Chương 75: Không thể cùng tồn tại (2)
Thu hồi ngọc bội Thanh Linh, nhìn giá trị giết chóc, Thẩm Trường Thanh tạm thời không hề sử dụng.
Với lượng khí huyết lúc này, nếu như mạnh mẽ nâng cao Thiên Vũ Cương Khí, tiêu hao chưa chắc có thể chịu đựng được.
Mà Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện công sau khi đột phá tầng mười sáu, tiêu hao cũng tăng cường không ít, không có tài nguyên chèo chống, hắn cũng không dám xằng bậy.
Đúng lúc này.
Một người nha dịch vội vã chạy tới.
"Đại nhân, có phát hiện!"
"Dẫn đường."
Thẩm Trường Thanh chấn động tinh thần.
...
Mật thất u ám, có ánh đèn được châm lên.
Trên tường trụi lủi có vết máu loang lổ, trên mặt đất đều là xương cốt, một mùi máu tươi khiến kẻ khác buồn nôn đập vào mặt mà đến.
Mà ở phía trước những bộ xương cốt chất chồng kia, là một cái giường cùng với một cái bàn án.
Trên bàn án có một lư hương, khói xanh lượn lờ nổi lên, hòa quyện với mùi máu tươi, lại hình như có vẻ thơm ngát.
Với Trương Nhạc dẫn đầu, các nha dịch đều đứng ở lối vào của mật thất, nhìn xương cốt đầy đất, có người sắc mặt nghiêm nghị, có người sắc mặt tái nhợt.
"Đại nhân tới!"
Không biết là ai hô một tiếng.
Tất cả nha dịch đều quay đầu lại, vừa lúc thấy Thẩm Trường Thanh đi đến, không khỏi khom mình hành lễ.
"Đại nhân!"
Thẩm Trường Thanh vung tay, nhìn về phía Trương Nhạc: "Xảy ra chuyện gì?"
"Đại nhân mời nhìn!"
Trương Nhạc tránh người, trực tiếp nhường ra mật thất sau lưng.
Thẩm Trường Thanh đi đến phía trước, vừa lúc thấy xương cốt đầy đất trong mật thất, cùng với cái giường được đặt ở tận cùng bên trong.
"Xem ra nơi này là chổ ở của tên yêu nhân kia!"
Sắc mặt của hắn lạnh lùng.
Những bộ xương trên mặt đất kia, không cần phải nói cũng biết.
Yêu nhân bị thương, tự nhiên cần khôi phục vết thương.
Lại liên tưởng đến tin tức của Thiên Sát Vệ đưa đến, thành Lâm An trong một hai năm gần đây thường xuyên có người biến mất, manh mối đều chỉ về hướng Trương gia, sau đó lại so sánh với xương cốt đầy đất, đáp án cũng được công bố.
"Tên yêu nhân kia có thể là gần một hai năm nay mới đến Trương gia, do đó luyện chế người của Trương gia thành thi khôi, nhưng cũng có khả năng là đã sớm tồn tại, thế nhưng lão ta bị thương hẳn cũng là chuyện của một hai năm nay.
Dùng máu thịt của người sống, cũng nuôi dưỡng bản thân mình, quả nhiên người đầu hàng yêu tà, đã không tính là Nhân tộc.
Nếu không phải lo lắng động tĩnh quá lớn, đưa tới Trấn Ma ti chú ý, chỉ sợ toàn bộ bách tính của thành Lâm An, đều không chạy trốn được kiếp nạn!"
Thẩm Trường Thanh nghĩ trong lòng, trong mắt cũng nổi lên sát ý.
Đừng thấy đối phương ở Trương gia mấy năm nay, chỉ có thể làm ra một vài mờ ám, nhưng những cái này đều là bởi vì có Trấn Ma ti ở trên kinh sợ.
Nếu như kinh sợ không còn, yêu nhân sẽ không kiêng nể gì cả.
Nếu như không phải yêu tà các nơi tác loạn, khiến Trấn Ma ti đã bận đến không còn người, đối phương làm việc cũng không kiêng nể gì.
Con yêu tà của thôn Cổ Nguyệt.
Khẳng định cũng có liên hệ với tên này.
Mật thất tuy rằng rất lớn, nhưng liếc mắt vẫn có thể nhìn thấy toàn bộ.
Ngoại trừ cái giường để ngủ trong ngày thường, cùng với cái bàn án, liền chỉ còn lại xương cốt đầy đất.
Thẩm Trường Thanh nhìn một chút, rồi thu hồi ánh mắt.
"Yêu nhân đã đền tội, bản quan cũng xem như báo thù vì bọn họ, địa phương còn lại của Trương gia các người tìm kiếm thế nào?"
"Khởi bẩm đại nhân, đã tìm kiếm đầy đủ rồi, những thứ kia chúng tôi đều thống nhất để vào rương, đặt ở ngoài đại viện."
"Ừm!"
Thẩm Trường Thanh gật đầu, hắn đứng lâu như vậy tại đại viện, tự nhiên là thấy rất nhiều cái rương.
"Đi thôi, đem tất cả mang về nha môn, sau đó Trương Nhạc dẫn người lấy dầu hỏa đến đây, Trương gia có yêu tà tồn tại, không chừng sẽ có hậu hoạn, một mồi lửa đốt có thể cam đoan vạn vô nhất thất."
"Vâng!"
Trương Nhạc nhận lệnh, cho một nhóm người đi vận chuyển đồ vật quay về, sau đó tự mình mang theo một nhóm người, đi tìm dầu hỏa và vật dễ cháy.
Rất nhanh, trước mật thất liền chỉ còn lại một mình Thẩm Trường Thanh.
Liếc mắt nhìn mật thất thật sâu, hắn cũng xoay người rời đi.
Bây giờ sắc trời đã trễ, thi thể của Ôn Vinh vẫn đang nằm ở đây, máu đen đang ăn mòn mặt đất nghiêm trọng.
Một vài nha dịch mang xe ngựa tới, đem từng rương đồ chuyển lên xe, sau đó vận chuyển trở về nha môn, đám người Trương Nhạc liền tưới dầu hỏa khắp toàn bộ phủ đệ của Trương gia.
Ngay sau đó.
Lại xếp rất nhiều củi đốt.
"Đại nhân, đã chuẩn bị thỏa đáng!" Trương Nhạc cầm cây đuốc trong tay, cung kính nói.
Thấy cảnh này.
Thẩm Trường Thanh không có tiếp nhận cây đuốc, mà là rút ra trường đao bên hông, ngưng tụ chân khí Thiên Vũ, một đao lăng không bổ ra.
Đao cương cực nóng, lập tức rơi vào trên tường của Trương gia.
Trong nháy mắt.
Dầu hỏa bị bốc cháy, lửa cháy mạnh nhanh chóng lan ra.
Luồng sóng nhiệt, bức đám người Trương Nhạc lui về phía sau, Thẩm Trường Thanh đứng thẳng bất động, dường như không cảm nhận được luồng sóng nhiệt ấy.
"Trương Nhạc, chúng ta có khả năng chung sống hoà bình với yêu tà không?"
Nhìn ánh lửa đang rực cháy, Thẩm Trường Thanh đột nhiên mở miệng.
Nghe vậy.
Trương Nhạc đầu tiên là giật mình một chút, nhưng rất mau liền phục hồi tinh thần lại: "Đại nhân nói đùa, yêu tà lấy cắn nuốt tinh huyết của Nhân tộc mà sống, Nhân tộc chúng ta ở trước mặt yêu tà chính là thức ăn, nào có khả năng chung sống hoà bình.
Nếu không có Trấn Ma ti trấn áp, bách tính của Đại Tần ta có lẽ đã sớm trở thành thức ăn trong miệng của yêu tà.
Không nói cái khác, nếu như không có đại nhân đang, chúng tôi chỉ sợ cũng không còn mạng sống!"
"Ông nói không sai, Nhân tộc ở trước mặt yêu tà chỉ là thức ăn, hai bên làm sao có khả năng cùng tồn tại, yêu tà một ngày không diệt, Nhânn tộc chúng ta một ngày không có an bình!"
Thẩm Trường Thanh tràn đầy đồng cảm gật đầu.
Ngày xưa hắn ở Trấn Ma ti nhìn rất nhiều tư liệu của yêu tà, nhưng dù sao chỉ là đồ vật trong văn bản, cho đến lần này đi làm nhiệm vụ, mới xem như là rõ ràng quan hệ của Nhân tộc cùng yêu tà có bao nhiêu ác liệt.
Yêu tà bất diệt.
Nhân tộc sẽ không sống yên ổn được.
.........
"Bất luận kiếp trước mình làm sao, bây giờ chạy đến đây, chính là người Tần, yêu tà xem Nhân tộc là lương thực, ngày sau nếu như yêu tà lớn mạnh, kết quả của mình cũng sẽ không tốt!"
"Mình gia nhập Trấn Ma ti, trở thành Trừ Ma sứ, nói là bảo vệ bách tính Đại Tần, không bằng nói là mưu cầu một con đường sống cho bản thân … "
Ánh lửa rừng rực của Trương gia, chiếu rọi trong con ngươi của Thẩm Trường Thanh.
Không chân chính tiếp xúc với yêu tà.
Vĩnh viễn đều không có cách nào rõ ràng, hiểm họa do yêu tà mang đến rốt cuộc có bao nhiêu nghiêm trọng.