Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!!

Chương 4 Nàng là trùng sinh?

Trần Du chậm rãi tiến đến mép giường. Hắn nhìn nằm trên giường mỹ nhân bại hoại. Phía dưới hắn là sớm đã tựa như kình thiên trụ đại 20cm đại dương vật. Hắn bò lên giường, hai tay đính trụ hai bên nữ nhân bại hoại, ánh mắt si ngốc mà nhìn nàng. Thanh Tuyết gợi cảm môi hồng hơi mở ra, đang chậm rãi hút vào không khí. Môi nàng ướt át kiều diễm, mượt mà như ngọc tựa hố đen hút lấy ánh nhìn của hắn.

Hắn nuốt lấy nước bọt, cổ họng sớm đã khô nóng. Hắn không tự chủ được đến gần môi Thanh Tuyết. Nàng chủ động vòng tay ra phía sau cổ Trần Du, kéo đầu hắn về phía mình. Trần Du cảm thấy một đạo nhuyễn nhuyễn tiên kiều, mềm mại chạm vào môi hắn. Thanh Tuyết đầu lưỡi chủ động cạy miệng hắn, tại trong miệng hắn mà tùy ý du tẩu. Hành động của nàng như một tia điện tê dại chạy dọc khắp người hắn.

"Ưm~ Lão công... Tiếp tục hôn ta... Ngô a ~"

Lãnh Thanh Tuyết vũ mị trong chớp mắt đốt lên Trần Du dục hỏa, hắn miệng rộng trực tiếp đâm đi lên, dùng sức mút lấy lão bà môi hồng.

Ân, có chút ngọt, đã vậy còn rất thơm, thực sự là gây nghiện a. Lãnh Thanh Tuyết hô hấp đột nhiên có biến hóa, hơi thở kịch liệt hơn, màn này ướt át hôn chỉ giằng co nửa phút.

Trần Du lưu luyến không rời tách ra khỏi miệng nàng. Nàng khuôn mặt sớm đã đỏ bừng, hai tay đặt phía trên cặp vú lớn, nhìn dâm mỹ vô cùng. Hắn cũng theo tay nàng mà ánh mắt rơi xuống cặp ngực trắng như tuyết.

Dục hoả đang đốt người hắn đã không quản được Thanh Tuyết có hay không cho phép, đôi tay hắn chậm rãi nắm lấy cặp vú đẹp. Vú nàng rất lớn, một bàn tay hắn không thể nào nâng trọn, vô cùng nhuyễn. Hai tay hắn đè lên cặp vú đẹp, thịt mềm từ những kẽ ngón tay tràn ra, vô cùng mê người.

"Ân~ ha...ha ~ nha ~"

Ngực truyền đến ngứa ngáy làm Thanh Tuyết nhẹ giọng rên rỉ. Nắn bóp mân mê một hồi hắn tạm buông hai ngực nàng ra. Cặp vũ khí kiêu ngạo gần như chưa bao giờ được sử dụng này vẫn cương lên. Vú nàng xúc cảm vô cùng tốt, tế tựa mỡ đông, nếu không buông ra sợ rằng tay hắn muốn vĩnh viễn dán vào cặp vú ấy a. Kích thước cặp vú rất lớn, đoán hẳn là G cup, một tay bắt trọn là không thể nào. Quầng vú nàng ngược lại không phải rất lớn, đường kính 1cm trái phải. Quầng vú trùng màu với hai quả nho nhỏ đỉnh đầu vú a, một màu hồng phấn nộn tinh tế. Sợ rằng mười tám tuổi thiếu nữ cũng chưa chắc có được màu sắc như nàng a. Thật là một cái vưu vật.

"Lão công... Yêu ta~"

Thanh Tuyết nhẹ giọng đạo, thập phần câu dẫn người.

"Hảo, đêm nay ta sẽ cho ngươi dục tiên dục tử."

Nàng nghe vậy thì mặt càng thêm đỏ. Cả người như một chỉ thành thục mật đào đang chờ người hái. Hắn cúi đầu, hôn lên môi nàng, rồi chậm rãi hôn xuống dưới. Hắn hôn cổ nàng, rồi chạy xuống ngực nàng, rồi lại hôn lên bụng nàng, rốn nàng. Cuối cùng hắn dừng trước hai chân cái kia thần bí khu vực.

Môi mật và âm vật của nàng hiện ra trước mắt hắn. Như hắn đoán trước, tất cả đều là màu hồng phấn, dù sao số lần nàng làm tình trong cả đời nàng chỉ là một lần. Hắn dùng tay cạy ra phía dưới mê người hồng phấn môi mật, chạm đến một đạo hẹp hẹp miệng hang. Miệng hang sớm đã ẩm ướt, toả ra một mùi xạ hương cùng một chút mùi khai. Thứ mùi này tựa như xăng, càng làm cháy rực lên dục hoả trong người Trần Du. Hắn vô ý thức dùng đầu lưỡi liếm hạ vị của nàng. Ân, có chút mặn mặn, còn có một chút điềm điềm. Mùi vị thật lạ nhưng hắn lại không thấy ghét, ngược lại có chút mỹ vị.

"Ưm~ Ân~A lão công... Ha... Đừng liếm rồi... Ha... Nơi đó là chỗ tiểu... Ưm... Nơi đó thật bẩn."

"Không bẩn chút nào, lão bà ta không nơi nào bẩn cả."

Cái này là hắn nói thật, dù sao lão bà của hắn là hậu kì nữ chính a, chính là con chó hoang Diệp Phàm chưa chạm nàng đã phải cút đến thế giới tu tiên, nếu nói thì nàng sạch hơn đám nữ chính kia nhiều lắm, ít nhất nàng vẫn chưa để tạp chủng kia chạm a.

"Ân~ Lão công... Ha... Ha... Sắp tiểu rồi... A nha ~"

Trần Du hoá thân thành nhà lưỡi học, cái lưỡi vô sự tự thông mà liếm lấy Thanh Tuyết mật huyệt. Chẳng mấy chốc, Lãnh Thanh Tuyết cả người căng cứng, hai chân nàng kẹp chặt lấy cổ Trần Du, ép mặt hắn vào mật huyệt của nàng như muốn hắn dùng sức để liếm. Biết lão bào mình sắp cao trào, Trần Du càng dùng sức liếm lấy âm đạo của nàng. Giằng co nửa phút, một cỗ trọc dịch từ trong mật huyệt phun lên mặt Trần Du.

Dâm dịch trắng ngà hơi sệt, có chút dính chảy từ tóc của Trần Du xuống sàn. Từng giọt từng giọt chậm rãi rơi xuống sàn nhà. Hắn lấy tay vuốt mặt, số lớn dâm dịch biến mất khỏi mặt hắn. Nhìn trên tay thứ chất lỏng trắng đục, hắn thè lưỡi ra liếm lên tay.

"Ân lão bà, rất thơm, có chút mặn."

"Ha... Lão công, đến~"

Nghe được lời mời, hắn cũng không khách khí nữa. Hắn đặt côn thịt của mình ở hạ vị của Thanh Tuyết. Miệng huyệt nàng giờ này đã ẩm ướt trơn trượt. Hắn dùng chiều dài của côn thịt để cạ qua lại vào mép cửa hang, dâm thủy từ trong miệng huyệt bám lên thân dương vật của hắn.

"Ta vào a."

"Ân."

Trần Du dùng tay hướng quy đầu vào âm hộ nàng, dâm thủy ấm áp trừ trong âm đạo phủ đầy lên quy đầu. Hắn hơi di chuyển hông, quy đầu cũng chậm rãi đâm vào bên trong nàng.

"A!! Đau quá... Lão công..."

Thanh Tuyết thấy bên dưới mình như sắp rách ra, quy đầu của hắn quá lớn, bằng một cái trứng gà trái phải, quá lớn so với cái âm đạo như xử nữ của nàng. Hắn chậm rãi nhét vào được khoảng 10cm, Thanh Tuyết có vẻ không chịu nổi nữa làm hắn đình chỉ động tác. Cả hai giữ nguyên tư thế khoảng vài phút, khi này hắn bắt đầu cảm thấy bên trong nàng bắt đầu nhuyễn dần.

Bên trong của Thanh Tuyết dần thích ứng kích thước dương vật của Trần Du, cảm giác đau đớn tựa như bên trong bị xe toạc dần biến mất, một khoái cảm bắn đầu chạy dọc cơ thể nàng, làm nàng không nhịn được mà phát ra ưm một tiếng. Nàng vừa cảm nhận được khoái cảm mà trước nay chưa từng có.

"A a a a ha... ha... Thật lớn..."

Trần Du cũng ngừng đình chỉ, tiếp tục đâm sâu vào bên trong Thanh Tuyết. Hắn ôn nhu, chậm rãi từng chút một mà đâm vào bên trong nàng. Khi cả căn dương vật bị âm hộ của Thanh Tuyết nuốt chửng, hắn cũng cảm thấy quy đầu chạm đến điểm cuối của nàng. Quy đầu của Trần Du ép mạnh vào hoa tâm của nàng, lần đầu sâu bên trong của nàng như vậy bị tấn công, một cơn khoái cảm chạy dọc cơ thể Thanh Tuyết như điện giật, từ sâu bên trong hoa tâm của nàng, một cỗ nước ấm bắn ra, trực tiếp tưới lên hắn quy đầu. Nàng lại cao trào một lần nữa, hai lần cao trào khiến cho nàng chẳng còn lấy một chút khí lực nào nữa.

Hắn bị đòn tấn công bất ngờ của nàng khiến suýt chút nữa trực tiếp ra, may vào phút cuối hắn đã kiềm chế được bản thân để không bắn, nếu không thì quá mất mặt. Cả thời gian hắn chỉ để ý đến cảm nhận của nàng, khi này hắn mới có thể chậm rãi cảm nhận được nơi dương vật hắn đang tại.

Bên trong Thanh Tuyết, nhục bích như vô số nhầy nhụa ấm áp xúc tu đem dương vật hắn ép đến sít sao. Bởi vì trổ mã lần hai, hắn dương vật dài ra 5cm, trực tiếp lấp kín bên trong nàng, nhưng cũng vì vậy cảm giác ở côn thịt mà hắn cảm nhận được cũng tăng lên nhiều lắm. Thanh Tuyết cả người mềm nhũn trên giường, khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt tràn đầy ôn nhu nhìn hắn làm hắn giật mình. Nàng chưa bao giờ nhìn hắn với anh mắt như thế này cả, ánh mắt này, hắn từng nghĩ sẽ vĩnh viễn chỉ giành cho Diệp Phàm, giờ hắn đã giành về được. Hắn đã đặt được bước chân đầu tiên lên con đường chiến thắng phải không?

"Thật thư thái a, lão bà. Ta phải động rồi."

"Ân."

Hắn bắt đầu chậm rãi nhấp hông, ẩm ướt trơn trượt âm đạo làm cho việc quất cắm thêm dễ dàng.

Ba... Ba... Ba...

Âm thanh huyết nhục va chạm vào nhau vang lên. Mới vài lần đầu Thanh Tuyết còn mím môi, về sau trực tiếp nằm ngửa ra rên rỉ.

"Ha... Nga... Nga... Nga... Bên dưới ta... Thật sảng khoái... A ân... Quá thoải mái rồi... Ta chết mất... Lão.. Lão công... Quá kịch liệt rồi... Đại dương vật... Quá đại... Quá sảng... Ha... Ha... Lão c...ông... Ha..."

Nàng bắt đầu rên la, phát ra những từ ngữ không rõ nghĩa. Nàng mặt đỏ ửng nhìn Trần Du, trên người nàng bắt đầu xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng làm ngươi nàng càng thêm bóng bẩy, càng thêm vũ mị.

"Ha... Ha... Quá lớn... Lão công... Ta...ta muốn... muốn sinh cho... Cho ngươi một đứa con nữa a... Ha... Ha... Quá lớn rồi... Ta muốn chết rồi..."

Đã nửa tiếng, Trần Du chỉ rút ra cắm vào theo bản năng, hắn không có kĩ thuật, số làm làm tình của hắn ngang với Thanh Tuyết, hắn càng là người chính trực, chưa từng nhìn qua tài liệu học tập, cũng chưa từng thủ dâm a. Vậy nên hắn dùng và cũng chỉ có thể dùng kĩ thuật cơ bản nhất, kĩ thuật không đủ thì lấy kích thước bù lại a, kĩ thuật chỉ dành cho kẻ yếu, cường giả chính là đơn giản hoá vấn đề.

"Phù... Phù... Phù... Bên trong ngươi rất chặt a, ta cảm giác như sắp phải bắn rồi."

Thanh Tuyết nghe vậy thì vòng tay ra sau cổ hắn như để đón tiếp hắn bắn vào trong nàng. Nếu đêm tân hôn hắn bắn vào trong nàng để nàng cảm thấy khuất nhục cùng đau đớn, thì giờ nàng chỉ cảm thấy mình nhận lấy hắn bắn vào chính là đang trèo cao a.

"Ân... Bắn vào đi a, lão công... Ha... Để ta sinh cho ngươi một đứa con... Ha... Ha... Ân..."

Nhìn dưới người mỹ nhân, Trần Du cúi thấp đầu xuống hôn lên miệng nàng. Đầu lưỡi cuốn quanh nhau, tay của cả hai đan lấy nhau. Chẳng bao lâu, động tác của Trần Du bắt đầu nhanh hơn và mạnh bạo hơn. Bên dưới tiếng nhóp nhép của miệng huyệt đang lớn hơn, giường của Trần Du sớm đã bị dâm thủy và mồ hôi của nàng và hắn làm ướt. Rút ra đâm vào khoảng chừng ba mươi lượt trái phải, hắn đâm vào lần cuối, đỉnh quy đầu chờ ngay tại hoa tâm, dương vật hắn có chút phình ra.

"Ta ra đây, lão bà!!!" (*Note: Ambatucam )

"Y... y... y... nga~"

Một cỗ tinh dịch nóng bỏng như nước nóng không ngừng bắn vào bên trong Thanh Tuyết, hắn quy đầu đỉnh tại hoa tâm nàng làm cho một phần tinh dịch trực tiếp đi thẳng vào tử cung, số lớn vì tử cung đã đầy mà lấp kính âm đạo. Xạ chừng nửa phút, khi này Trần Du mới ngừng lại, hắn nhìn mắt sớm đã dựng ngược đang thở hồng hộc dưới thân mỹ nhân. Khi này hắn mới thoả mãn mà rút dương vật ra.

Phốc~

Quy đầu ra khỏi âm đạo tạo ra âm thanh dâm dục. Miệng âm đạo của nàng bởi vì vừa thích ứng căn dương vật nên không kịp đóng lại, số lớn tinh dịch tràn ra từ bên trong hang động tạo thành dòng suối nhỏ. Hắn xem cảnh này cũng phải giật mình, mí mắt không khỏi có chút co giật.

"A mẹ nó, chừng nào thì ta ra được nhiều thế này? Đây là đời thực chứ đâu phải hentai a?"

Hắn nằm xuống cạnh nàng, ôm lấy cơ thể trần truồng của nàng, nghĩ rằng nàng hẳn đã mệt, dù sao thể lực gấp bốn người thường như hắn cũng thấy hơi mệt a. Nhưng hắn đã nhầm, nàng từ từ khôi phục thần trí từ cơn khoái cảm. Nàng khi này mới biết ân ái sảng đến thế. Nàng thậm chí còn cảm thấy mệt mỏi khi nãy dần biến mất, trong cơ thể ẩn ẩn dùng không hết sức mạnh. Ăn tủy trong xương mới biết liếm nó cũng ngon nàng lại muốn thêm một lần nữa... không, là hai lần... không, hẳn là ba lần a? Ai, làm đến chừng nào thoả mãn mới thôi. Nàng quay sang nhìn hắn, ánh mắt đầy ôn nhu và cả dục vọng.

"Thật sảng khoái a, lão công. Không nghĩ đến cưới nhau gần hai mươi năm ta lại bỏ lỡ nhiều thứ như vậy."

Nàng cười rồi nói với hắn.

"Ân, ngươi sảng là đượ-.....Khoan đã, ngươi nói cái gì cơ? Không phải chúng ta mới chỉ kết hôn được 4 n-"

Hắn đang muốn nói gì đó thì Thanh Tuyết hôn lấy hắn. Đầu lưỡi nàng hung hăng du tẩu trong miệng hắn. Vừa hôn, nàng vừa đẩy tay hắn ra, cả người trèo lên thân của hắn. Thân chừng một phút nàng mới tách khỏi hắn. Khi tách ra, một chút nước bọt của nàng còn chảy từ đầu lưỡi nàng xuống miệng hắn.

Nàng vũ mĩ nhìn hắn, đưa ngón tay làm dấu móc mời gọi.

"Thoả mãn ta, ta sẽ nói cho ngươi a~ thân~ ái~ lão~ công~"

Hắn không biết có nhìn lầm hay không, hắn thấy mờ mờ trong mắt nàng là hai cái hình ái tâm a?

"Ạch, quả nhiên lời đồn là sự thật, bạch hổ chính là một cái sẽ hút khô người yêu tinh a."

Hắn trong lòng tự nhủ. Mặc kệ thế nào, giờ việc hắn làm là phải thoả mãn nàng. Thế là cả hai lao vào vật lộn, ngươi trên ta dưới, tiếng rên rỉ dâm đãng vang khắp phòng. May mắn phòng hắn cách âm và Thanh Tuyết đã khoá cửa lại, nếu không để nữ nhi nhìn thấy hay nghe thấy cái gì, có phải hay không chính là xã hội tính tử vong a.

Hai người ân ái liên tục đến tận hai giờ đêm. Sáu tiếng đồng hồ, hai người làm tình ròng rã sáu tiếng đồng hồ. Đúng là không có cày hư ruộng, chỉ có mệt chết ngưu a. Gấp bốn lần thể lực hắn lại bại dưới tay một nữ tử tay trói gà không chặt. Hắn không biết hắn đã ra bao nhiêu lần, chỉ biết là hắn trực tiếp kiệt sức mà ngủ, mặc kệ nàng nhún bên trên hông của hắn. Nhưng dưới âm dương sinh mệnh đại đạo quyết, dù cho hắn có bị bất tỉnh nhưng chỉ cần dương vật bị kích thích nhẹ cũng vẫn cương lên a. Hẳn là đủ nàng tự chơi a, hắn quá mệt mỏi, muốn ngủ rồi.

. . .

"Ba ba, ma ma mau dậy, mặt trời chiếu đến cái mông rồi."

Ngoài cửa tiếng nữ nhi gọi đánh thức hắn. Hắn mở mắt ra, nhìn quanh căn phòng. Chuyện hôm qua cứ như một giấc mơ vậy, hắn cứ sợ rằng đó thực sự là một giấc mơ. Nhưng hắn thấy ngực mình hơi nặng, mùi sữa thơm xen lẫn mùi xạ hương vẫn quanh quẩn gần hắn. Hắn thấy mỹ nhân bại hoại lão bà nằm ngủ trên ngực mình, hắn cũng cảm thấy dương vật mình vẫn còn đang kẹp trong người nàng.

Trần Du: ( •_•)

Cô nàng này chơi vui đến mức còn chả thèm rút ra a. Khá lắm, cao lãnh bất cận nhân chủ tịch lão bà giờ thành cái dâm nữ, chơi sảng đến mức này a.

"Ân, baba dậy rồi."

Hắn lớn giọng nói ra ngoài cửa để nữ nhi nghe thấy.

"Ba ba mau dậy sớm a, hôm nay ngài muốn đưa ta đi học rồi."

"Hả?! Thôi bỏ mẹ, hôm nay là ngày đầu Diệu nhi đến lớp đọc sách a."

Hắn lật người để nữ nhân nằm trên ngực hắn nằm lại xuống gối. Sau khi chỉnh tư thế cho nàng xong, hắn từ từ rút ra dương vật bên trong nàng.

Phốc~

Hắn thực sự cạn lời, âm thanh này quá lúng túng rồi. Nàng vẫn không tỉnh lại, bên trong nàng tinh dịch sớm đã đầy đang không ngừng tràn ra từ âm đạo.

Hắn dọn một chút ga giường, lấy khăn ướt lau sạch người nàng rồi đổi cho nàng một cái chăn sạch. Hắn vào phòng tắm tẩy một chút, thay lấy một bộ đồ hưu nhàn, chỉnh lại nhiệt độ phòng rồi bước ra khỏi phòng, để tiểu yêu tinh lại một mình.

"Ba ba, ngươi nói xem trường học là như nào a?!"

"Ân, trường học có thật nhiều tiểu ca ca, tiểu tỷ tỷ nha, còn có các lão sư và nhiều sách cho ngươi đọc a."

Trần Thanh Diệp chính là một cái thiên tài, mới gần bốn tuổi đã có trí thông minh của học sinh cao trung. Thế là như kiếp trước, Trần Du trực tiếp sắp xếp đưa con gái vào cao trung như ý nàng, chính là một đứa trẻ bốn tuổi chưa tới học mười ban a. Các ngươi ngại? Xin lỗi, là nhân gia phụ huynh chính là có tư bản, ngươi không sánh được nên cũng đừng nghĩ. Nhưng có một cái tiểu gia hoả đáng yêu trong lớp, vừa hiểu chuyện lại vừa ưa nhìn, chính là rất thoải mái, tự nhiên sẽ có người tự nguyện bảo hộ nàng, đó chính là lý do kiếp trước cho dù là cao trung hay đại học, Thanh Diệp luôn trải qua hảo.

Nghĩ nghĩ cũng đã đến trường. Hắn đậu xe bên đường rồi cõng nữ nhi lên ban. Người khác nghĩ hắn là phụ huynh, hắn chính là, nhưng mà học sinh chỉ là một cái tiểu la lỵ, trong khi con các ngươi đang ở nhà trẻ mà chơi đùa, đến tiểu tiện đại tiện cũng không thể tự kiểm soát, ta nữ nhi tương lai chính là ba năm luôn đứng đầu thành tích tại cao trung. Các ngươi thấy con ta ngưu sao, ta cũng thấy nàng ngưu.

Cõng nữ nhi lên lớp, giáo viên và cả lớp sớm đã chờ học sinh mới. Hắn cõng nàng bước vào lớp. Dưới lớp học, những khuôn mặt trẻ tuổi đang ngơ ngác nhìn hắn. Đây đều giống với kiếp trước, hắn đã trải qua một lần, không có gì xa lạ. Ân? Có chút lạ, sao học sinh nữ lại nhìn hắn rồi đỏ mặt?

"Chào ngài, ngài hẳn là phụ huynh của nàng, ta đã nghe hiệu trưởng nói về trường hợp của nàng. Chúng ta nhất định sẽ chú ý tới nàng."

"Cảm tạ lão sư."

Lão sư chủ nhiệm nhất trung ban 1 là một cái nữ nhân, vẫn như kiếp trước không có gì lạ. Hắn đặt nữ nhi xuống đất rồi quay xuống lớp.

"Chào các tiểu bằng hữu, ta là cha của nàng. Nàng gọi Trần Thanh Diệp, từ giờ nàng sẽ học cùng các ngươi, mong các ngươi chiếu cố nàng a. Diệp nhi, chào các ca ca tỷ tỷ a."

Thanh Diệp chớp chớp đôi mắt linh động, cúi người chào học sinh bên dưới.

"Làn đầu gặp các ca ca tỷ tỷ, mong các ca ca tỷ tỷ sẽ chiếu cố ta trong tương lai, hì hì~"

Cả lớp im lặng một lúc.

"Woah, manh chết ta rồi~"

"Ta đang thấy gì, thiên thần a"

"Đừng lo, Thanh Diệp, ai dám bắt nạt ngươi cứ nói cho Bàn ca, Bàn ca sẽ để hắn quỳ xuống xin lỗi ngươi. Ân, chính là thế."

"Thật manh, thúc thúc đừng lo, nàng sau này chính là ta em gái ruột, ta nhất định sẽ bảo vệ tốt nàng."

Cả lớp nháo lên, biểu cảm thực sự buồn cười.

"Ân, cảm tạ các ngươi. Thanh Diệp, cảm tạ mọi người a."

"Nha, cảm tạ các ca ca tỷ tỷ."

Hắn đưa Thanh Diệp xuống chỗ ngồi, vẫn là đầu lớp học như kiếp trước. Hắn cùng lão sư trò chuyện một lúc rồi dặn Thanh Diệp một vài điều. Xong xuôi hắn ra khỏi lớp học.

"A~Tiểu thúc thúc thật soái a, mạnh hơn các ca ca trên mạng nhiều lắm."

"Đó chính là. Ta quyết định rồi, sau này không phải thúc thúc sẽ không gả."

. . .

Hắn lái xe trở về nhà, trên đường cũng đã mua cho Thanh Tuyết một chút đồ ăn. Nàng không thích đồ có quá nhiều dầu mỡ, nhưng cũng không thích quá thanh đạm. Nếu có thứ hợp khẩu vị để nàng ăn, nàng có thể ăn rất nhiều, nhưng tuyệt sẽ không mập... Cũng không phải, chính là chỗ cần mập sẽ mập, chỗ không mập tuyệt sẽ không mập.

"Cô nàng này chắc giờ vẫn chưa dậy a. Tối qua nàng chơi thực sảng. Nếu không phải thận ta được cường hoá, chính ta chắc chắn sẽ bị hút khô. Ai, vẫn là do ta không theo kịp nàng a. À phải rồi, 3812. Ngươi có cách nào tăng thể lực của ta hay không?"

【Nha, tưởng chủ nhân quên nhân gia rồi chứ~ Đang quét...90%...100%.】

【Đã xác nhận, có 729.919.120.012 phương án.】

"Nhiều như vậy?!"

【Nhân gia chính là người sở hữu tất cả kiến thức nha, cho dù là những kiến thức chưa từng được được phát hiện hay thậm chí vĩnh viễn không bị phát hiện, 3812 đều có. Ngay cả Thư viện của Lãng khách nổi tiếng tại nhiều thực tại đều không thể sánh bằng nhân gia a.】

"..."

【Nhưng mà, chủ nhân của ta, ngài hôm qua thất thủ chính là do ngài không có kĩ thuật nha, dùng kĩ năng nguyên thủy nhất chính là rất tốn sức. Ta khuyên ngài nên học thêm các kĩ thuật ân ái, ta cũng có rất nhiều tài liệu cho ngài nha.】

"Ân? Nói vậy là thế nào? Còn không phải do nàng quá mạnh, ta chiến đấu ròng rã sáu tiếng nha, ta không học nhiều nhưng ta biết thể trụ được nửa tiếng đã là rất OP, chứ đừng nói đến sáu tiếng."

【Đó là do ngài nha, người cùng ngài ân ái càng ân ái thì càng mạnh, nàng chính là như thế.】

【Ngài mặc niệm "Bảng trạng thái Âm dương sinh mệnh đại đạo quyết" là biết.】

"Ân?"

Hắn không hiểu lắm nhưng vẫn làm theo lời 3812. Hắn mặc niệm trong lòng, một bảng trạng thái ảo hiện ra.

【Âm dương sinh mệnh đại đạo quyết Menu.】

【Số lượng thành viên cộng đồng: 0 (linh).】

【Hợp cách: 1. (Mặc niệm để xem thêm.)】

【Tổng linh lực: 0.】

【Dòng dõi: 0. (Tăng thêm tỷ lệ sinh ra dòng dõi có linh căn cao hơn: Lvl.0/0%)】

【Chức năng chỉnh sửa.(Mặc niệm để xem thêm.)】

"Hả?! Ta tưởng ngươi đưa ta là công pháp tu tiên, thế nào lại thành một cái hệ thống rồi?!"

【Người ta sử dụng công pháp chính là bản dùng sẵn, mì ăn liền. Ta đưa ngài chính là bản Editor nha, ngài tùy ý có thể thao tác ở mức độ nhất định nha.】

"Bá đạo như vậy?!"

【Chỉ có ngài không nghĩ đến, chứ không gì là nhân gia không thể. Ngài chỉ việc yên tâm sử dụng nhân gia chính là.】

"Ân, cảm tạ ngươi a."

Hắn nghiên cứu một lúc cái bảng trạng thái này, hắn cũng hiểu rồi. Hắn số lượng thành viên là linh vì đơn giản là hắn chưa tiếp nạp ai cả. Dòng dõi cùng chưa, dù hắn có Thanh Diệp nhưng nàng lại không được tính. Càng sinh thì đời sau càng mạnh. Tổng linh lực bằng không vì không có ai trong cộng đồng cả. Về phần chức năng chỉnh sửa, chỉ có hai hạng mục là Đồng sinh và Cộng tử, cũng chỉ có hai lựa chọn là tắt và bật.

Đồng sinh, chức năng như tên gọi. Nếu tắt thì không gì xảy ra cả. Nếu bật thì cả cộng đồng đều được hưởng tuổi thọ bằng với tuổi thọ của hắn, chính là bất tử, ngoài ra còn được hưởng tổng linh lực của cả cộng đồng, không chỉ thế, hắn còn có thể chỉnh sửa trên quy mô cộng đồng hoặc cá nhân. Cộng tử, chính là cùng chết, đây giống như dành cho những kẻ có tâm lý biến thái muốn người thân cận của mình chết cùng, vì thế ăn trực tiếp tắt đi, bởi vậy cho dù hắn chết, người thân cận của hắn vẫn sống với tuổi thọ vô hạn.

Hắn mặc niệm "Hợp cách", một màn hình ảo hiện ra.

【Hợp cách đối tượng số thứ tự: 1.】

【Tên: Lãnh Thanh Tuyết.】

【Niên linh: 26.】

【Tổng hợp ngoại hình: 96. (Nhân loại thông thường tối đa là 100)】

【Linh căn: Hàn Băng thánh thể (Khoá)】

【Cấp độ bẻ cong thực tại: Vô.】

【Linh lực: 150. (Luyện khí kì tầng 0: 15%)】

【Độ thiện cảm: 110.(Tối đa: 100)】

【Nhận xét: Vì sự kiện gì đó, nàng đối với ngươi yêu đến tận xương tủy, ngươi bảo nàng chết đi, nàng chắc chắn sẽ không do dự.】

【Xác nhận cho phép gia nhập cộng đồng: Y/N.】

Hắn xem trạng thái của vợ mình. Hàn Băng Thánh Thể là cái quỷ gì? Có phải là do nó mà nàng lúc nào cũng như khối băng, người lạ chớ tiến? Điểm linh lực 150 chắc là do hôm qua ân ái a. Dù sao tinh dịch của hắn có thể để cho nữ nhân tu luyện.Nhưng làm hắn ngạc nhiên nhất vẫn là độ thiện cảm. Nó đã vượt quá mức tối đa a. Vậy và hành động của nàng từ hôm qua đến giờ đều là từ tâm ý của nàng. Hắn lựa chọn để cho nàng gia nhập cộng đồng, dù sao hắn cũng không thể đối xử tệ với kẻ yêu hắn.

Hắn đang vui vẻ lái xe thì chợt nhớ đến hôm qua nàng nói rằng nàng cưới hắn gần 20 năm, nhưng rõ rằng kiếp này mới chỉ năm năm chưa đến, cho dù là kiếp trước thì cũng mới chỉ là mười ba năm a. Hắn càng chắc rằng nàng có bí mật, hoặc cẩu huyết hơn, nàng trùng sinh a. Hắn càng lúc càng sốt ruột, vì vậy hắn vội lái xe về nhà để hỏi nàng.

Note: Truyện viết để thudam tinh thần, như mô tả, đọc thì đọc không đọc thì đi nấu ăn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất