Chương 226: Chiến Mại Nhĩ Ba (1)
Bất quá.
Cho dù là Trọng Trì muốn phản đối, cũng căn bản không có biện pháp.
Bất luận là thân phận và địa vị cũng tốt, hay là thực lực cũng được, Thẩm Trường Thanh đều ở trên ông.
Cuối cùng.
Tất cả Hắc Hổ Quân cùng với vài người còn lại, đều xoay người rời đi.
Trong hoang dã.
Chỉ có một mình Thẩm Trường Thanh ở nơi đó.
Nhìn hình bóng của mọi người dần dần biến mất, hắn xoay người nhìn về phía phương hướng gần đến của Man tộc, Huyền Nguyệt Đao bên hông đã lặng yên ra khỏi vỏ.
"Trận chiến này, mình chắc chắn thăng cấp Tông Sư!"
Khi Man tộc không ngừng tới gần, rung động của mặt đất cũng càng trở nên rõ ràng, nhưng nội tâm của Thẩm Trường Thanh lại trở nên bình tĩnh một cách lạ kỳ.
Từ sau khi hắn phát hiện tác dụng của bảng điều khiển, mỗi giờ mỗi phút đều đang bận rộn nâng cao thực lực của chính mình.
Nhưng mà.
Thực lực của chính mình mạnh như thế nào, Thẩm Trường Thanh từ đầu đến cuối đều không có một khái niệm cụ thể.
Ở trước đây.
Hắn chỉ rõ ràng bản thân đang là cảnh giới Thông Mạch, đến cảnh giới Tiên Thiên, sau đó lại mạnh mẽ hơn một chút so với cảnh giới Tiên Thiên, sau đó mạnh mẽ hơn một chút nữa.
Cho đến trước khi đột phá vòng vây.
Thẩm Trường Thanh cũng không dám khẳng định, bản thân mình đến tột cùng là mạnh mẽ tới tình trạng gì.
Thế nhưng.
Lúc xé rách vòng vây của Man tộc, khiến hắn đối với lực lượng của bản thân, đã có một suy đoán mơ hồ, hiện tại là lúc xác minh loại suy đoán này.
Đồng thời.
Cũng là một cơ hội đột phá.
Bởi vì đặc tính của Bách Chiến đao pháp, đã định trước là không thể bế quan tu luyện, chỉ có thể không ngừng thực chiến, lĩnh ngộ ra chân ý của môn đao pháp này.
Nhưng mà.
Chiến đấu bình thường, không có cách nào kích hoạt hoàn toàn đặc tính của Bách Chiến đao pháp.
Làm một môn võ công thuộc về chiến trường, chỉ có chém giết trong vạn quân, mới có thể thật sự lĩnh ngộ ra chân ý trong đó.
Cái gọi là Bách Chiến đao pháp!
Tinh túy chân chính, nằm ngay hai chữ Bách Chiến.
"Bách Chiến Bất Tử!"
"Nhất Chiến Thông Thần!"
"Lần này ngăn cản đại quân của Man tộc đã là một kiếp nạn, cũng là một kỳ ngộ cực lớn, liền xem mình có thể làm được Nhất Chiến Thông Thần hay không!"
Trong mắt Thẩm Trường Thanh lộ ra ánh sáng.
Bách Chiến Bất Tử, mới có thể Nhất Chiến Thông Thần.
Nếu như không thể tiếp tục chiến đấu, cũng chỉ có thể chết ở giữa nửa đường, cho nên môn đao pháp này cũng đã định trước là một môn đao pháp vô cùng cực đoan, căn bản không có bất luận đường lui gì.
Tuy nói rằng.
Khí huyết thân thể của hắn bây giờ đã tới trình độ Hổ Báo Lôi Âm, nhưng đối với cái gì là Hổ Báo Lôi Âm, mà Hổ Báo Lôi Âm lại đại biểu cho cái gì, Thẩm Trường Thanh đều không rõ ràng.
Nhưng hắn tin tưởng.
Nếu như có thể lĩnh ngộ ra chân ý của võ đạo, thực lực của chính mình tuyệt đối sẽ được nâng cao một bước.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Tâm thần của Thẩm Trường Thanh càng trở nên bình tĩnh, chậm rãi đạt đến trình độ tâm như chỉ thủy.
Nhưng khác biệt chính là.
Khí thế trên người hắn, lại không ngừng tăng cao, dường như có thể đâm thủng tận trời.
Lúc này.
Mặt đất rung động, âm thanh gào rống của mãnh thú rõ ràng lọt vào tai.
Chỉ thấy trên bình nguyên hoang dã, có vô số điểm đen hiện ra rõ ràng, sau đó những điểm đen càng ngày càng tới gần, chậm rãi biện ra hình dạng của Man tộc.
Chiến mã ở trước!
Mãnh thú ở sau!
Mấy vạn kỵ binh xung phong, tuy rằng chưa đi đến gần, nhưng luồng khí thế đã mạnh mẽ tới cực hạn, hình như có thể phá hủy bất kỳ trở ngại gì.
"Tới rồi!"
Trên khuôn mặt bình tĩnh của Thẩm Trường Thanh lộ ra một nụ cười lạnh.
Nháy mắt tiếp theo.
Thân thể của hắn khẽ động, kéo theo khí thế tích tụ đã lâu, hung hãn lao về hướng kỵ binh của Man tộc.
...
Hai luồng khí thế đáng sợ, dường như nước lũ, va vào nhau một cách mãnh liệt.
Trong chớp mắt.
Hổ gầm báo rống, rung chuyển trời đất.
Thế xung phong của kỵ binh Man tộc, nhất thời bị dừng lại.
Ngay sau đó.
Thân thể của Thẩm Trường Thanh lăng không nhảy lên, hai tay cầm Huyền Nguyệt Đao, đã hung hăng bổ xuống.
Xoẹt...
Chân khí ngưng tụ thành đao cương chém ra, trong nháy mắt chém giết không ít Man tộc.
"Hổ Báo Lôi Âm!"
Mại Nhĩ Ba biến sắc.
Hổ Báo Lôi Âm!
Đối phương vậy mà là một vị cường giả đạt đến Hổ Báo Lôi Âm, chuyện này căn bản là không có người nhắc tới với gã.
Nhìn đao cương không ngừng chém tới, gã không dám có bất luận chần chờ, trực tiếp đấm ra một quyền, hai luồng lực lượng lao vào nhau.
Ầm...
Không khí nổ tung.
Sóng khí càn quét bốn phương.
Không ít kỵ binh của Man tộc đều bị luồng sóng khí này bức lui, hoặc là người ngã ngựa đổ, té ngã xuống mặt đất.
Đồng thời.
Thân thể của Thẩm Trường Thanh vẫn lù lù bất động, nhưng thân thể Mại Nhĩ Ba lại chịu chấn động, con thú khổng lồ dưới thân dường như thừa nhận áp lực khổng lồ, phát ra một tiếng gầm rú đau đớn.
"Ngươi chính là Mại Nhĩ Ba!"
Hắn nhìn gã tráng hán trên thân con thú khổng lồ trước mắt, chiến ý nổi lên trong lòng.
Một đao vừa rồi, Thẩm Trường Thanh gần như sử dụng toàn lực, tuy rằng đã trải qua không ít Man tộc tiêu hao, nhưng cuối cùng Mại Nhĩ Ba vẫn có thể tiếp được, thực lực của đối phương cũng có thể thấy được.
Trong đại quân của Man tộc.
Có thể tiếp được một đao này của mình, cũng chỉ có Mại Nhĩ Ba của cảnh giới Tông Sư.
Cho nên.
Thân phận của đối phương không cần nói cũng biết.
Một lúc lâu.
Mại Nhĩ Ba mới trầm giọng mở miệng: "Trong người Tần xuất hiện cường giả như người khi nào, ta không giết hạng người vô danh, xưng tên ra!"
Khi nói chuyện.
Cơn đau trên cánh tay phải của gã, cũng được giảm bớt rất nhiều.
Một lần giao tranh khi nãy, khiến Mại Nhĩ Ba rõ ràng cảm nhận được, thực lực của Thẩm Trường Thanh rất mạnh.
Hổ Báo Lôi Âm!
Bản thân đã nói lên rất nhiều thứ.
Bất quá...
Dù là như vậy, trong lòng Mại Nhĩ Ba cũng không có gì sợ hãi, thân là dũng sĩ nổi danh của Man tộc, bản thân chính là một người thiện chiến.
"Trấn Ma ti của Đại Tần, Thẩm Trường Thanh!"
Trường đao của Thẩm Trường Thanh chỉ nghiêng mặt đất, âm thanh bình tĩnh.
Bây giờ.
Kỵ binh của Man tộc đã dừng lại, mấy vạn kỵ binh liếc mắt nhìn căn bản không thấy được điểm cuối, mà ở đối diện đông đảo kỵ binh của Man tộc, lại chỉ có một người cầm đao mà đứng.
Mặc dù như vậy.
Khí thế của người này, cũng không có một chút suy giảm.
"Trấn Ma ti của Đại Tần!"
Ánh mắt của Mại Nhĩ Ba khẽ biến.
Phản ứng đầu tiên.
Gã liên tưởng đến Trấn Thủ sứ.
Dù sao có thể sở hữu thực lực như vậy, ngoại trừ Trấn Thủ sứ, Trừ Ma sứ bình thường hầu như không có khả năng.
Mà lúc này thực lực của Trấn Ma ti trong phủ Đại Hoang cũng không phải rất mạnh, ngoại trừ những Trấn Thủ sứ có thể nhắc đến, người còn lại đều đáng để quan tâm.