Chương 491: Xích Lân (2)
Cuối cùng.
Hai ngọn lửa va chạm vào nhau.
Sau đó.
Đao khí xé rách ngọn lửa, hung hăng chem vào trên đầu của hung thú Xích Lân.
Phần đầu lơn có vảy giáp bao phủ, lúc đao khí chém phá vảy giáp, lực lượng đã tiêu hao không sai biệt lắm, chỉ tạo thành một vài vết thương không nhẹ không nặng.
Cảnh này.
Khiến ánh mắt của Thẩm Trường Thanh ngưng trọng một phần.
Giới thiệu có nói, lực phòng ngự của hung thú Xích Lân vô cùng mạnh mẽ.
Mà khi chân chính ra tay, mới xem như là rõ ràng, lực phòng ngự của con hung thú này, rốt cuộc là mạnh mẽ đến mức độ như thế nào.
Mạnh mẽ chống đỡ Hổ Nha Đao.
Cũng không bị thương nghiêm trọng.
Chỉ từ một điểm này.
Trên cơ bản có thể tung hoành dưới Tông Sư đỉnh phong.
Bên kia.
Đầu bị thương, không chỉ không khiến hung thú Xích Lân sợ hãi, trái lại là càng khơi dậy hung tính trong lòng của nó.
Chỉ thấy vảy giáp màu đỏ trên người của nó, đột nhiên có lửa bốc lên.
Nhiệt độ xung quanh.
Đột nhiên tăng lên rất nhiều.
"Rống!"
Tiếng rống kinh thiên phát ra, các hung thú khác bên trong núi rừng cả kinh chạy trốn.
Hung thú Xích Lân dường như một ngọn lửa khổng lồ, nhào giết về hướng Thẩm Trường Thanh.
Nhanh như gió.
Mạnh như sấm.
Tốc độ nhanh đến cực hạn.
Trong lòng Thẩm Trường Thanh hơi kinh hãi, dưới chân lui về phía sau một bước, đồng thời Hổ Nha Đao chặn ngang trước người, vừa lúc ngăn chặn thú trảo oanh kích mà đến.
Lực lượng rung động khổng lồ.
Khiến thân thể hắn, không dừng được mà lui về phía sau.
"Hây!"
Khí huyết cuộn trào mãnh liệt, giống như mặt trời chói chang nắng gắt.
Lực lượng chân nguyên dâng trào lên từ trong đan điền, sau đó toàn bộ tiến vào trong cánh tay.
Nhất thời.
Lực lượng ở cánh tay tăng mạnh.
Hổ Nha Đao lóe ra ánh sáng đáng sợ.
Xoạt...
Đao mang phun ra, cắt đứt ngọn lửa.
Hung thú Xích Lân ăn đau, nhịn không được lui một chút về phía sau.
Nhân cơ hội này.
Thẩm Trường Thanh không lùi mà tiến tới, một đao hung hăng chém về hướng của hung thú Xích Lân.
Đao khí mạnh mẽ.
Thêm vào lực lượng mạnh mẽ đến cực điểm.
Một đao này.
Khiến hung thú Xích Lân cảm giác được cái bóng của tử vong.
Không chút nghĩ ngợi.
Nó lập tức tránh né về bên cạnh.
Thân thể dài mấy trượng vô cùng linh hoạt.
Lúc nó tránh né, đao khí vừa lúc chém vào bãi đất trống, khe nứt dài đến mấy trượng, lập tức xuất hiện ngay tại nơi đó.
Một đao không trúng.
Thẩm Trường Thanh đuổi theo không bỏ.
Khi Bách Chiến đao pháp thi triển ra, ánh sáng vàng trên thân thể trở nên lộng lẫy, dường như là từ vàng đúc thành, sau đó tay trái bổ ra một chưởng, nhiệt độ không khí cấp tốc tăng lên.
Xích Dương Thần Chưởng!
Đao ở phía trước.
Chưởng ở phía sau.
Hung thú Xích Lân vừa tránh né Hổ Nha Đao tấn công, sau đó đã bị Xích Dương Thần Chưởng đánh trúng.
Ngọn lửa xuất hiện dưới vảy dái, ẩn chứa nhiệt độ cao, nếu như là bàn tay của người bình thường chạm đến, sẽ bị lửa nướng chín trong nháy mắt.
Nhưng Thẩm Trường Thanh không giống.
Đại Nhật Kim Thân vốn đã cực kỳ mạnh mẽ, lại có Đại Nhật Chân Nguyên, cùng với Xích Dương Thần Chưởng, hai thứ này cùng với lửa của hung thú Xích Lân, ở một mức độ nào đó đều xem như là tồn tại đồng căn đồng nguyên.
Như vậy.
Chổ dựa lớn nhất của hung thú Xích Lân, cũng liền không phát huy ra tác dụng lớn.
Một chưởng toàn lực.
Vảy giáp màu đỏ lõm xuống.
Hung thú Xích Lân phát ra một tiếng hét thảm, thân thể khổng lồ tựa như đồng cỏ khô bay ngang đi.
Trong lúc ấy.
Còn đụng gãy vài gốc cây, sau đó mới rơi xuống mặt đất.
"Vù, vù!"
Rơi xuống đất, hung thú Xích Lân gian nan giãy dụa đứng lên từ trên mặt đất, mũi phụt ra khí trắng nồng nặc, vẻ bạo ngược trong đôi mắt đỏ tươi không giảm chút nào.
Nhưng khí thế hung hãn trên người, bây giờ đã suy sụp rất nhiều.
Một chưởng kia.
Không có phá vỡ phòng ngự của vảy giáp.
Nhưng lực lượng đáng sợ xuyên thấu qua vảy giáp, dũng mãnh tiến vào trong thân thể của nó, tạo thành thương tổn, so với tất cả vết thương trước đó cộng lại, đều nghiêm trọng hơn mấy lần.
Bây giờ.
Ngũ tạng lục phủ của hung thú Xích Lân, đều đã bị thương cực lớn trước một chưởng này.
Lúc nó giãy dụa đứng lên.
Thẩm Trường Thanh đã tới gần, thế tấn công không ngừng chút nào.
"Rống!"
Hung thú Xích Lân không cam lòng rống giận, nhìn Thẩm Trường Thanh đánh tới hướng bản thân, cuối cùng vẫn quay đầu chạy đi.
Nó tuy rằng là hung thú.
Nhưng cũng có bản năng sợ hãi.
Thực lực của kẻ địch lúc này, rõ ràng vượt qua phạm vi có thể thừa nhận của bản thân nó.
Còn tiếp tục chiến đấu.
Sẽ chết!
Cho nên.
Hung thú Xích Lân trốn rất thẳng thắn.
Nhưng...
Nó chạy trốn, Thẩm Trường Thanh lại không có dự định để nó rời đi.
Đánh rắn không chết bị nó cắn ngược.
Bản thân mình đã kết thành hận thù cùng con hung thú này.
Nếu như mặc kệ đối phương rời đi, hắn cũng không dám khẳng định, sẽ có chuyện gì xảy ra.
Phải chém giết con hung thú này.
Bằng không.
Sẽ có khả năng đem bản thân mình đặt trong nguy hiểm.
Thi triển Thất Tinh Đạp Không Bộ.
Còn có lực lượng mạnh mẽ của bản thân bạo phát.
Thẩm Trường Thanh chỉ trong mấy hô hấp, liền đuổi theo hung thú Xích Lân bị thương nặng.
Hổ Nha Đao chém xuống.
Vảy giáp vỡ nát.
Khí huyết nóng cháy như dung nham, từ trong vết thương dũng mãnh trào ra.
Vết thương như vậy.
Khiến động tác chạy trốn của hung thú Xích Lân dừng lại.
Nhân cơ hội này.
Thẩm Trường Thanh lại bổ ra một đao, hung hăng chém vào cổ của đối phương, trường đao không có chém vào vảy giáp, không thể làm được một đao chặt đầu.
Không đợi hung thú Xích Lân phản kháng.
Tay trái của hắn toàn lực đánh ra một chưởng, rơi vào trên đầu của nó.
Trong nháy mắt.
Lực lượng kinh khủng từ lòng bàn tay phát ra, dũng mãnh vào tới bộ não của hung thú Xích Lân, đem tất cả bên trong đều phá hủy thành hồ dán.
Hung quang trong mắt tan biến.
Thi thể của hung thú Xích Lân, cũng vô lực ngã xuống mặt đất.
Thu đao vào vỏ.
Trong ngực Thẩm Trường Thanh thoáng phập phồng.
Con hung thú này tuy nói rằng không có bước vào Tông Sư đỉnh phong, nhưng luận về thực lực tổng hợp, hoàn toàn không kém hơn bao nhiêu so với cường giả Tông Sư đỉnh phong.