Chương 200: Man tộc đột kích (1)
Loại cục diện này.
Trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ.
Sở Định thu hồi ánh mắt từ trong sa bàn, nhìn về phía người khác.
"Lương thực trong thành còn bao nhiêu?"
"Bách tính di tản, nhưng cũng để lại một phần lương thực, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, hoàn toàn đủ để chúng ta dùng tới nửa năm."
Nửa năm!
Sở Định khẽ gật đầu.
Nếu như Man tộc không có công phá được Tấn Thành, cũng không có khả năng vây khốn Tấn Thành nửa năm, lại nói nơi đây cũng là quốc thổ của Đại Tần, sẽ không tùy ý để Man tộc hung hăng ngang ngược lâu như vậy.
Lương thực không có vấn đề.
Xem như là giải quyết được vấn đề lớn nhất.
Ngay sau đó.
Tầm mắt của ông một lần nữa rơi vào sa bàn.
"Man tộc nếu muốn tiến nhanh, các phương diện về lương thảo đều phải có cung ứng, Man tộc nhất định gia tăng canh phòng đối với lương thảo, muốn ra tay từ phương diện này không quá dễ dàng."
"Thế nhưng..."
Sở Định chỉ vào địa hình trên sa bàn, cuối cùng rơi vào một khe rãnh dài nhỏ.
"Nơi đây là sông Thanh, Man tộc tất nhiên cần phải dựng trại đóng quân, nguồn nước ắt không thể thiếu, nếu như chúng ta có thể hạ độc trong nước, nói không chừng có thể có một chút tác dụng."
Hạ độc trong nước!
Nghe vậy, không ít người đều khẽ biến sắc mặt.
Một người Thiên phu trưởng ôm quyền: "Tướng quân, sông Thanh kéo dài, không chỉ là chảy qua khu vực Tấn Thành, nếu như hạ độc trong nước, các bách tính khác của phủ Đại Hoang sử dụng, chỉ sợ cũng sẽ có phiền phức lớn.
Hơn nữa, nước sông Thanh chảy xiết, trừ khi là hạ rất nhiều độc dược, nếu không thì, rất khó tạo được tác dụng gì.
Nhưng nếu như hạ quá nhiều độc dược, chỉ sợ cũng sẽ bị nhìn ra vấn đề."
Hạ độc trong nước.
Không phải một chuyện dễ dàng.
Nước sông không phải nước tù lắng đọng, là sẽ chảy đi.
Phàm là nước sông chảy đi, như vậy muốn hạ độc sẽ rất khó tạo được tác dụng thực tế.
Đối với chuyện này.
Sở Định lắc đầu, sắc mặt rất bình thản.
"Dòng nước sông Thanh chính là chảy về hướng nam, hiện tại Man tộc lên bắc, những nơi đi qua chỉ sợ không còn bao nhiêu người Tần có thể sống sót, độc này cũng không đến được bọn họ, hơn nữa chính như ngươi đã nói, nước sông chảy xiết, ngay cả phạm vi có thể ảnh hưởng của độc dược cũng không lớn.
Về phần đầu tư nhiều độc dược, có bị phát hiện hay không, vậy phải nhìn kỹ thuật hạ độc như thế nào.
Chúng ta tuy rằng không tinh thông hạ độc, nhưng có người tinh thông chuyện này."
"Phương Học, bái kiến Sở tướng quân!"
Trong doanh trướng, Phương Học khom mình hành lễ.
Vô cùng khó hiểu bị người kéo đến đây, đến bây giờ, ông ta cũng chưa biết xảy ra chuyện gì.
Trong doanh trướng bây giờ, ngoại trừ Sở Định, còn có một vài khuôn mặt xa lạ.
Một luồng khí tức túc sát tràn ngập, khiến ông cảm giác có chút không khỏe.
Đứng thẳng dậy.
Phương Học hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
"Không biết Sở tướng quân đột nhiên tìm Phương mỗ đến đây, là có chuyện gì?"
"Nghe nói Kim Thiềm môn rất có danh tiếng tại phương diện độc thuật, cho nên bản tướng quân có một việc, muốn nhờ Phương trưởng lão."
"Xin mời tướng quân nói rõ!"
"Man tộc công thành, nhất định muốn dựng trại đóng quân gần Tấn Thành, trong đó nguồn nước cũng ắt không thể thiếu, cho nên bản tướng quân muốn hạ độc trong nước sông, dùng cái này để tiêu hao thực lực của Man tộc, không biết Phương trưởng lão có biện pháp nào làm được hay không?"
Sở Định nói thẳng vào vấn đề.
Hạ độc!
Phương Học ngẩn ra, hiển nhiên không ngờ đối phương tìm đến mình, mục đích vậy mà lại là chuyện này.
Bất quá.
Ông không có lập tức cự tuyệt, cũng không có lập tức đáp ứng, mà là nhìn sa bàn trước mặt, lâm vào trầm tư ngắn.
Mấy nhịp hô hấp sau.
Phương Học phục hồi tinh thần lại, sắc mặt trầm ngâm.
"Phương mỗ thật ra là đã từng chứng kiến sông Thanh, tuy nói là con sông nhỏ, thế nhưng dòng nước chảy xiết không thua gì sông lớn, hạ độc vào nước, không đợi có tác dụng cũng đã bị nước sông pha loãng sạch sẽ.
Dù cho uống vào, nhiều nhất cũng là có chút cảm giác không khỏe, rất khó làm được trí mạng.
Nếu như hạ quá nhiều độc dược, lại có vẻ vô cùng rõ ràng..."
Nói đến phân nửa, Phương Học cũng ngậm miệng lại.
Nếu muốn độ khó của việc hạ độc lần này có bao nhiêu lớn, đã rất rõ ràng.
Sở Định nói: "Độ khó nếu như không lớn, bản tướng quân cũng không cần tìm Phương trưởng lão đến đây, không biết với thủ đoạn của Kim Thiềm môn, có biện pháp làm được hay không?"
"Cái này..."
Phương Học lộ vẻ mặt khó xử.
Một lát sau, ông mới trầm giọng trả lời.
"Trong Kim Thiềm môn đương nhiên là có loại độc dược vô sắc vô vị tồn tại, thế nhưng hiện tại trong tay Phương mỗ, lại không có loại độc dược này, nếu như muốn điều chế, cũng cần thời gian nhất định.
Đồng thời, cũng phải tìm được vật liệu thích hợp mới được."
"Phương trưởng lão cần vật liệu gì có thể mở miệng, phàm là Hắc Hổ Quân ta có thể đưa ra được, đều sẽ không có bất luận vấn đề gì."
"Mong rằng Sở tướng quân minh giám, cách điều chế này là bí mật bất truyền của Kim Thiềm môn ta, đi lấy vật liệu đều cần do một mình ta hoàn thành, trong Tấn Thành có không ít y quán thuốc bắc, chỉ là không biết lúc bách tính di tản, có mang đi tất cả mọi thứ hay không.
Nếu như có thể, tướng quân có thể cho ta một lệnh bài thông hành.
Đợi sau khi tìm được vật liệu thích hợp, tất nhiên sẽ điều chế độc dược hữu dụng cho tướng quân."
Phương Học ôm quyền nói.
Nghe vậy.
Sở Định lúc này gật đầu.
"Có thể, bản tướng quân liền cho ngươi một lệnh bài, có thể tuỳ ý thông hành bất kỳ địa phương trong thành, hy vọng ngươi có thể mau chóng điều chế ra thứ bản tướng quân cần."
Nói xong.
Hắn liền từ trong lòng lấy ra một lệnh bài nhỏ, giao vào trong tay Phương Học.
"Cảm ơn tướng quân!"
Cầm lệnh bài, Phương Học xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng của ông ta biến mất, có Thiên phu trưởng nhướng mày.
"Tướng quân, đem lệnh bài giao cho ông ta, có thể có vấn đề gì hay không, những nhân sĩ giang hồ này chưa chắc có thể tin được, "
"Yên tâm đi, trong lòng bản tướng quân rõ ràng."
Sắc mặt Sở Định thản nhiên, không có lo lắng quá nhiều.
Nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nghi người.
Hơn nữa một người Phương Học, cũng không tạo nên sóng gió lớn gì.
Một vạn hai ngàn Hắc Hổ Quân, đã hoàn toàn nắm giữ Tấn Thành trong tay, của nhất cử nhất động đối phương đều tiến hành dưới sự giám sát của Hắc Hổ Quân.
Trong tay thêm một lệnh bài, nhiều nhất chính là làm việc thuận tiện hơn một chút mà thôi.