Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 73: Đe dọa (2)

Chương 73: Đe dọa (2)
Trong chớp mắt.
Cả người Ôn Vinh truyền đến cảm giác đau đớn, đao cương mạnh mẽ căn bản không phải bản thân lão ta có thể ngăn cản.
Nhất thời.
Lão tránh né về phía bên phải, đao cương trực tiếp bổ vào khoảng không, đánh nát những bàn ghế phía sau thành bột mịn, trụ cột chống đỡ đại đường, đều để lại vết đao cháy đen thật sâu, khiến cho toàn bộ căn phòng bỗng nhiên rung động.
Uy thế của một đao này, khiến sắc mặt Ôn Vinh đại biến.
Không đợi lão có phản ứng, Thẩm Trường Thanh vọt một bước đến trước người, tay trái tung ra Thiết Sa chưởng vỗ về hướng Ôn Vinh.
Ôn Vinh thấy cảnh này, đã không thể tránh né, chỉ có thể tung ra một chưởng ngăn cản.
Hai chưởng va chạm, chân khí dâng trào bùng phát, thân thể của Thẩm Trường Thanh chấn động, rút lui về sau hai bước, Ôn Vinh thì bị động đến vết thương trong thân thể, trong miệng ho ra máu đen, đồng thời cả người đều bị đánh bay.
"Giết!"
Thẩm Trường Thanh sắc mặt dữ tợn, chân khí Thiên Vũ mạnh mẽ đè xuống khí huyết sôi trào trong cơ thể, tay cầm trường đao nổi đầy gân xanh, đao mang phun ra nuốt vào như rắn bạc xuất động, lập tức với thế lực bổ Hoa Sơn, bổ xuống hướng Ôn Vinh.
Xoạt! !
Ôn Vinh vừa đáp xuống đất, liền giơ tay ngăn cản theo bản năng, một cánh tay đầy vảy giáp, lập tức bị chặt rơi xuống trên mặt đất.
Đau đớn kịch liệt, khiến sắc mặt của lão vặn vẹo.
Oán hận liếc mắt nhìn Thẩm Trường Thanh, không chút nghĩ ngợi trốn chạy ra ngoài.
Chém rơi một cánh tay.
Thu hoạch một đợt giá trị giết chóc, Thẩm Trường Thanh lập tức truy sát theo hướng của Ôn Vinh.
Một tên yêu nhân cảnh giới Tiên Thiên, nếu như để cho đối phương chạy trốn, khẳng định là một phiền toái rất lớn.
Bên ngoài Trương gia.
Người của năm thế lực, vẫn đều đang canh giữ ở ngoài.
Lúc này.
Mấy người đều cảm nhận được một lực lượng âm tà cường đại, tới gần với một tốc độ đáng sợ.
"Ngăn cản lão!"
Thẩm Trường Thanh gầm lớn.
Ôn Vinh vừa vặn vọt tới trước cửa Trương gia, thấy một đám người vây quanh phủ đệ của Trương gia, liên tưởng đến những lời trước đó của Thẩm Trường Thanh, trong lòng cả kinh, căn bản không kịp ngẫm nghĩ, liền thay đổi một phương hướng chạy trốn.
Nhưng mà …
Lão vừa thay đổi phương hướng, liền thấy một tia đao cương đập vào trong ánh mắt.
Xoẹt!
Trường đao vào thịt, Ôn Vinh trực tiếp bị trảm bay ra, máu đen vẩy ra.
Khi thân thể của lão còn chưa hoàn toàn rơi xuống đất, Thẩm Trường Thanh vọt tới một bước, trường đao chém xuống, đầu người bay lên, sau đó rơi xuống lăn vài vòng trên mặt đất, rồi không có động tĩnh.
Đến lúc này.
Thi thể của Ôn Vinh, cũng mới rơi xuống đất, hất lên một chút bụi bậm.
Bởi vì vừa rồi Ôn Vinh vọt tới trước cửa lớn, khiến cho cửa lớn của Trương gia vỡ nát, tất cả mọi người có thể thấy được cảnh tượng bên trong.
Một người ngã xuống đất, đầu lăn ra ngoài rất xa.
Một người cầm đao mà đứng, sát ý sôi trào trên người.
Hình ảnh dường như dừng lại.
Tình cảnh im ắng không tiếng động.
Chiến đấu kịch liệt bên trong Trương gia, bọn họ thật ra có thể cảm nhận rõ ràng, nhưng bởi vì cách có chút xa, cho nên nhận biết không tính mạnh mẽ.
Nhưng vừa rồi Ôn Vinh lao ra.
Luồng khí tức âm tà, khiến tất cả mọi người có ảo giác phát lạnh.
Tiên Thiên?
Hay là sắp tới Tiên Thiên?
Không ai dám khẳng định.
Bởi vì luồng khí tức này đến nhanh, nhưng tan biến cũng nhanh, không được một hô hấp, đã bị Thẩm Trường Thanh đuổi kịp chém giết.
Nhìn thoáng qua trường đao, Thẩm Trường Thanh âm thầm thở dài.
Chém giết Ôn Vinh, khiến cho thân đao vốn đã bị ăn mòn nghiêm trọng, bây giờ dường như đã đạt đến trình độ sắt vụn.
Trường đao vào vỏ.
Hắn tạm thời không có ý vứt bỏ trường đao.
Mặc dù đao nhìn như phế đi, nhưng tốt xấu vẫn không đến mức hoàn toàn không thể sử dụng, hiện tại vứt bỏ trường đao, bản thân cũng không có binh khí tiện tay.
"Trương Nhạc!"
"Ty chức có mặt!"
Trương Nhạc đứng ở bên ngoài Trương phủ, giật mình hồi lâu, cuống quít phục hồi tinh thần lại, vượt qua cánh cửa của Trương gia đi tới trước mặt của Thẩm Trường Thanh.
"Không biết đại nhân có gì dặn dò?"
"Lục soát một lần từ trong ra ngoài Trương gia cho bản quan, bất cứ đồ vật có giá trị gì, đều vận chuyển về nha môn, nhưng có một điều, đại đường của Trương gia không nên bước vào, bằng không chết cũng đừng trách bản quan."
Thẩm Trường Thanh hạ lệnh.
Trương Nhạc ôm quyền: "Ty chức tuân lệnh!"
Ngay sau đó, ông liền bảo các nha dịch khác tiến vào, bắt đầu tiến hành lục soát Trương gia.
Thẩm Trường Thanh đi ra bên ngoài, nhìn về phía đám người Thôi Thành rồi chắp tay: "Chuyện Trương gia là cứ điểm của Vĩnh Sinh Minh đã xác nhận không có sai lầm, cũng nhờ các người vây khốn Trương gia, mới khiến tên yêu nhân không chỗ trốn chạy, cuối cùng bị bản quan chém giết.
Việc này với bách tính của thành Lâm An mà nói, đó là một chuyện tốt.
Bản quan ở đây thay mặt đông đảo bách tính, tạ ơn các người!"
"Thẩm đại nhân nói quá lời!"
Mọi người cuống quít đáp lễ.
Bọn họ chưa chiến đấu chính diện cùng Ôn Vinh, nhưng luồng khí tức âm tà vừa rồi lao ra, đã làm cho người ta sợ hãi.
Bởi vậy có thể thấy được.
Thực lực của yêu nhân bị chém giết, đến tột cùng cũng rất cường đại.
Mặc dù là như vậy.
Đối phương vẫn bị Thẩm Trường Thanh một đao chém chết.
Dù cho trước đó đã có dự tính, thế nhưng sau khi nhìn thấy một màn như vậy, vẫn không khỏi làm cho người ta cảm thấy kinh hãi.
Thậm chí.
Bọn họ đều cho rằng, Thẩm Trường Thanh nếu như vung trường đao về hướng bọn họ, đám người bọn họ cũng không có khả năng sống sót.
Thẩm Trường Thanh nói: "Việc nơi này đã xong, chuyện còn lại bản quan có thể xử lý, các người đi trở về đi."
"Thẩm đại nhân, cáo từ!"
"Cáo từ!"
Nghe vậy, đám người Thôi Thành không nói thêm nữa, đều chắp tay cáo từ.
Rất nhanh.
Người của thế lực năm phương liền đi sạch sẽ.
Những bách tính đứng ở xa xa quan sát, từ lúc Ôn Vinh hiện thân, toàn bộ liền bị doạ chạy.
Cho tới bây giờ.
Tất cả gió êm sóng lặng, mới dám chậm rãi tập trung trở về.
"Vừa rồi đó là yêu tà à!"
"Không nghĩ tới Trương gia vậy mà thật sự cấu kết yêu tà, may là Thẩm đại nhân mắt sáng như đuốc, vừa nhậm chức liền diệt yêu tà của Trương gia, bằng không chúng ta lại muốn tao ương."
"Đúng vậy đúng vậy ... "
Đông đảo bách tính nghị luận, nhưng lại không dám tới gần.
Ở trong mắt bọn họ, yêu tà chính là một danh từ đáng sợ, nhiễm trúng liền ngoan ngoãn chờ chết đi.
Đầu tiên là Triệu gia cấu kết yêu tà, bây giờ lại là Trương gia cấu kết yêu tà.
Những người này cảm giác xung quanh, tràn ngập ác ý thật sâu đối với bản thân.
Thẩm Trường Thanh nhìn những bách tính ấy, sắc mặt nghiêm nghị: "Yêu tà của Trương gia đã bị bản quan xử lý, các vị đều tản đi, đợi được ngày mai nha môn sẽ dán ra thông cáo cụ thể."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất