Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 464: Làm ngư ông thu lợi (1)

Chương 464: Làm ngư ông thu lợi (1)
Ở vị trí trung tâm của thành Lư Dương.
Mặt đất tồn tại ban đầu, không biết đã lõm xuống từ khi nào, vô số máu tươi chảy về nơi ấy, tập trung thành một ao máu, mà ở giữa ao máu, có một chiếc kén máu đang nằm yên tĩnh ở nơi ấy.
Mỗi khi trải qua một thời gian, chiếc kén máu sẽ cử động một chút.
Mà ở xung quanh của ao máu, có thể thấy được từng núi xác chết nhỏ cao tới hơn mười trượng, những thi thể này hình như lúc chết, máu tươi cả người đều bị rút sạch, chỉ còn lại một bộ thây khô bị phong hóa.
Máu tươi trên mặt đất trộn lẫn với một vật thể không biết tên, khiến cho mặt đất trở nên lầy lội.
Tay chân và nội tạng, cùng với một vài thứ không thể diễn tả, nằm lung tung trên mặt đất.
Bước đi trên mặt đất trộn lẫn với máu, Tô Uyển Nhi nhìn núi thây xung quanh, trong mắt có khiếp sợ, đồng thời trong lòng cũng xuất hiện cảm giác không khỏe.
Tuy rằng ả là yêu nhân của Vĩnh Sinh Minh, đã vứt bỏ thân phận của Nhân tộc.
Thế nhưng.
Mặc kệ nói như thế nào, Tô Uyển Nhi từ đầu đến cuối đều xuất thân từ Nhân tộc.
Dù cho Nhân tộc chết ở trong tay của ả không ít, nhưng so sánh với núi thây và ao máu trước mắt, hoàn toàn không thể so sánh.
Không biết vì sao.
Trong đầu của Tô Uyển Nhi, bỗng xuất hiện một từ.
Tu La Địa Ngục!
Ở đây chính là cảnh tượng của Tu La Địa Ngục.
Từng ngọn núi thây, hầu như là liếc mắt nhìn không thấy điểm cuối.
Đến tột cùng cần bao nhiêu thi thể, mới có thể dựng ra nhiều núi thây như vậy, quả thật chính là thấy rợn cả người.
Khác với vẻ khiếp sợ của Tô Uyển Nhi, Âm Hưu dùng đầu lưỡi đỏ tươi, liếm liếm môi của mình, tất cả trong mắt đều là thần sắc khát vọng và cực kỳ hâm mộ.
"Thật nhiều máu thịt của sinh linh!"
Ngửi trong không khí, mùi máu tươi nồng nặc đến mức làm cho người ta buồn nôn.
Lão có chỉ hưng phấn.
Tộc yêu tà, bản thân chính là lấy Nhân tộc làm thức ăn, ở trong mắt Tô Uyển Nhi nơi này là núi thây biển máu, ở trong mắt Âm Hưu, ở đây chính là một bữa thịnh yến vô thượng.
Trong tâm của lão, xuất hiện một xúc động.
Một xúc động thay thế yêu tà nơi đây, sau đó tiếp quản vô số máu thịt của sinh linh.
Bất quá.
Sự xúc động này vừa xuất hiện, đã bị lão dẹp bỏ.
Bởi vì Âm Hưu lúc này, đã đi tới bên cạnh ao máu, thấy được chiếc kén máu đang rung động.
Khí tức mạnh mẽ, tràn ngập ra trong yên lặng.
...
Ao máu!
Chiếc kén máu!
Ánh mắt của Âm Hưu nhìn về chiếc kén máu lộ rõ vẻ thèm thuồng, thế nhưng lão thu hồi rất tốt.
Khi lão đến, chiếc kén máu chấn động, một âm thanh quỷ dị âm u lạnh lẽo từ bên trong truyền ra.
"Ta từ trên người của ngươi, cảm nhận được khí tức quen thuộc, ngươi là ai!"
"Ta là Âm Hưu của tộc yêu tà, tộc của ta nghe nói nơi đây có đồng tộc xuất thế, cho nên cố ý để ta đến đây chào mời, hy vọng ngươi có thể gia nhập tộc yêu tà ta."
Âm Hưu vẻ mặt bình tĩnh, thành thật nói.
"Tộc yêu tà!"
Âm thanh bên trong chiếc kén máu lẩm bẩm tự nói.
Giống là có chút tâm động, hoặc như là tại lo lắng trước cái gì.
Sau đó.
Âm thanh kia lần thứ hai vang lên: "Ta từ trên người của ngươi cảm nhận được khí tức quen thuộc, xem ra ngươi và ta đích thật là cùng một tộc."
Âm thanh âm u của chiếc kén máu trở nên trầm thấp vài phần.
Ngay sau đó.
Âm thanh kia lại hỏi.
"Cường giả trong tộc yêu tà rất nhiều sao?"
"Rất nhiều."
Trên mặt Âm Hưu có thần sắc ngạo nghễ.
"Trong tộc yêu tà, cường giả mạnh mẽ hơn so với ngươi và ta chỗ nào cũng có, nếu như vào tộc yêu tà ta, tự nhiên đạt được tộc yêu tà ta che chở, cho dù là Nhân tộc, cũng không làm gì được ngươi."
Tộc yêu tà cường đại, căn bản không phải loại yêu tà vừa xuất thế, có khả năng lý giải được.
Nghe vậy.
Chiếc kén máu im lặng.
Một lát sau, lại có âm thanh từ bên trong truyền ra.
"Như là thực lực của ngươi và ta, ở trong tộc yêu tà, có thể xem là cường giả hay không?"
"Có thể bước vào cấp độ yêu ma, đều được cho là cường giả."
Âm Hưu cho một câu trả lời khẳng định.
Lão cho tới bây giờ đều sẽ không cho rằng, bản thân mình là một nhược giả.
"Thì ra là thế." Âm thanh của chiếc kén máu có chút dao động: "Ta cảm giác ta sắp đột phá, thế nhưng lại thiếu một chút nữa, ngươi có thể giúp ta một chút không?"
Giúp một chút!
Âm Hưu lâm vào trầm tư.
Sau đó lão bình tĩnh trả lời: "Hiện tại bên trong thành Lư Dương có mấy tên Nhân tộc, hơn nữa đều là Nhân tộc có thực lực mạnh mẽ, nếu như có thể cắn nuốt bọn chúng, ngươi liền nhất định có thể đột phá."
"Hai Nhân tộc kia ta biết."
Âm thanh của chiếc kén máu một lần nữa yên tĩnh xuống.
"Thế nhưng hiện tại bọn chúng không đến bên này, ta không có đột phá thành công, cũng không tiện ra tay, vậy có chút phiền phức."
Dừng một chút.
Âm thanh của chiếc kén máu lại truyền ra.
"Người bên cạnh ngươi, có thể cho ta ăn không, nếu như có thể để ta ăn, ta liền có thể đột phá."
Nghe vậy.
Tô Uyển Nhi lạnh run cả người.
Ả từ trong chiếc kén máu, cảm giác được uy hiếp cực lớn.
Loại cảm giác này, khiến ả có loại xúc động lập tức chảy đi, nhưng nghĩ lại thân phận của mình, cùng với Âm Hưu bên cạnh, mới mạnh mẽ đè xuống loại xúc động này mà thôi.
Không đến cuối cùng.
Tô Uyển Nhi không dám trốn.
Lỡ như Âm Hưu truy cứu, coi như là minh chủ của Vinh Sinh Minh, cũng không giữ được mình.
Âm Hưu nghiêng đầu nhìn Tô Uyển Nhi một chút, lắc đầu: "Người này tính là người một nhà của chúng ta, chỉ sợ không thể thỏa mãn ngươi."
"Là như thế à..."
Âm thanh của chiếc kén máu trầm thấp xuống.
Hơi thở tiếp theo.
Ao máu rung động, vô số xúc tua từ phía dưới ao máu bay lên, âm thanh trong chiếc kén máu đột ngột trở nên chói tai bén nhọn.
"Nếu ả không có thể ăn, vậy ăn ngươi cũng là như nhau!"
Xúc tua phá không mà đến, một mùi máu tươi nồng nặc đến làm cho người ta buồn nôn tràn ngập ra.
Sắc mặt Âm Hưu chợt đại biến: "Ngươi điên rồi!"
Lão không nghĩ tới.
Chiếc kén máu cũng dám ra tay đối với bản thân mình.
Đối phương không biết lão là người của tộc yêu tà sao?
Hơn nữa với sự cường đại của tộc yêu tà, thật sự muốn đem nó tiêu diệt, cũng sẽ không phải là vấn đề lớn gì.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất