Chương 81: Số lượng có chút nhiều (1)
"Tốt!"
Thẩm Trường Thanh gật đầu, sau đó liền rời khỏi chổ này.
Hắn có thể rõ ràng nhận biết được, tiếng rống kinh thiên vừa rồi, là từ phương hướng bên ngoài thành đông truyền đến.
Từ tình báo của Thiên Sát Vệ mà xem.
Khu vực bãi tha ma của thành đông, liền có khả năng là nơi phong ấn tinh huyết của yêu ma, hoàn toàn trùng khớp với dị tượng hiện tại.
Bất luận là thân phận tri huyện của thành Lâm An, hay là Trừ Ma sứ của Trấn Ma ti, Thẩm Trường Thanh cũng không có đạo lý khoanh tay đứng nhìn.
Tuy nói hắn không tranh đoạt tinh huyết của yêu ma.
Nhưng đi đến nơi xảy ra chuyện nhìn tình huống, cũng là rất cần thiết.
Lúc Thẩm Trường Thanh ra khỏi thành, hắn cũng thấy được rất nhiều nhân sĩ giang hồ, chạy về hướng bãi tha ma.
Ven đường.
Cũng có một vài khuôn mặt quen thuộc.
"Thẩm đại nhân!"
Hai khuôn mặt giống như đã từng quen biết, lọt vào tầm mắt của Thẩm Trường Thanh.
Trong nháy mắt, hắn liền nhận ra thân phận của hai người.
Người của Thất Diệu tông.
Một người tên là Minh Chính Dương, một người tên là Hoàng Tuyên.
"Hai vị vừa vặn."
"Bây giờ ngoài thành xảy ra khác thường, hẳn là tinh huyết của yêu ma xuất thế, Thẩm đại nhân cũng có hứng thú?"
Minh Chính Dương mỉm cười, nhưng trong lời nói vẫn lộ ra ý thăm dò.
Vị này không phải nói không tranh đoạt tinh huyết của yêu ma sao, hiện tại vì sao cũng muốn đến giúp vui.
.........
"Bây giờ động tĩnh ngoài thành dẫn tới địa long trở mình, bản quan làm tri huyện, tự nhiên không có đạo lý khoanh tay đứng nhìn."
Thẩm Trường Thanh chỉ nhìn sắc mặt Minh Chính Dương, liền rõ ràng suy nghĩ trong lòng đối phương, nhưng hắn cũng không có giải thích nhiều.
Mình thân là tri huyện thành Lâm An, lại là người của Trấn Ma ti.
Làm một vài việc mà cũng cần phải báo cáo với giang hồ nhân sĩ từ khi nào.
Nghe vậy.
Minh Chính Dương cũng không có hỏi nhiều.
"Thẩm đại nhân lòng lo cho bách tính, tại hạ bội phục, hai người chúng tôi có việc khác, liền không nói nhiều, cáo từ!"
Nói xong, hắn liền và một người khác rời đi.
Tinh huyết của yêu ma xuất thế, tranh đoạt tinh huyết cũng không chỉ là một mình thế lực của Thất Diệu tông.
Nếu như đi chậm.
Lỡ như tinh huyết rơi vào trong tay của người khác, vậy phiền phức sẽ to lắm.
Đối với cái này.
Thẩm Trường Thanh cũng không có ngăn cản.
Chỉ thấy hắn sử dụng chân khí Thiên Vũ, đầu ngón chân điểm nhẹ mặt đất, thân thể liền như chim lăng không nhảy lên, lúc đáp xuống, đã đi xa một khoảng cách.
"Có thời gian, phải quay về Trấn Ma ti tìm một môn thân pháp khinh công mới được!"
Thẩm Trường Thanh bất đắc dĩ.
Nhìn những giang hồ nhân sĩ kia, mỗi người đều có thân pháp khinh công, lúc di chuyển có chút nhẹ nhàng thoải mái.
Nhìn lại bản thân mình.
Toàn bộ dựa vào chân khí hùng hậu bùng phát, dường như một mãng phu.
Bất quá thân pháp khinh công chỉ là việc nhỏ, sau này có thời gian lại chậm rãi tu luyện một chút là được.
Chuyện quan trọng nhất lúc này.
Vẫn là tinh huyết của yêu ma xuất thế.
Giống như Thẩm Trường Thanh ừng nói, hắn không có suy nghĩ đối với tranh đoạt tinh huyết của yêu ma, lo lắng duy nhất chính là tinh huyết của yêu ma xuất thế, sẽ xảy ra vấn đề khác.
Cảnh tượng địa long trở mình mới vừa rồi, cùng với một tiếng rống kinh thiên, đều rõ ràng lộ ra vẻ khác thường.
Bãi tha ma ngoài thành, cách thành Lâm An không xa.
Tính toán kỹ, cũng chỉ có ba bốn dặm mà thôi.
Thẩm Trường Thanh không dùng thời gian dài, liền đi tới trước bãi tha ma.
Lúc này.
Chỉ nhìn thấy núi rừng đổ nát, cây cối ngã nghiêng, hình như là bị một con thú khổng lồ đẩy ngã, ngay sau đó, chính là mùi máu tươi nồng nặc, tràn ngập trong không khí.
Trong lòng Thẩm Trường Thanh âm thầm cảnh giác, cất bước đi vào bên trong.
Tiến vào phạm vi của bãi tha ma, mùi máu tươi tràn ngập trong không khí, càng trở nên mạnh mẽ.
Đồng thời, trong lòng hình như có âm thanh gì vang lên, làm cho người ta không tự chủ được trở nên táo bạo.
"Có vấn đề!"
Ngay lập tức, Thẩm Trường Thanh liền phát hiện chổ không thích hợp.
Hắn dừng chân, sau đó ổn định tâm thần.
Âm thanh trong lòng, nhất thời biến mất không thấy.
Dên bây giờ.
Thẩm Trường Thanh có thể khẳng định, cái âm thanh này, tuyệt đối là có quan hệ với tinh huyết của yêu ma xuất thế.
"Từ tình báo của Thiên Sát Vệ mà xem, tinh huyết của yêu ma xuất thế bây giờ hẳn là đã giảm xuống cấp thấp mới phải, nhưng coi như là tinh huyết của yêu ma cấp thấp, cũng có thể sở hữu uy lực như vậy sao?"
Hắn hít sâu mấy hơi thở, lần đầu tiên nhìn lại sự cường đại của tinh huyết yêu ma.
Từ lúc ở trong Trấn Ma ngục.
Thẩm Trường Thanh chỉ thấy qua thân thể tàn phế của yêu ma, cùng với yêu ma còn sống.
Phòng giam của Trấn Ma ngục nhìn như đơn giản, nhưng bên trong sở hữu các loại lực lượng cấm kỵ, yêu ma bị giam cầm trong đó, hầu như bị đóng cửa hoàn toàn.
Lúc này tinh huyết của yêu ma có thể xuất thế, là bởi vì lực lượng phong ấn bị phá vỡ.
Nói cách khác.
Tinh huyết của yêu ma sắp xuất thế, là không có bất kỳ sự áp chế gì.
Thu hồi tâm thần, Thẩm Trường Thanh tiếp tục đi vào.
Bởi vì là bãi tha ma, cho nên khắp nơi đều có thể thấy được thi hài vứt bỏ, có quan tài lộ ra khỏi mặt đất, nằm ngã ngang trên đất, hài cốt bên trong cũng rơi ra.
Đối với chuyện này.
Hắn không để ý nhiều lắm.
Đạp lên hài cốt, hướng về vị trí tinh huyết của yêu ma.
Không ngừng đi vào.
Tầm nhìn xung quanh cũng trở nên trống trải.
Cuối cùng.
Thẩm Trường Thanh dừng chân lại.
Ở phía trước của hắn, mặt đất lộ ra một khe sâu hình như là sâu không thấy đáy, lại có huyết quang vô cùng, từ trong khe sâu chiếu rọi ra.
Một luồng lực lượng khiến tim của võ giả Tiên Thiên đều đập nhanh, đang chậm rãi dâng lên.
"Tinh huyết của yêu ma, ngay tại phía dưới khe sâu!"
Thẩm Trường Thanh thầm nghĩ, hiện tại hắn cũng xem như rõ ràng, vì sao tinh huyết của yêu ma xuất thế, sẽ gây ra địa long trở mình.
Chỉ nhìn mặt đất nứt ra một cái khe lớn như vậy, liền có thể thấy được, động tĩnh của tinh huyết xuất thế có bao nhiêu lớn.
Thành Lâm An cách không xa.
Mặt đất ở đây nứt ra, bên kia bị rung động, cũng là chuyện đương nhiên.
Ánh mắt thu trở về từ trong khe sâu, Thẩm Trường Thanh nhìn về phía xung quanh.
Chỉ thấy đám người Thôi Thành cùng Minh Chính Dương, đang đứng ở một bên, sắc mặt mỗi người đều ngưng trọng vô cùng.
Một vài nhân sĩ giang hồ, đã rút ra đao kiếm, dường như chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
"Thẩm đại nhân, ngài cũng muốn tranh đoạt tinh huyết của yêu ma?"
Nhìn thấy Thẩm Trường Thanh đến, có giang hồ nhân sĩ trong lòng căng thẳng, đứng xa chắp tay hỏi.
Lúc nói.
Ánh mắt mọi người, đều rơi vào trên người của Thẩm Trường Thanh.