Chương 419: Vì sao (2)
Giang Tả cười nói: "Vệ quản sự nói đùa, bất kỳ một Trừ Ma viện nào xuất hiện loại nhân vật như vậy, thân là quản sự đều không có khả năng không biết một chút gì, Thẩm huynh chính là người có thiên tư mạnh nhất từ khi Hoàng bộ Trừ Ma viện thành lập tới nay.
Sau này có người khác hay không, còn không nhất định."
Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.
Giang Tả trước đây, đã tôn thờ đạo lý này.
Thế nhưng sau khi biết được thiên tư của Thẩm Trường Thanh, hắn đột nhiên có chút hoài nghi.
Thiên tư mạnh mẽ của đối phương, người sau thật sự có thể bằng được sao?
Nói thật.
Giang Tả không quá tin tưởng.
Nghe lời giải thích, Vệ Lan gật đầu: "Giang quản sự nói không sai."
...
"Tháp Phong Ma!"
Bước vào trong tháp Phong Ma, Đàm Thiên Cơ không có lãng phí thời gian, trực tiếp hướng về tầng thứ tám.
Chờ ông ta đi tới tầng thứ tám.
Vương Mộ Bạch hình như sớm có dự liệu, chỉ là trên mặt không có nụ cười của trước kia, có chỉ là vẻ lạnh nhạt cực hạn.
"Ngươi đã đến rồi!"
"Bái kiến đại nhân!"
Đàm Thiên Cơ thoáng khom người.
Thân thể của Vương Mộ Bạch hơi hoạt động, động vào đinh Phong Ma, nhất thời có máu chảy ra.
"Đông Phương Chiếu đâu?"
"Phương đông trấn, Đông Phương Chiếu đang bị minh chủ Vinh Sinh Minh cầm chân, bằng không tại hạ cũng không có cơ hội lẻn vào tháp Phong Ma, đến đây giải cứu đại nhân."
Đàm Thiên Cơ thành thật trả lời.
Nghe vậy.
Sắc mặt Vương Mộ Bạch không thay đổi: "Minh chủ Vinh Sinh Minh, hắn không cầm chân được Đông Phương Chiếu bao lâu, vị kia đã làm ra đột phá mới, mở phong ấn của ta đi, không được bao lâu, Đông Phương Chiếu sẽ tới."
"Cái gì!"
Trong lòng Đàm Thiên Cơ chấn động.
Lời Vương Mộ Bạch nói, khiến ông ta rất là ngoài ý muốn.
Thế nhưng.
Người trước mắt chính là cường giả trong tộc yêu tà, lời nói ra, kiên quyết không phải là giả.
Nghĩ tới đây.
Đàm Thiên Cơ cũng không dám nói nhảm nhiều, trực tiếp bắt đầu ra tay giải trừ phong ấn.
...
"Tháp Phong Ma bị công phá!"
Đi tới trước tháp Phong Ma, nhìn trên mặt đất thi thể của, Thẩm Trường Thanh biến sắc.
Tầm mắt nhìn quét, hắn không có tìm được thi thể của Đàm Thiên Cơ.
Lại liên tưởng đến âm thanh nghe được trước đó.
Đến lúc này.
Thẩm Trường Thanh cơ bản có thể khẳng định, Đàm Thiên Cơ rất có khả năng đã phản bội Trấn Ma ti.
Đem ánh mắt nhìn về phía lối vào đã mở ra của tháp Phong Ma, vẻ mặt của hắn thay đổi liên tục.
"Lối vào của tháp Phong Ma bị mở, bọn họ khẳng định là muốn thả yêu ma bên trong, hy vọng mình chưa đến chậm, bằng không liền phiền phức!"
Không có suy nghĩ nhiều.
Thẩm Trường Thanh trực tiếp cất bước tiến vào bên trong tháp Phong Ma.
Đến đều đến rồi.
Lúc này không vào bên trong nhìn, hắn cũng không có cách nào thuyết phục bản thân mình.
Hơn nữa.
Với thực lực hiện tại của bản thân, dù cho thật sự có yêu ma phá phong xuất thế, muốn thoát ra ngoài, không là vấn đề lớn.
Tiền đề là.
Không nên có yêu ma mạnh mẽ phá phong.
Bằng không.
Thẩm Trường Thanh cảm giác, bản thân mình hơn phân nửa là muốn quỳ.
Lần thứ hai đi tới tháp Phong Ma.
Hắn có thể nói là quen việc dễ làm.
Vừa đến tầng thứ hai, chỉ thấy mấy tên yêu nhân đang giải trừ phong ấn trong tháp Phong Ma.
May mắn chính là.
Phong ấn của Phong Ma các khá mạnh mẽ, mấy tên yêu nhân muốn giải trừ, không phải chuyện dễ dàng như vậy.
"Có người tới!"
"Mau, giết hắn!"
Mấy tên yêu nhân sau khi nhìn thấy Thẩm Trường Thanh, trong lòng đều nổi lên sát ý.
Không có nói chuyện.
Mấy tên yêu nhân trực tiếp ra tay, giết về hướng của Thẩm Trường Thanh.
Hiện tại đã gây ra động tĩnh không nhỏ, bọn họ không dám kéo dài thời gian, tránh cho có nhiều cường giả của Trấn Ma ti đến.
Mắt thấy yêu nhân đánh tới.
Tay phải của Thẩm Trường Thanh khoát lên bội đao bên hông, ngón cái đẩy nhẹ về trước, trường đao ra khỏi vỏ nửa phần.
Trong nháy mắt.
Đao khí kinh thiên phụt ra.
tháp Phong Ma vốn không quá sáng sủa, vào lúc này, đã được ánh đao rọi sáng.
Ngay sau đó.
Hắn bước xa tiến lên, tay phải trượt trên vỏ đao, trực tiếp cầm chuôi đao, sau đó dùng lực rút ra về phía trước.
Xoẹt...
Trường đao hoàn mỹ ra khỏi vỏ.
Một đao không biết đã tụ lực bao lâu, ngay khi ra khỏi vỏ trong nháy mắt, chính là uy lực long trời lở đất.
Một tên yêu nhân Tông Sư hậu kỳ đi đầu, khi đối mặt với một đao kinh thiên này, tâm thần nhất thời bị kinh sợ cực lớn.
Không đợi hắn ta có phản ứng.
Huyền Nguyệt Đao đã cắt qua thân thể hắn.
Bên kia.
Thẩm Trường Thanh lướt qua hắn, hướng về yêu nhân khác.
Đợi sau mấy nhịp hô hấp.
Vị trí cổ của tên yêu nhân kia mới hiện ra một vết máu dài nhỏ, sau đó vết máu cấp tốc mở rộng, đến phía sau cổ, cả đầu trực tiếp rơi xuống.
Giết!
Tâm thần của Thẩm Trường Thanh lạnh giá.
Yêu nhân trước mắt, theo hắn thấy, đã không có gì khác người chết.
Thực lực sau khi đột phá Tông Sư đỉnh phong, lại quay đầu đối phó Tông Sư hậu kỳ, không nói là dễ như trở bàn tay, cũng tuyệt đối không có áp lực gì.
Chênh lệch như vậy.
Thật giống như là Tông Sư hậu kỳ, đối phó Tiên Thiên đỉnh phong.
Dù cho không làm được nghiền ép.
Thế nhưng muốn trấn áp, cũng sẽ không quá khó khăn.
Bản thân mấy tên yêu nhân này trước đó đánh một trận, tiêu hao đã không ít, bây giờ lại giao đấu với Thẩm Trường Thanh, càng không có khả năng chống cự.
Một đám yêu nhân lần lượt ngã xuống.
Đợi khi tên yêu nhân cuối cùng ngã xuống, ánh vào mi mắt của hắn ta, chỉ có đao mang cực nóng không gì sánh được, cùng với lực lượng khí huyết nóng rực như mặt trời.
Đao mang biến mất.
Yêu nhân đứng ngây ra ở nơi ấy, sắc mặt của hắn ta nhìn Thẩm Trường Thanh, đã trở nên đờ đẫn.
Lúc sự sinh động trong con ngươi gần tan biến, trong miệng miễn cưỡng phun ra mấy chữ.
"Đại Nhật Hồng Lô!"
...
Tầng thứ tám của Tháp Phong Ma.
Đàm Thiên Cơ đang giải trừ phong ấn, Vương Mộ Bạch đột nhiên nghiêng đầu nhìn về phía lối vào, sắc mặt lạnh nhạt có một chút thay đổi.
"Đại Nhật Hồng Lô!"
"Cái gì?"
Đàm Thiên Cơ nghe vậy, trên mặt hiện thần sắc ngạc nhiên.
Vương Mộ Bạch thu hồi ánh mắt, rơi vào trên người của ông ta: "Trấn Ma ti có người tới, hơn nữa còn là một người Tông Sư cảnh giới Đại Nhật Hồng Lô.
Thực lực của ngươi quá yếu, chưa chắc đối phó được một người Tông Sư Đại Nhật Hồng Lô, mau chóng giải trừ phong ấn, không nên xảy ra vấn đề gì."