Nhân Vật Phản Diện: Phản Cái Rắm, Ta Đi Thao Nữ Chính!!!

Chương 7 Danh hiệu mới.

"Lãnh tổng, xin ngài xem qua cái này hợp đồng."

Thanh Tuyết văn phòng ngự tại cao tầng nhất của Diệp Tuyết tập đoàn, từ nơi đây dễ dàng có thể quan sát lấy cảnh đường phố xung quanh. Nếu như là thường ngày, có lẽ giờ này nàng gần như bị rút cạn sức lực. Nhưng từ sau lần ân ái tối hôm qua, nàng giờ có dùng mãi không hết sức mạnh, làm việc liên tục tám tiếng mà không hao lấy chút sức lực.

Ánh mặt trời dần lặn, tà dương chiếu vào nàng văn phòng. Nàng nhìn một chút đồng hồ, đã 5 điểm 30 phân. Nàng đóng lại văn bản trước mắt.

"Ân! Cứ để tạm tại ta văn phòng, ngày mai ta sẽ xem xét sau. Tiểu Nhu, đưa ta trở về nhà a."

"A? Tuyết tỷ ngài quay trở lại nhà sao?"

"Ân. Ta đã hứa với hắn hàng ngày đều sẽ trở về."

"Ngài và Trần tổng đây là đang hoà hợp lại với nhau sao?"

"Là ta trước kia mắt mù không thấy hắn tốt, giờ muốn bù đắp hắn a."

"Thế thì thật tốt quá, trước kia Trần tổng hảo chúng ta đều thấy trong mắt nhưng đáp lại hắn chỉ là ngài lạnh lùng a. Còn có tin đồn ngài là thích người khác a, xem ra là không phải."

"Ân? Ai nói ngươi lời ấy?"

"A! Là ta lỡ miệng... Là nhân viên công ty chúng ta nói a, ta thật xin lỗi Tuyết tỷ, ta không nên nói lời ấy."

"Ta không hi vọng lần sau nghe thấy lời này trong công ty thêm một lần nào nữa."

Giọng của Thanh Tuyết tự nhiên tràn đầy băng lãnh làm cho cả nhiệt độ căn phòng giảm xuống, làm cho thư ký kiêm tài xế riêng Tiểu Nhu run lên. Trong chốc lát, thấy mình thất thố, Thanh Tuyết điều chỉnh lại cảm xúc.

"Không nói việc này, mau thu xếp để đưa ta về a."

"Vâng, Tuyết tỷ."

. . .

Tại biệt thự của Trần Du, hắn đang hoá thân đầu bếp, lười dao trên tay hắn thoan thoát, một tay vừa cắt một tay vừa khống chế lửa. Hàng chục năm kinh nghiệm cùng với kiến thức lấy từ 3812 làm hắn trù nghệ trình độ đã đạt đến mỹ vị. Chẳng bao lâu, gần mười đạo thức ăn đầy màu sắc được mang ra bàn.

Hắn dùng một chiếc lồng che lại thức ăn tại bàn ăn, bản thân bồi lấy nữ nhi nhìn một chút hoạt hình tại phòng khách. Hai cha con bọn hắn đang chờ lấy Thanh Tuyết trở lại. Chẳng bao lâu, cửa nhà mở ra. Nữ nhi nhanh nhẹn trèo ra khỏi lòng hắn rồi chạy về phía cửa rồi lao vào ngực Thanh Tuyết. Hắn quay đầu ra phía sau, mắt mắt cưng chiều nhìn trước mặt cảnh ấm áp.

"Ta đã về, lão công."

Nàng nói.

" Ân, ngươi hẳn là cũng đói rồi, ta cũng đã nấu cơm xong, cũng chỉ còn thiếu mỗi ngươi a."

Nàng cởi lấy giày cao gót để lộ ra cặp gót ngọc dưới chỉ đen. Hắn nhìn nàng hai cặp tất đen, bên dưới trắng nõn chân ngọc mờ mờ ảo ảo. Hắn đang tự hỏi vị của chúng như thế nào, hẳn là rất hương a. Bên dưới hắn không tự chủ mà có chút cương dậy.

Nhìn thấy trượng phu hai mắt lửa nóng. Nàng cười ngọt ngào, đôi môi hồng hào bóng bẩy cong lên, hai mắt đầy vũ mị nhìn hắn.

"Một lát đến phòng ta, ta có một bất ngờ cho ngươi a, lão công~"

Hắn nhìn nàng, hơi thở trở nên trọng, cái này yêu tinh quá câu dẫn người. Cả nhà ba người quây quần bên bàn ăn, hắn vẫn như cũ ngồi đối diện hai mẹ con, vừa ăn vừa gắp lấy đồ ăn cho cả hai.

"Lão bà, có một chút chuyện ta muốn thương lượng với ngươi."

"Ân, ngươi cứ nói a."

"Ta không biết nên bắt đầu từ đâu... Để ta hỏi lão bà ngươi một câu hỏi. Ngươi cho rằng cái nào ngành nghề là kiếm nhiều tiền nhất a?"

"Hẳn là công nghệ cùng dịch vụ a? Sao tự nhiên ngươi lại hỏi cái này?"

"Thế ngươi nghĩ sao về ngành sản xuất vũ khí, nhất là ngành sản xuất máy bay chiến đấu a?"

Ánh mắt có chút nghiêm túc.

"A? Cái này ta cũng không biết nha? Nhưng ngươi chưa trả lời ta sao ngươi lại hỏi cái này a?"

Thanh Tuyết hoài nghi nhìn Trần Du, hắn đây là thế nào lại hỏi vấn đề này, cái này đến nàng cũng không hiểu a, người bình thường ai lại tự nhiên đi chế tạo vũ khí bao giờ, chưa kể còn là máy bay chiến đấu nha, nào có dễ thế?

"Trên tay ta có một thiết kế máy bay và cả cách tạo ra dây chuyền lắp ráp nó. Nói cụ thể ngươi sẽ không hiểu, nhưng đại khái là nó mạnh hơn rất nhiều so với tất cả các loại máy bay thế giới hiện có, ngoài ra hắn giá thành rẻ vô cùng, chỉ khoảng 1400 vạn tệ, tức chỉ 200 vạn USD để chế tạo một chiếc, nhưng nếu bán ra, cho dù ta có lấy 1,5 ức USD giá cả để bán, khẳng định vẫn sẽ có người mua a, nếu dây chuyền lắp ráp hoàn thành, một tháng sẽ cho ra 15 chỉ máy bay. Nếu theo giá 1,5 ức USD mỗi chỉ tính toán, mỗi tháng bỏ đi 3000 vạn USD, chính là huyết kiếm lời hơn 22 ức USD a, mà chưa kể đến cung không đủ cầu, kinh phí để duy trì và bảo dưỡng thì mỗi năm chính là con số khổng lồ."

Phải hiện tại mạnh nhất tiêm kích của thế giới này cũng chỉ là Mao Hùng Tô 27 (Su-27) cùng Mễ ca 29 (MiG-29), chính là đời đầu của đệ tứ thế hệ tiêm kích, còn hắn F-22 chính là đỉnh phong của đệ ngũ thế hệ tiêm kích a. Hắn càng nói càng hưng phấn, ngược lại Lãnh Thanh Tuyết không quá hiểu hắn nói gì.Nàng chỉ chú ý vào hai vấn đề, đó là lợi ích nghe thực sự hấp dẫn nàng, nhưng tỉ lệ khả thi là bao nhiêu, cần bao nhiêu vốn thì hắn chưa cho nàng biết, và ngoài ra làm thế nào hắn có thứ này trong tay, kiếp trước không hề có a.

"Lão công, ngươi từ đâu có những thứ này a?"

"Trùng sinh trở lại, ta có những thứ này rất bình thường a?"

"Ân? Cũng...hợp lý..."

Nàng cũng không biết phản bác thế nào cho phải.

"Ngoài ra, về số tiền cần bỏ ra, đoán chừng cần 1,5 ức mỹ kim trái phải a. Chỉ cần thành công, sau một tháng sẽ không chỉ hoàn vốn mà còn kiếm lời một khoản lớn."

Hắn nói, tay gắp thịt cho vào bát của nữ nhi và nàng mụ.

"Ngươi có bao nhiêu nắm chắc thành công a, lão công?"

Nàng cho miếng thịt vào miệng, có chút mặn, cũng có chút ngọt, không tính quá thanh đạm cũng không tính quá đậm đà, ngược lại là ít dầu.

"Chín thanh chín a, ngoài ra ta cũng có kế hoạch để đưa nó đến tay quân đội. Việc chúng ta cần lo chính là thành lập tập đoàn cùng chế tạo máy bay là đủ. Nhưng vấn đề ta lo chính là trong một tháng này tài chính mà Diệp Tuyết Tập đoàn có thể huy động gần như bị móc rỗng, đây chính là đánh cược, nếu thành công, Diệp Tuyết tập đoàn sẽ một bước lên trời, ngược lại nếu thất bại chính là chúng ta tập đoàn sẽ trì trệ một thời gian dài."

Hắn vừa nói vừa nuốt cơn khô, nháy mắt chén cơm đã thấy đáy.

"Suy cho cùng..."

Hắn biểu cảm bỗng trở lên nghiêm túc.

"Ta cần phải làm mọi thứ có thể để có tư bản chống lại Diệp Phàm, ngươi hẳn không lạ gì về hắn thực lực. Khi hắn quay về quốc nội mà chúng ta vẫn phát triển theo hướng hiện tại, hắn tùy ý vậy tay cũng đủ đưa chúng ta vào tuyệt lộ."

Nhắc đến Diệp Phàm, sắc mặc Thanh Tuyết trầm xuống. Phải, cho dù nàng cỡ nào mạnh miệng cũng không thay đổi được rằng hắn thế lực vô cùng cường đại, một khi hắn Long Vương điện thâm nhập được vào quốc nội, cả Long quốc chính là hắn san nhà.

"Vì nữ nhi, ta không thể không mạo hiểm. Ngoài ra, sáng nay ta có gặp Liễu Như Yên của Liễu gia, nàng muốn ta làm nàng bạn trai, ta cũng đáp ứng nàng, vậy nên ngày mai ta sẽ gặp nàng. Ta xin lỗi, nhưng ta cần nàng thế lực. Không chỉ nàng, ta còn cần tranh thủ có được sự hậu thuẫn của nhiều thế lực hơn nữa, dù có là Liễu gia, Tần gia, Diệp gia, Yến Kinh hay thậm chí là nước ngoài, ta đều cần. Ta lần này không muốn nhìn thấy Diệp Nhi nàng..."

Hắn càng nói càng kích động, tơ máu đầy mắt, nhưng nhớ đến nữ nhi vẫn còn trước mắt, hắn nuốt lời định nói vào lại. Thanh Tuyết nhìn hắn như thế cũng không nói gì. Cho dù kiếp trước hắn cùng cả thế giới là địch, bị Diệp Phàm điên cuồng truy đuổi, hắn cũng vừa trốn chạy vừa tìm manh mối về cái chết của nữ nhi, đến tận trước lúc chết hắn cũng không từ bỏ tìm kiếm. Nàng hiểu chấp niệm của hắn với việc bảo vệ nữ nhi lớn đến nhường nào.

Nàng cảm thấy hắn sở hữu nhiều nữ nhân một chút cũng có thể, dù sao đời trước hắn cả đời ngoại trù nữ nhi làm bạn còn lại chính là cô độc. Nàng cũng cảm thấy hắn xứng có nhiều nữ nhân, kiếp trước cái kia cẩu tử Diệp Phàm cũng là nữ nhân vô số, dù hắn chưa kịp làm các nàng đã bị phản sát nhưng nếu cái kia rác rưởi được nhiều nữ nhân thì cớ gì Trần Du lại không được.

"Ba ba, ngài không muốn nhìn ta làm gì a?"

Thanh Diệp một mặt ngây thơ dùng linh động chớp chớp cặp mắt nhìn hắn.

"Không có gì a, chính là không muốn nhìn ngươi học xấu a."

"Ân, ta biết rồi ba ba, ta nghe ngài tuyệt đối sẽ không học xấu."

Thanh Diệp dùng tay vỗ ngực, vẻ mặt ta đảm bảo với ngươi nói với Trần Du.

"Ân, Diệp nhi thật ngoan."

Hắn cười cười, xoa xoa đầu tiểu nha đầu rồi quay sang Thanh Tuyết.

"Lão bà, ngươi không trách ta chứ?"

"Ta biết ngươi làm mọi thứ là vì chúng ta cái này gia, ta sẽ ủng hộ ngươi mọi hành động, chỉ cần trong của ngươi tâm có một vị trí cho hai mẹ con chúng ta là được."

"Đừng nói đùa, ta tuyệt đối sẽ không bỏ rơi các ngươi."

"Cảm ta ngươi, lão công. Ta ăn xong rồi, ta lên phòng chờ ngươi trước, khi nào xong thì lên phòng ta, ta có bất ngờ cho ngươi a~"

"Ta cũng ăn xong rồi a, ta lên phòng mình chơi a ba ba."

Hai nữ nhân một lớn một nhỏ cùng đi lên trên lầu. Hắn dọn dẹp lấy tàn cuộc, tẩy lấy chén đĩa, lau một chút sàn nhà cùng bản rồi kiểm tra cửa biệt thự. Xác nhận mọi thứ xong xuôi, hắn lên phòng của mình. Hắn cởi quần áo rồi bước vào phòng tắm, chẳng bao lâu tiếng nước vang lên. Vừa tẩy, hắn vừa tần hưởng khoảng thời gian này ấm áp. Hắn ý nghĩ phải giết Diệp Phàm càng thêm kiên định.

Nhưng cái kia Diệp Phàm cũng không phải đồ bỏ, hắn là khí vận chi tử, người quấn đầy khí vận. Đại đa số kim thủ chỉ của Diệp Phàm đều bị Trần Du coi thường, ngoại trừ Diệp Phàm cái kia nửa tiên nửa võ hệ thống. Cái này hệ thống phải biết là đi cùng Diệp Phàm đến tận tu tiên giới a. Diệp Phàm tại lúc trở thành Vĩnh Hằng Chí Tôn phần lớn dựa vào hệ thống phụ trợ a, tuy nhiên hàng này hệ thống tiền kì lại chỉ cấp cho Diệp Phàm công lực của cổ võ giả cùng một vài loại đan dược cấp thấp của phàm nhân, khi đến tu tiên giới nó mới bắn đầu cho Diệp Phàm đủ loại thiên tài địa bảo cùng đủ loại buff.

Khoảng thời gian Diệp Phàm quay về quốc nội vào đời trước, hắn đoán chừng khi đó Diệp Phàm mới chỉ ở Võ đạo Thần thoại khoảng chừng. Hắn không rõ lần này gặp cái kia cẩu tử có hay không có gì khác. Hắn lắc lắc đầu, đến đâu hay đến đó, việc của hắn bây giờ là tranh thủ thu thập càng nhiều thế lực càng tốt, một khi nhà máy lắp ráp được xây xong và chiếc máy bay đầu tiên được bán, hắn sẽ có cái này Long quốc làm khiên chống đạn.

Tắm khoảng chừng mười phút, hắn lau khô cơ thể rồi bước ra. Hắn mặc lấy một cái quần đùi cùng một chiếc áo ba lỗ. Hắn ra khỏi phòng mình tiến về phòng của Thanh Tuyết, hắn không biết nàng sẽ cho hắn cái gì bất ngờ.

Knock knock!

"Vào đi lão công, cửa không khoá."

Hắn mở cửa rồi bước vào phòng. Phòng của nàng bài trí rất đơn giản, chỉ một chiếc giường lớn hơn của hắn một chút, một chiếc bàn trang điểm cùng một tủ quần áo. Dù sao nàng cũng trường kì ở tại công ty nên căn phòng cũng không được thường xuyên sử dụng, dù vậy hắn vẫn thường xuyên dọn dẹp khiến căn phòng rất sạch sẽ. Căn phòng không có mùi của chủ nhân của nó, nhưng sau đêm nay chính là sẽ có.

Nàng ngồi trên giường, áo tắm quấn quanh cơ thể, bên dưới cặp chân ngọc của nàng vẫn đang trang một đôi tất đen. Thấy hắn, nàng đứng dậy, tay ngọc nàng cầm lấy hắn cổ tay kéo hắn xuống giường, chân ngọc tiện đá cánh cửa sau lưng hắn, cánh cửa bị đá cũng đóng sầm lại.

Trong căn phòng, chỉ có một chiếc đèn ngủ phát ra ánh sáng màu vàng cam đang phát sáng, ánh sáng vừa đủ để hắn quan sát nàng.

"Đây là bất ngờ ta tặng cho ngươi a, ta thân ái lão công~"

Nàng dùng hai ngón tay ngọc cởi ra sợi dây cột tại thắt lưng áo tắm, chiếc áo tắm bung ra rồi trượt xuống khỏi người của nàng. Bên dưới lớp áo tắm là một bộ tình thú nội y. Toàn bộ nội y là màu đen, phần bụng được che bởi một lớp vải trong suốt màu đen. Bộ nội y chính là để lộ ra bộ phận sinh dục cùng nàng ngực. Hai nhũ hoa hồng phấn cùng quầng vú lộ ra giữa hai sợi vải đen chạy dọc mỗi đại bạch thỏ.

Hạ thân nàng của nàng được che bởi nội y kiểu lưới, nhưng cái này nội y lưới chính là chạy dọc hai bên háng, để phần bạch hổ bánh bao cùng bên dưới hồng phấn huyệt nộn lộ ra hoàn toàn trước mặt hắn, lờ mờ còn thấy chút dâm thủy đang chậm rãi chảy dọc từ bên trong huyệt dâm từng sợi từng sợi men theo bắp đùi rồi trèo lên chỉ đen sau đó thấm vào lớp vải. Ngồi trên giường hắn ngây như phỗng, miệng lưỡi hắn sớm đã đắng khô.

Nàng lấy tay che miệng mị mị cười nhẹ sau đó cới lấy hắn áo ba lỗ, quần đùi cùng quần lót ném sang một bên, để hắn toàn thân ẩn ẩn cơ bắp cùng sẹo hiện ra dưới ánh sáng, bên dưới 20cm đại dương vật đang ngẩng cao quy đầu chờ được chụp mũ.

"Thế nào lão công, có hay không thích ta bất ngờ a~"

Nàng ghé đầu vào tai hắn rồi nhẹ giọng hỏi, thả nhiệt khí

"Thích... Rất thích a..."

Nàng đặt chân trái của mình lên ngực hắn, bên trên còn có một chút dâm dịch thấm vào chỉ đen.

"Lão công, ngươi rất thích chỉ đen sao?"

Hắn nhẹ lắc đầu.

"Ta không có sở thích đó, nhưng nếu là ngươi mang thì ta đều ưa thích."

"Vậy ngươi thích ta chân sao?"

"Ân, ta thích mọi thứ trên ngươi người a."

Hắn vừa nói tay vừa đỡ lấy chân ngọc. Xúc cảm rất tốt, còn có chút ướt, bên trên có chút mùi hỗn tạp kích thích hắn dục vọng. Hắn đầu lưỡi liếm lấy nàng nòng bàn chân chỉ đen.

"Ân... Đừng, lão công... Nơi đó thật bẩn... Ư~"

Hắn lão bà tất chân có chút vị mặn, nhấm nháp một chút, hẳn là mồ hôi cùng một chút dâm thủy a. Ngược lại không có lấy mùi hôi đặc hữu của mồ hôi, cảm giác giống như đang liếm muối tinh. Hắn tay nắm lấy đầu của chỉ đen, hơi du gf chút sức liền xé rách lấy lớp vải, lộ ra bên trong là bắp chân trắng nõn cùng bàn chân ngọc của Thanh Tuyết.

Nàng năm ngón chân rất hoàn mỹ, tựa như được điêu khắc một cách tỉ mỉ. Ngón chân trắng nõn không có lấy một hạt bụi trần tựa vô cấu. Hắn ngậm cả nàng bàn chân vào miệng, chiếc lưỡi hắn uốn éo len lỏi giữ từng kẽ chân, chậm rãi mà nhấm nháp nàng chân hương vị. Hắn hành động như tạo ra một dòng điện kích thích chạy khắp Thanh Tuyết người, khiến nàng càng thêm rên rỉ, trong lòng lại càng nhiều là ngọt ngào.

"Ân... A... Đừng liếm... Thật bẩn... Đừng mà lão công... Chân ta thật nhột... A... Nha~"

Trong nàng nhận thức, chân chính là nơi bẩn thỉu. Hắn phải yêu nàng bao nhiêu mới sẵn sàng ngậm chân của nàng vào miệng a. Hắn ngậm một hồi, cả nửa bàn chân nàng cũng đã đầy hắn nước bọt, hắn cũng buông nàng chân trái. Tay hắn chống nàng hai chân lên cao, mặt hắn tiến lại gần nàng bên dưới sớm đã ướt mật huyệt. Nhìn đang bám đầy hai bên mép l-n dâm thủy, hắn tay phải ngón trỏ cùng ngón giữa chạm vào nàng đầy ẩm ướt hạ vị. Hắn hai ngón tay tách ra hai bên mép l-n, giấu bên dưới hồng hào mật đạo lộ ra trước mắt hắn.

"Ư... Thật ngứa a... Đừng nghịch... Nghịch nữa a lão công... Ngươi mau đút vào a... Ha... Ta muốn ngươi đại dương vật.. Nha~"

"Đây mới là tiền hí a lão bà, ngươi bên dưới thật ướt."

Hắn đưa mũi lại gần nàng mật huyệt ngửi ngửi một chút. Có chút tanh, một chút khai nhưng cũng có cả mùi sữa thơm cùng một mùi xạ hương nhẹ.

"Ân, lão bà vẫn là thật hương."

"Ưm~ Thật ngượng ngùng a... Ngươi làm ta tốt xấu hổ... Ân... A... Hỏng lão công... A..."

Hắn lưỡi như mãng xà luồn lách vào sâu nàng bên trong mật huyệt. Bên trong nhục bích nếp nhăn bôi đầy dịch nhầy, vị có chút mặn, cùng một chút điềm. Hắn ở đời thứ nhất từng nghe một người trải nghiệm liếm hạ vị của phụ nữ nói rằng bên dưới rất thúi cùng khai nhưng hắn lão bà chính là hương cùng mỹ vị a.

"Nga a... Hỏng lão công... Đừng liếm nữa... Tốt ngứa a... A... Ô... Không được liếm nơi đó... Đó là chỗ phóng uế a... Thật sự rất bẩn a... Nga.. A..."

Hắn lưỡi chậm rãi thoát khỏi nàng bên trong cái kia hồng phấn thông đạo chậm rãi liếm xuống hoa cúc vị trí. Hắn khi này mới để ý nàng hoa cúc chính là một màu đỏ tươi a. Nếu âm đạo màu hồng phấn vì ít sử dụng cùng hảo bảo dưỡng hắn sẽ không có gì lạ, nhưng hậu môn là làm thế nào bảo dưỡng a?! Đây chính là màu đỏ a, vành ngoài thậm chí còn có chút hồng. Có lẽ vì đây chính là nữ chính a, toàn thân vô cấu, toàn thân hương hương cùng điềm điềm.

"Ân... Ặc... Thật lạ cảm giác... Thật... Nghiện a... Dùng chút sức... Ha... Ha... Lão công... Ta yêu ngươi a~"

Hắn lưỡi xuyên qua đang thắt lại hoa cúc, liếm sâu vào bên trong. Bên trong ngược lại không có vị gì, giống như nơi này không có thứ gì dơ bẩn đi qua. Mẹ nó, hắn lão bà chính là toàn thân bảo bối, hắn yếu chết nàng rồi.

"Tốt, không đùa ngươi nữa, chúng ta vào chính sự a, ta yêu nhất lão bà."

Hắn ngừng chơi đùa nàng hạ vị, thân dưới hắn xê dịch đến sát nàng bánh bao bạch hổ, 20cm màu nâu đại dương vật thân chạm với nàng chính giữa hai mép l-n. Hắn hai tay đỡ lấy nàng sau lưng đỡ nàng ngồi dậy, nàng cũng vòng tay ra sau cổ hắn, cặp chân ngọc cũng ôm lấy hắn eo. Hai người bốn mắt va chạm. Nàng toàn thân mị hoặc chiếm trọn hắn ánh mắt, tóc lam mắt lam nữ nhân cả khuôn mặt đỏ bừng, tùy ý bóp nhẹ cũng chính là bóp ra nước.

Hắn ma sát thân trụ giữa hai cửa huyệt, để dâm thủy phủ lên toàn bộ đại dương vật để bôi trơn. Khi thấy cả phần dưới đều chìm trong dâm dịch ướt át vẫn còn lưu chút ấm áp của Thanh Tuyết, hắn đặt quy đầu nhắm ngay nàng miệng huyệt.

"Ân... Vào đi, lão công."

Hắn nhấp hông, chưa đến ba giây, 20cm đại dương vật đã bị nàng huyệt dâm nuốt trọn, so với đêm qua thì hôm nay dễ dàng hơn nhiều. Thanh Tuyết cũng không có hôm qua đau đớn như khai bao mà thay vào đó một cỗ khoái cảm chạy đến tận nào nàng khi hắn quy đầu chạm đến nàng hoa tâm làm nàng cơ bắp căng cứng, cả người không khỏi nữa về sau, cơ mặt tự tạo ra biểu cảm dâm đãng.

"A A A... Lão công... Đại... Đại dương vật... A Nha... Vào quá sâu... Thoải mái chết ta rồi... A... Nha~"

Hắn dương vật vào bên trong nàng dễ hơn hôm qua, nhưng bên trong nàng vẫn hút rất chặt, cùng xử nữ mật huyệt giống như. Bên trong nhục bích cùng dâm thủy ấm áp tự ngàn vạn xúc tu ôm lấy hắn dương vật như muốn giữ chật lấy cái này dị vật lại bên trong cơ thể nàng.

"Ngươi cái này dâm nữ là thuộc về ta và sẽ mãi chỉ thuộc về ta."

Nói xong hắn hôn lấy nàng đang há rộng miệng. Hắn lưỡi cùng nàng lưỡi quấn lấy nhau, nhưng hắn cảm giác nước bọt nàng thật nhiều, đang liên tục tràn qua hắn khoang miệng. Hắn cũng không chê nhiều, điên cuồng nuốt lấy nàng nước bọt tựa thủy chiều, lưỡi hắn không ngừng va chạm cùng nàng.

Bên dưới hông bắt đầu chuyển động, âm thanh ba ba ba giữa huyết nhục với huyết nhục cùng chất nhờn vang lên. Thanh Tuyết khi này đã sớm mất kiểm soát ngôn từ, miệng còn đang không ngừng nhả nước bọt vào miệng trượng phu.

"Ha... Ha... Đại dương vật... Lão công... Đại dương vật... A... Ô... Quá lớn... Cái kia... Diệp Phàm... Hắn đi chơi kỹ nữ... Chính là... A... A... Không một nửa lão công dài... Cũng nghĩ nhúng....A... Chàm lão nương... Ô ô... May mắn ta chưa... Ô... Đại dương vật... Hắn chạm... Ta sắp tiểu rồi... A!!!"

Một dòng nước ấm từ hoa tâm Thanh Tuyết bắn thẳng lên hắn quy đầu, cực khoái khiếm hắn cả người run lên.

"Ha...Thật nguy hiểm, một chút nữa là ta thất thủ, lão bà thật ta a."

Hắn rời môi của Thanh Tuyết, dưới hông ba ba ba âm thanh vẫn có nhịp điệu vang lên. Cặp vú sữa xinh đẹp không ngừng lắc lên xuống theo hắn quất cắm quy luật. Hắn canh chuẩn thời gian, miệng bắt lấy ngực trái của Thanh Tuyết, tham lam hút lấy nàng nhũ hoa cùng đầu vú. Vú lớn chính là nặng, vừa cao ngạo lại vừa trọng, hắn phải cúi đầu mới có thể giữ lấy nàng ngực trong miệng.

Hai mắt nàng đã trợn ngược, lam sắc con ngươi ẩn ẩn hiện hiện hồng sắc ái tâm. Miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ cùng không rõ nghĩa từ ngữ. Nàng chân ngọc ôm chặt lấy Trần Du eo ép hắn dương vật giữ chặt lấy trong nàng âm hộ.

Hắn bỗng đặt nàng nằm xuống giường, một tay ôm lấy chân hắn đã liếm, tay khác lột đi chỉ đen, đem cả năm cái ngón chân đẹp cho vào miệng ngậm.

"Ha... Lão bà thật đẹp, chân cũng vô cùng đẹp, nguyên lai vừa đ-t ngươi huyệt dâm vừa gặm ngươi chân chính là như thế thư thái."

"Ân... Ư... A~"

Thanh Tuyết cũng nhịn không nổi, cơ toàn thân giãn ra, chân ngọc càng là tạo thành đường thẳng tiến vào miệng Trần Du.

Dâm dục âm thanh cùng tiếng rên rỉ kéo dài nửa tiếng.

"Ha... Ha... Ha... Lão công... Thân ái... Đ-t ta huyệt dâm... Thật sảng... Đại dương vật... Lão công... Ta yêu ngươi nha... Ngươi cấp ta... Liếm chân... Ân... Ngươi cũng yêu ta.. Phải không... Nga... A..."

Ba ba ba.

Cảm thấy sắp phải bắn, hắn quất cắm động tác càng nhanh, hai tay hắn đan xen với nàng

"Ân, ta cũng yêu ngươi, cho ta tái sinh một đứa bé a.."

"Ân... Bắn lão công hạt giống... A ha... Vào bên trong ta... Ta... Ô ... Cấp ngươi... Tái sinh một đứa con... Nga... Ta sắp ra rồi~"

Một cỗ nước ấm từ nàng hoa tâm lần nữa phun lên quy đầu đang đội tại hoa tâm. Âm tinh ấm nóng kích thích Trần Du, hắn dương vật phình lên, một dòng tinh dịch như bước lũ bắn ra từ lỗ tiểu tràn thẳng vào nàng tử cung.

Cô lỗ cô lỗ.

Hắn bắn liên tục nửa phút đồng hồ, bùng nàng có thể thấy bằng mắt thường có chút phình lên. Vô hạn hoả lực cùng dương quang vô tận khiến cho hắn dương vật không hề bị mềm đi mà vẫn cứ thế cứng. Hắn dương vật lưu tại nàng trong cơ thể, tay hắn ôn nhu lau đi nàng trên trán mồ hôi.

"Lão công, ngươi bắn thật nhiều, thật sảng khoái."

"Ta cũng vậy, lão bà."

"Ân, lão công, ta thấy như thể lực của mình phục hồi lại rồi a."

"Hẳn là do 【Âm dương sinh mệnh đại đạo quyết 】a."

【Chính là a.】

Trần Du: (●⁠﹏⁠☉)!!!!

Lúc này 3812 từ đâu xuất hiện kém chút hù chết hắn.

"Mẹ nó, giật mình!!! 3812 ngươi muốn hù chết ngươi chủ nhân a???"

Trần Du trong lòng thầm chửi.

【Nào có a, nhân gia muốn báo cho chủ nhân, vừa nhận được tân danh hiệu a!】

"Tân danh hiệu?"

【Ân! Chúc mừng ngài nhận được tân danh hiệu: Nội bắn Lvl 0 -> Lvl 1(Thăng cấp:10/10 vạn).】

【Mô tả: Ngài bên trong nữ nhân nội bắn.】

【Hiệu ứng: x10 Linh lực nhận từ cộng đồng, ngươi cộng đồng nữ nhân cùng ngươi giao hợp linh lực nhận được x2.】

"Ân?"

Hắn mở một chút bảng trạng thái, linh lực giá trị của hắn từ 1,5 đã biến thành 17. Hắn lại kiểm tra một chút Thanh Tuyết trạng thái, nàng linh lực đã từ 15p tăng lên 170.

"3812, giải thích cho ta một chút cơ chế tăng linh lực a?"

【Mỗi lần ngài nội bắn vào thiên mệnh chi nữ hoặc các bản nguyên của ý chí thế giới, giá trị linh lực cơ bản của các nàng sẽ tăng thêm 10 đồng thời 3812 cũng tiến thêm một bước để dần thay thế ý chí thế giới, từ đó có thể tạo ra thêm các hiệu ứng bổ sung vào các "danh hiệu" mà ngài nhận.】

【Về cơ chế: Khi giao hợp, chỉ có một trong hai còn thức tỉnh, linh lực tăng thêm sẽ chỉ là 10. Nếu cả hai đều thức tỉnh, linh lực tăng thêm sẽ được gấp đôi.】

【Các hiệu ứng từ "danh hiệu" có thể áp dụng tring cả hai trường hợp trên.】

"Quá OP!!!!"

Điều này đồng nghĩa hắn thay vì chỉ nhận được 1% linh lực thì giờ sẽ tăng lên 10%, ngoài ra mỗi lần ân ái cùng hắn lão bà đều sẽ tăng thêm ít nhất là 2 điểm linh lực. Nhưng hắn một đêm chính là bắn mười lần vẫn dư sức a? Vậy chẳng phải cho đến khi Diệp Phàm quay về quốc nội hắn hoàn toàn nghiền ép Diệp Phàm?

Nghĩ đến đây hắn nhìn về đang ôm trong lòng mỹ nhân vẫn đang hưởng thụ dư vị từ ân ái. Hắn lại ôm nàng lên, đặt nàng dưới hông bắt đầu quất cắm. Hắn lão bà quá mê người!!

"Ngô..."

Tiếng rên dâm dục cùng âm thanh khiên người đỏ mặt lại vang lên.

. . .

" Ba ba, ta chờ ngài đã sáu năm rồi a. Nếu ngài đã tha thứ nàng, ta sẽ cho nàng một cơ hội, nhưng nếu nàng lần nữa bỏ rơi ba ba, ta không chắc lần này có thể nương tay a."

"Ba ba cũng đừng lo, ta sẽ luôn ở cạnh ngài nha, ta còn muốn cho ngài sinh thật nhiều bảo bảo đâu~"

Cô bé một tay cầm lấy gấu bông một tay ôm cao trung sách rời khỏi cửa phòng Thanh Tuyết.

Note: Ai chơi war thunder cho hỏi hiện tại Gaijin nó đang sale con T-72 Turms-t với báo 2a4 cùng m1 thì nên mua con nào là tốt nhất thế ae?!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất