thể không nhắc đến vị ấy.” Du Dương đột nhiên trầm giọng nói.

“Ý ngươi là vị ấy?” Trương Nhai cũng đoán ra Du Dương đang nói đến ai.

“Vị ấy quả thật là kinh diễm vô cùng.” Chung Sơn đồng thanh.

Tôn Kỳ bên cạnh nghe mà tức muốn nổ phổi, các người đừng có “vị ấy, vị ấy” được không? vị ấy rốt cuộc là ai?

Thấy vẻ sốt ruột của Tôn Kỳ, Du Dương mỉm cười kể:

“Vị ấy chính là vị Cổ Thần thứ hai được phong thần sau Hàn phu tử, gọi là Thập Dương Thần. Hệ thống tu luyện ngày ấy khá sơ khai rời rạc, Hàn phu tử đã nghiên cứu hoàn thiện hệ thống tu luyện nhưng vẫn chưa được kiểm chứng, nên không có nhiều người dám thử.

Nghe nói Thập Dương Thần tuổi nhỏ liền tu luyện Hàn phu tử phương pháp, mỗi ngày thắp sáng một tinh thần, liên tục mười ngày. Sự kiện này đã kinh động toàn bộ Thần tộc lúc đó, chứng minh Hàn phu tử phương pháp tu luyện tốt hơn phương pháp trước. Gián tiếp tạo nên cuộc cách mạng tu luyện sau này.

Hàn phu tử từ lâu không nhận đệ tử cũng động lòng nhận Thập Dương Thần.

Thập Dương Thần không phụ sự kỳ vọng của Hàn phu tử, cái sau vượt cái trước, tuy là tiểu sư đệ nhỏ nhất nhưng lại trước tiên phong thần.”

“Mười ngày thắp sáng mười tinh thần, đây vẫn là con số chưa ai vượt qua được.” Chung Sơn vừa ngưỡng mộ vừa than thở nói.

Tôn Kỳ ngoài mặt cũng tỏ vẻ ngưỡng mộ, nhưng trong lòng tự hỏi: nếu mình nói cho bọn họ biết đêm qua mình thắp sáng hai tinh thần, không biết bọn họ sẽ thế nào biểu cảm, chỉ sợ bọn họ sẽ chết ngất hoặc… đánh mình một trận?!?

Thôi được rồi, không nói là tốt nhất.

Trương Nhai, Chung Sơn và Du Dương tiếp đó giảng giải về kinh nghiệm thắp sáng tinh thần đầu tiên của mình, thêm vào đó là những lưu ý. Bọn hắn vẫn cho rằng Tôn Kỳ chưa thắp sáng tinh thần đầu tiên nên giảng giải rất tâm huyết, Tôn Kỳ nhờ vậy mà sáng tỏ được nhiều vấn đề.

“Làm sao để đo được độ lớn nhỏ của tinh thần?” Tôn Kỳ lúc này lại hỏi. Hắn trước đó đã rót rất nhiều thần lực vào trong tinh thần khiến tinh thần bành trướng nhưng theo không gian thần hải mở rộng, cảm thấy tinh thần cũng bình thường.

“Cái này không khó.” Chung Sơn cười đáp, lấy ra từ trong túi gấm một viên thần thạch. “Đây là Tinh Thần Thạch, cách dùng rất đơn giản. Đầu tiên đệ hấp thụ thần khí đầy vào viên tinh thần, sau đó lại trút hết vào Tinh Thần Thạch, mục đích là để đo lượng thần lực mà viên tinh thần có thể chứa đựng.”

“Lúc đó Tinh Thần Thạch sẽ hiện lên số cho biết lượng thần lực trong tinh thần. Con số này rất quan trọng!”

Trương Nhai tiếp lời:

“Con số này có thể phản ánh số tinh thần mà đệ có thể liên kết để bước vào cảnh giới Liên Tinh.

Ví dụ nếu là số 15 thì đệ chỉ nên tạo 13 tinh thần sau đó liên kết bước vào cảnh giới Liên Tinh, vì cho dù có tạo nhiều hơn tinh thần thì cũng cực khó liên kết, khó đến mức gần như không thể, nhiều hơn tinh thần cũng chỉ có thể bỏ phí, ngược lại trong cảnh giới 13 liên tinh, đệ sẽ mạnh hơn bình thường 2 điểm.

Tương tự số từ 14 đến 18 thì nên liên kết 13 tinh thần, 19 và 20 thì có thể cố gắng đạt liên kết 21 tinh thần, nhưng thực lực so với 21 tinh thần bình thường khác sẽ yếu hơn một chút.

Các mức độ 21, 34, 55, 89… cũng cùng quy tắc, vượt qua thì chọn mốc thấp cao nhất, gần chạm ngưỡng thì chọn mốc cao thấp nhất.”

Tôn Kỳ gật đầu đã hiểu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất