Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 156: Mấy bộ thây khô (2)

Chương 156: Mấy bộ thây khô (2)
Thẩm Trường Thanh gật đầu: "Con phố này ta đã dò xét qua một lần, nơi này không có khí tức âm tà lưu lại, tin tưởng yêu tà cũng đã sớm rời đi, nha môn thật ra không cần phải lại phong tỏa."
"Ặc..."
Sắc mặt Lưu bổ đầu cứng ngắc, sau đó chính là hiện ra vẻ xấu hổ.
"Phong tỏa hay không, cũng không phải ty chức có thể định đoạt, nếu như có thể, ty chức cũng không muốn người của nha môn, lãng phí sức lựcc ở chỗ này."
Ý ngoài lời, đã nói rất rõ ràng.
Ai cũng không mong muốn, cả ngày canh giữ ở chỗ này.
Chỉ là hiện tại Hắc Hổ Quân vào thành, trật tự trong thành có bọn họ duy trì, căn bản không cần dùng đến người của nha môn.
Cứ như vậy.
Những người mình, cũng chỉ có thể bị phái đến nơi này.
Thẩm Trường Thanh tự nhiên có thể rõ ràng ý ngoài lời nói của Lưu bổ đầu, hắn gật đầu.
"Chuyện này ta sẽ nói một chút với Niếp đại nhân."
"Vậy cảm ơn Thẩm đại nhân!"
Lưu bổ đầu miệng đầy cảm kích.
Trong ánh mắt tha thiết của đối phương, Thẩm Trường Thanh rời khỏi chổ này.
Lúc này.
Hai ngàn Hắc Hổ Quân trong thành, đã phân tán ra các nơi trong Tấn Thành, mỗi mười người làm một đội, đều tự điều tra các khu vực khác nhau.
Ngay vào lúc này.
Một người nha dịch vội vã chạy tới.
Nhìn về phía Thẩm Trường Thanh, sau đó lập tức mở miệng: "Thẩm đại nhân, đại nhân chúng tôi mời ngài đi đến nha môn một chuyến."
"Nha môn! ?"
Thẩm Trường Thanh trầm ngâm, gật đầu trả lời: "Dẫn đường."
"Xin mời Thẩm đại nhân!"
...
Nha môn của Tấn Thành, Thẩm Trường Thanh là lần đầu tiên đến.
Lúc trước hắn hoặc là ở bên trong Thiên Nhất Lâu, hoặc là đi dạo trong thành, hầu như không có qua lại với nha môn.
Ở cửa nha môn.
Đặt hai con sư tử bằng đá cao to, một con há mồm, một con ngậm mồm, thoạt nhìn rất có uy nghiêm.
Thẩm Trường Thanh nhìn một chút, rồi đi theo phía sau của nha dịch, đi vào bên trong nha môn.
Vừa tiến vào nha môn, liền thấy đặt mấy cái cáng chuyển người trên mặt đất, trên mặt phủ vải trắng, Niếp Tự mặc quan phục đứng gần đó, trên mặt của mọi người đều là vẻ xấu xí.
Khi Thẩm Trường Thanh tiến vào.
Vẻ âm trầm trên mặt của Niếp Tự lui đi không ít, miễn cưỡng tươi cười, chắp tay chào.
"Thẩm đại nhân tới!"
"Niếp đại nhân."
Thẩm Trường Thanh gật đầu.
Niếp Tự chỉ vào một người bên cạnh, giới thiệu: "Thẩm đại nhân, vị này chính là Thiên phu trưởng của Hắc Hổ Quân, Văn Sách Văn đại nhân."
Nói xong.
Ông lại chỉ vào Thẩm Trường Thanh, nói với Văn Sách: "Văn đại nhân, vị này chính là Thẩm Trường Thanh Thẩm đại nhân của Trấn Ma ti, đừng xem Thẩm đại nhân chỉ là Trừ Ma sứ cấp Hoàng, nhưng luận về thực lực coi như là trong Trừ Ma sứ cấp Huyền, đều là số một."
"Văn đại nhân!" Nghe vậy, Thẩm Trường Thanh cũng chắp tay về hướng Văn Sách.
Hắn chưa từng nghe qua tên của Văn Sách, thế nhưng mấy chữ Thiên phu trưởng của Hắc Hổ Quân, liền có thể nói rõ rất nhiều thứ.
Có thể trở thành Thiên phu trưởng của một đội quân mạnh mẽ như vậy.
Thực lực của người trước mắt, tính là không phải cảnh giới Tiên Thiên, vậy trong cảnh giới Thông Mạch, tất nhiên cũng có tư cách xứng với đứng đầu.
Bằng không.
Nào có tư cách đảm nhiệm vị trí Thiên phu trưởng.
"Bái kiến Thẩm đại nhân!"
Lúc Thẩm Trường Thanh quan sát Văn Sách, Văn Sách cũng yên lặng đánh giá hắn.
Đối với danh hiệu của Thẩm Trường Thanh.
Văn Sách cũng nghe nói qua không ít.
Từ đêm qua đến bây giờ, hắn chí ít nghe được tên của Thẩm Trường Thanh không dưới mười lần từ trong miệng của Niếp Tự.
Trừ Ma sứ cấp Hoàng của Trấn Ma ti, chính là võ giả của cảnh giới Thông Mạch.
Trừ Ma sứ cấp Huyền, chính là cường giả Tiên Thiên, nếu như trong Trừ Ma sứ cấp Huyền đều có thể xứng với hai chữ cường giả, ít nhất cũng là cảnh giới Tiên Thiên ngoại cương.
Nói cách khác.
Người trước mắt của, là một vị cường giả Tiên Thiên ngoại cương.
Chỉ là...
Lúc Văn Sách quan sát, phát hiện bản thân mình căn bản nhìn không thấu một chút thực lực của Thẩm Trường Thanh, đối với chuyện này trong lòng hắn cũng hơi chấn động.
Nhìn không thấu!
Đôi khi đó là đại biểu cho mạnh mẽ.
Giới thiệu lẫn nhau cho Thẩm Trường Thanh và Văn Sách, Niếp Tự không có tiếp tục giới thiệu nhiều, mấy người còn lại đều là người bên trong nha môn, luận về thân phận và địa vị không có gì có thể sánh bằng hai người kia.
Thẩm Trường Thanh thu hồi tầm mắt từ trên người của Văn Sách, rơi vào trên người Niếp Tự.
"Niếp đại nhân cho người gọi ta đến đây, là có chuyện gì?"
"Thẩm đại nhân mời nhìn."
Niếp Tự không có trả lời, mà là chỉ vào những miếng vải trắng.
Nghe vậy.
Thẩm Trường Thanh vung tay, chân khí hóa thành cuồng phong quét ra, trong nháy mắt liền thổi bay tấm vải trắng lên, lộ ra bộ thây khô bên dưới tấm vải trắng.
Thấy một màn như vậy.
Con ngươi của Văn Sách co rút lại không tự chủ được.
Một động tác vung tay đơn giản, có thể làm được trình độ như vậy, đủ để chứng minh chân khí của đối phương hùng hồn tới một mức độ tương đối đáng sợ.
Hơn nữa thời điểm bùng phát chân khí, chỉ là nhấc lên tấm vải trắng đơn giản, không có tạo thành tổn hại đối với thây khô bên dưới, chứng minh trình độ khống chế chân khí của đối phương, cũng cực kỳ cao minh.
Nếu như là chính hắn, tuyệt đối không làm được trình độ như vậy.
Trong lúc nhất thời.
Địa vị của Thẩm Trường Thanh ở trong lòng Văn Sách, đã tăng cao lên một bậc.
Trong quân đội vốn kính trọng cường giả.
Thẩm Trường Thanh có thể biểu hiện ra thực lực cường đại, chính là cơ bản làm cho người ta tín phục.
Nhìn mấy bộ thây khô trên mặt đất, Thẩm Trường Thanh trước khi xốc lên tấm vải trắng, đã có thể cảm nhận được khí tức âm tà bám vào thây khô.
"Mấy bộ thây khô này, là của Vạn Hoa Lâu sao?"
Hắn đầu tiên nghĩ đến, chính là bách tính chết đi trong phạm vi của Vạn Hoa Lâu.
Niếp Tự lắc đầu, sắc mặt nghiêm túc: "Những thi thể này, đều là phu canh của Tấn Thành, đêm qua được phát hiện, phân biệt chết ở chổ khác nhau, tinh huyết cả người bị hấp thu sạch sẽ, chỉ còn lại một bộ thây khô.
Hơn nữa Vạn Hoa Lâu là ở thành nam, những thi thể này được phát hiện, có khi là ở thành đông, có khi là ở thành bắc."
Thẩm Trường Thanh yên lặng gật đầu, sau đó hắn lại cẩn thận nhận biết khí tức âm tà trong thi thể.
"Khí âm tà không mạnh, cũng có thể là thời gian lâu, cho nên dẫn đến khí tức âm tà tan biến không ít, Niếp đại nhân hoài nghi trong thành vẫn còn có yêu tà khác lẩn trốn?"
"Không sai."
Niếp Tự thản nhiên gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Trường Thanh.
"Bản quan lo lắng trong thành có yêu tà lẩn trốn, tiếp tục tàn hại bách tính, như vậy kế hoạch để Hắc Hổ Quân vào thành ổn định dân tâm, sẽ thất bại.
Cho nên bản quan hy vọng, Thẩm đại nhân có thể hỗ trợ chúng tôi tìm ra yêu tà lẩn trốn trong thành, đồng thời diệt trừ chúng nó."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất