Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 84: Quá yên tĩnh (2)

Chương 84: Quá yên tĩnh (2)
Ánh mắt của Thẩm Trường Thanh rơi vào trên người Minh Chính Dương.
Trong mọi người ở đây, thực lực của đối phương xem như là người mạnh nhất.
So sánh ra.
Hai người của Thiên Đao môn coi như là có Tông Sư tọa trấn, thực lực cũng kém hơn so với Minh Chính Dương một bậc.
Tuy nói thực lực của môn phái mạnh yếu, không phải hoàn toàn đại biểu thực lực của đệ tử mạnh yếu.
Nhưng môn phái càng mạnh, nội tình sẽ càng hùng hậu.
Tương ứng.
Người trưởng thành ở nơi ấy, cũng mạnh mẽ hơn so với người bình thường rất nhiều.
Nếu như phân chia đẳng cấp cho mọi người ở đây mà nói, Minh Chính Dương xem như là xếp ở nhóm thứ nhất, hai người của Thiên Đao môn là nhóm thứ hai, đệ tử của mấy môn phái còn thừa miễn cưỡng ở giữ nhóm thứ hai cùng thứ ba.
Võ giả nhàn tản còn lại, toàn bộ nằm dưới nhóm thứ ba.
Võ giả chiến đấu.
Đều là người sống ta chết.
Đặc biệt bây giờ là ở dưới sự mê hoặc của tinh huyết yêu ma, sát ý trong lòng mỗi người đều bị phóng đại trong vô hình rất nhiều, khiến cho chiến đấu vừa triển khai không được bao lâu, đã có người ngã xuống không dậy được.
Đột nhiên.
Xung quanh tràn ngập khí tức âm u lạnh lẽo.
Sắc mặt Thẩm Trường Thanh khẽ biến, đầu ngón chân điểm nhẹ mặt đất, cả người dường như chim bay lùi về phía sau, trong nháy mắt liền rời xa phạm vi tinh huyết của yêu ma.
Ngay lúc hắn rút lui, chỉ thấy sương mù dày đặc đột nhiên xuất hiện trước mắt.
Hình ảnh vốn rõ ràng, nhất thời trở nên không rõ.
"Yêu tà!"
Yêu tà chết ở trong tay của mình cũng có mấy con như vậy, Thẩm Trường Thanh đã trở nên mẫn cảm đối với khí tức của yêu tà.
Lúc nhìn thấy tinh huyết của yêu ma, trong lòng hắn cũng xuất hiện một vài hoài nghi.
Đó là tranh đoạt tinh huyết của yêu ma, rất nhiều nhân sĩ giang hồ đều tới, vì sao yêu tà một phương không có động tác.
Sau đó.
Thẩm Trường Thanh liền cho ra kết luận, yêu tà do Vĩnh Sinh Minh phái tới, đều bị bản thân mình chém giết hầu như không còn, cho nên mới không có yêu tà hiện thân.
Nhưng hắn cũng không nghĩ tới.
Yêu tà vậy mà thật sự còn có chuẩn bị.
Bây giờ bãi tha ma nằm trong phạm vi tranh đoạt tinh huyết của yêu ma, đã bị sương mù dày đặc bao trùm, hơn nữa sương mù dày đặc đang xu thế lan tràn ra ngoài.
Dựa vào nhận biết nhạy cảm.
Thẩm Trường Thanh có thể cảm nhận được một sự nguy hiểm mạnh mẽ trong sương mù dày đặc.
Cho nên.
Ngay sau khi rút lui khỏi phạm vi của sương mù dày đặc, hắn không có bất cứ chần chờ nào, trực tiếp tung người lao ra, lập tức rời khỏi bãi tha ma.
"Yêu tà hiện thân tại bãi tha ma, là vì tinh huyết của yêu ma, như vậy thành Lâm An thì sao, nhiều bách tính như vậy, chỉ sợ cũng thứ yêu tà mơ ước..."
Thẩm Trường Thanh đạp chân liên tục, lao về hướng thành Lâm An.
Yêu tà xuất hiện tại bãi tha ma, khó tránh khỏi thành Lâm An bên kia cũng sẽ có yêu tà hiện thân.
Hắn không có quên nhiệm vụ của mình, chính là trấn thủ thành Lâm An.
Nếu như thành Lâm An bị yêu tà xâm chiếm, nhiệm vụ của hắn coi như là thất bại.
Hơn nữa...
Nào sợ không phải vì nhiệm vụ, Thẩm Trường Thanh cũng không có đạo lý dưới tình huống có đủ khả năng, tùy ý để nhiều bách tính như vậy táng thân trong tay yêu tà.
"Yêu tà của bãi tha ma khiến mình cảm nhận được uy hiếp, tuyệt đối là quỷ quái cấp Oán, có thể là một con, cũng có khả năng không chỉ một con, hơn nữa bản thân bãi tha ma chính là nơi chôn thây, tạm thời không thích hợp giao tranh với chúng nó.
Về phần những nhân sĩ giang hồ kia, liền xem vận khí của bọn họ..."
Thẩm Trường Thanh thầm nghĩ.
Nói thật.
Hắn không cho rằng đám người Thôi Thành, sẽ có khả năng sống sót.
Dù sao bản thân mình dưới tiền đề đã đạt đến cảnh giới Tiên Thiên ngoại cương, đều đã cảm nhận được uy hiếp, vậy những người ngay cả cảnh giới Tiên Thiên cũng không đến, kết quả có thể nghĩ.
Chỉ là.
Đối phương nếu dám đến tranh đoạt tinh huyết của yêu ma, tự nhiên phải thừa nhận hậu quả tương ứng.
Huống hồ so với bách tính của thành Lâm An, vậy một phần giang hồ nhân sĩ, cũng có thể bỏ qua.
Cho nên.
Thẩm Trường Thanh rút lui, rút lui rất là thẳng thắn.
Yêu tà của bãi tha ma cũng dường như cảm thấy hắn khó chơi, cho nên lui lại, căn bản là không có ý ngăn cản.
Không tốn thời gian quá dài.
Thẩm Trường Thanh liền trở về thành Lâm An.
Bây giờ địa long trở mình đã kết thúc, còn có mệnh lệnh của hắn trước kia, tất cả bách tính đều trở về nhà của mình tránh né, con phố đông đúc đã trở nên trống trải.
Thậm chí.
Cả tòa thành, đều để lộ ra vẻ yên tĩnh không bình thường.
Lúc địa long trở mình, vừa lúc là buổi trưa, nhưng tốn nhiều thời gian tại bãi tha ma bên kia, đợi sau khi Thẩm Trường Thanh trở về, tuy rằng chưa đến ban đêm, nhưng mặt trời cũng đã xuống núi, phía chân trời có màn đen bắt đầu bao phủ.
Đi trên đường phố yên lặng, tay phải của Thẩm Trường Thanh chặt cầm chuôi đao, ánh mắt bình tĩnh, đi từng bước về phương hướng của nha môn.
Quá yên tĩnh!
Hoàn cảnh xung quanh, yên tĩnh có chút thái quá.
Con phố vốn không phải rất dài, trong mắt hắn bây giờ, lại hình như có vẻ nhìn không thấy điểm cuối.
.........
Sắc mặt Thẩm Trường Thanh bình tĩnh, lẻ loi một mình trên đường.
Bỗng nhiên, có gió nhẹ thổi qua.
Bước chân hắn khẽ động.
Trường đao trong nháy mắt ra khỏi vỏ, chân khí Thiên Vũ đã sớm ngưng tụ, phối hợp thân đao bộc phát ra lực lượng đáng sợ, bỗng nhiên xoay người lại bổ xuống.
Nhất thời...
Liền thấy một bóng người mặc đồ lụa màu đỏ, không thấy rõ diện mạo, bị trường đao trực tiếp chém thành hai nửa.
"A! !"
Tiếng thét chói tai bén nhọn vang lên, bóng người áo đỏ bị trường đao chém thành hai nửa thân thể, dường như sương mù tan biến không còn.
Đồng thời.
Một luồng khí tức quen thuộc, theo thân đao dung nhập vào hai tay của Thẩm Trường Thanh.
Nhìn bảng điều khiển.
Giá trị giết chóc từ con số không ban đầu, đã biến thành bảy điểm.
Con yêu tà vừa rồi bị chém giết, xem như là con yêu tà yếu nhất từ trước tới nay mà hắn gặp phải.
Từ việcđối phương chỉ cống hiến được bảy giờ giá trị giết chóc là có thể nhìn ra, thật sự là yếu quá mức.
Một đao chém giết yêu tà.
Con phố trước mắt, thoáng qua liền khôi phục bình thường.
Thẩm Trường Thanh thu đao vào vỏ, bước nhanh đi đến hướng nha môn.
Lúc này yêu tà hiện thân tại thành Lâm An, hơn nữa dám đánh lén mình, bởi vậy có thể thấy được, suy đoán ban đầu của hắn đã đúng.
Vĩnh Sinh Minh không chỉ phái một nhóm yêu tà cướp giật tinh huyết của yêu ma, còn phái một nhóm yêu tà khác, tập kích thành Lâm An.
Mục đích đối phương tập kích thành Lâm An của.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất