Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 221: Hổ Báo Lôi Âm (1)

Chương 221: Hổ Báo Lôi Âm (1)
Một ngày thời gian.
Liền công phá một tòa thành trì, chiến tích cũng không tính quá kém.
Nhiều nhất là lúc công thành, số lượng đại quân tiêu hao một chút, nhưng cũng nằm trong phạm vi có thể thừa nhận.
"Đột phá vòng vây?"
"Bọn chúng tuyệt đối không có khả năng đột phá vòng vây!"
Mại Nhĩ Ba cười nhạt.
Có gã ở đây, Hắc Hổ Quân nếu như có thể đột phá vòng vây từ trong tầm tay của gã, vậy gã liền uổng làm thống soái.
Sau đó.
Mại Nhĩ Ba vung tay lên.
"Toàn lực bao vây, ta muốn tiêu diệt toàn bộ Hắc Hổ Quân!"
"Vâng!"
Tướng lĩnh Man tộc đều ôm quyền nhận lệnh.
Bên kia.
Hắc Hổ Quân ở bên trong vòng vây, toàn bộ đã hoàn toàn tập hợp.
Sở Định nhìn Hắc Hổ Quân không quá hai ngàn người, nghiêng đầu nhìn về phía Văn Sách.
"Hắc Hổ Quân của địa phương khác, phát ra tín hiệu để cho bọn họ tìm cơ hội tự động rút lui."
Hắc Hổ Quân lúc này tập hợp, đều là ở bên trong vòng vây, mà Hắc Hổ Quân bên ngoài vòng vây vẫn đang ẩn núp, bởi vì trong Hắc Hổ Quân có rất nhiều lệnh tiễn, mỗi một lệnh tiễn đều có hàm nghĩa khác biệt.
Lệnh tiễn vừa rồi, chính là triệu tập Hắc Hổ Quân bị bao vây.
Đạt được mệnh lệnh.
Văn Sách lại bắn ra một lệnh tiễn.
Khi lệnh tiễn tỏa ra ánh sáng, Sở Định cũng đã lập tức xung phong, hướng về cửa thành phương bắc.
"Mọi người theo ta, đột phá vòng vây đến cửa thành phương bắc!"
...
Đột phá vòng vây!
Giết chóc tự nhiên là không thể tránh khỏi.
Hơn hai ngàn Hắc Hổ Quân tập hợp hoàn toàn, không đi được bao xa, cũng đã bắt đầu đối mặt với vòng vây của Man tộc.
Không có bất luận lời nói gì.
Cũng không có bất luận dừng lại.
Đại quân hai bên, đã hoàn toàn lao vào chém giết lẫn nhau.
Hai dòng nước lũ lao vào nhau.
Một bên là Hắc Hổ Quân, đều là thân mặc giáp đen, mặc dù số lượng ít nhưng trên người mỗi người đều có khí tức túc sát, dù cho đối mặt với số lượng Man tộc nhiều hơn, cũng là khí thế như hồng.
Một bên là đại quân của Man tộc.
Bởi vì tài nguyên của Man tộc thiếu thốn, không phải tất cả Man tộc đều có thể mặc được áo giáp, rất nhiều Man tộc đều chỉ mặc da thú hoặc là thẳng thắn cởi trần thân trên.
Không có áo giáp phòng hộ.
Trong chiến tranh tự nhiên là chịu thiệt hơn không ít.
Chỉ là điều kiện của Man hoang gian khổ, khiến cho Man tộc xưa nay hung hãn khó ngăn cản.
Bây giờ hai bên thế lực lao vào nhau, trong nháy mắt chính là có máu bay khắp nơi.
Giết!
Giết! !
Có Hắc Hổ Quân tay cầm trường thương, dễ dàng đâm thủng thân thể của một quân lính Man tộc, nhưng có nhiều Man tộc xông tới, đẩy ngã Hắc Hổ Quân xuống đất.
Giữa đại quân chém giết lẫn nhau.
Kết quả rơi xuống mặt đất đại biểu cho cái gì, liền không cần nhiều lời.
"Không nên ham chiến, lấy đột phá vòng vây là chủ yếu!"
Sở Định rống lên, trường thương của ông đã sớm bị đánh nát vào lúc trước, bây giờ dùng chính là bội đao tùy thân của bản thân.
Mỗi một đao bổ ra, đều có ánh đao lạnh thấu xương hiện lên, mang đi sinh mạng của một quân lính Man tộc.
"Giết!"
Một tiếng rống kinh thiên, một người tướng lĩnh Man tộc mặc giáp sắt xông đến, cửu hoàn đại đao bổ xuống, kình phong mạnh mẽ dường như xé rách tất cả.
Thấy cảnh này.
Sở Định cũng không hãi sợ, trường đao cũng quét ngang ra.
Ầm! !
Hai lực lượng mạnh mẽ va chạm.
Cánh tay của Sở Định tê dại, thân thể lui một bước về sau, mới làm tan hết lực lượng mạnh mẽ ấy.
Nhìn về tên tướng lĩnh Man tộc kia, đối phương đồng thời bị đẩy lui.
"Thực lực rất mạnh!"
Nhìn người trước mặt, ánh mắt Sở Định trở nên lạnh giá.
Đối phương rõ ràng cũng là một người võ giả cảnh giới Tiên Thiên, nếu như là bình thường, ông không hãi sợ bất luận kẻ nào trong cảnh giới Tiên Thiên.
Thế nhưng.
Bây giờ vết thương trên người không có khỏi hẳn, một thân thực lực chỉ có thể phát huy một ba bốn phần mà thôi.
Thực lực như vậy, muốn đối phó một người võ giả cảnh giới Tiên Thiên, sẽ không dễ dàng như thế.
Bất quá.
Tuy rằng không dễ dàng, Sở Định cũng không hãi sợ.
Bỗng nhiên bước ra một bước, trường đao chém xuống, uy thế như mãnh hổ xuống núi khiến người ta sợ hãi.
Tên tướng lĩnh Man tộc kia khẽ biến sắc mặt, cửu hoàn đại đao vung lên cản ngang, vừa lúc ngăn cản trường đao chém xuống, lực lượng mạnh mẽ bùng phát, vai chợt lún xuống.
Ngay sau đó.
Sở Định đá ra một cước, không khí như bị xé rách.
Tướng lĩnh Man tộc lúc này biến đổi sắc mặt, muốn tránh né đã không kịp, chỉ có thể vận dụng nội cương hộ thể.
Ầm......
Thân thể lui về, nội cương vỡ vụn.
Một cảm giác đau đớn toàn thân từ trong ngực truyền đến, khiến hô hấp hắn trở nên không thuận.
Không đợi đối phương hồi phục, đòn tấn công tiếp theo của Sở Định đã Như Ảnh Tùy Hình mà đến.
......
Không được chốc lát.
Tên tướng lĩnh Man tộc đã bị một đao chém giết, thi thể ngã xuống trong vũng máu.
Chém giết tướng lĩnh Man tộc.
Sở Định thở hổn hển một hơi, quay đầu nhìn về thế cục xung quanh, sắc mặt không khỏi kinh ngạc.
Chỉ thấy nơi này.
Hắc Hổ Quân hoàn toàn là đè đánh Man tộc, thân hình của Thẩm Trường Thanh giống như quỷ mỵ, đao pháp dường như đạt đến tình trạng xuất thần nhập hóa, mỗi một đao xẹt qua đều có máu tươi văng ra, một đám quân lính Man tộc lần lượt ngã xuống.
Chỉ vừa nhìn một chút như vậy.
Trong mắt Sở Định xem ra, đã có hơn mười quân lính Man tộc chết.
"Hít!"
Cảnh này, khiến tâm thần của ông chấn động kịch liệt.
Nhìn về vô số thi thể Man tộc ngã xuống trên mặt đất, Sở Định liền rõ ràng, rốt cuộc là có bao nhiêu Man tộc chết ở trong tay Thẩm Trường Thanh.
Rất nhanh.
Man tộc đã bị chém giết hầu như không còn.
Quần áo của Thẩm Trường Thanh vẫn sạch sẽ như trước, chỉ là trên thân đao vốn trắng như sương tuyết của Huyền Nguyệt Đao, có máu tươi nhỏ giọt xuống mặt đất.
"Không nên lãng phí thời gian, toàn lực đột phá vòng vây về cửa thành hướng bắc!"
Trận chiến này.
Xem như là tạm thời vạch ra một lổ thủng giữa vòng vây.
Thế nhưng số lượng của Man tộc rất đông, tình huống nơi này cũng sẽ bị những người khác phát hiện rất nhanh.
Đến lúc đó.
Đại quân của Man tộc vẫn sẽ vây bắt.
Cho nên lúc này chỉ có tranh thủ thời gian, tranh thủ đột phá vòng vây từ cửa bắc Tấn Thành mới là chính đạo.
"Không sai, toàn lực đột phá vòng vây!"
Sở Định gật đầu, ông cũng không suy nghĩ nhiều, mà là chỉ huy Hắc Hổ Quân hướng về cửa thành hướng bắc.
Bởi vì vòng vây bị xé mở, Hắc Hổ Quân cũng không có gặp phải ngăn cản quá lớn dọc theo đường đi.
Tốn hao một chút thời gian.
Hắc Hổ Quân đã hoàn toàn xông ra cửa thành.
Trong quá trình lao ra vòng vây cùng với chạy tới cửa thành, cũng có một phần Hắc Hổ Quân đến đây gặp mặt, khiến cho số lượng của Hắc Hổ Quân thoáng cái tăng lên hơn ba ngàn người.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất