"Khi chúng ta giao những tập tài liệu này cho những người phụ nữ đó, cậu nghĩ rằng những người phụ nữ này sẽ tha cho ông ta chắc?"
"Những người phụ nữ này ra tay tàn độc hơn chúng ta nhiều!"
Hai tên đội viên chợt rùng mình!
Một thành viên trong nhóm: "Anh Bảy, em thấy anh ngày càng thông minh ra đấy, chuyện đó mà cũng nghĩ ra được”.
"Chả vậy!"
Vương Tiểu Thất phổng mũi.
Một tên đội viên lái xe khác khịt mũi: "Thôi đừng có điêu nữa, rò ràng là đại ca nói với anh, lúc xuất phát em đã nghe thấy rồi!"
Vương Tiểu Thất trợn mắt vì bị một tên đàn em phá sóng.
Một tên đội viên khác hỏi: "Hộp đàn hương này có mùi rất lạ, có công dụng gì vậy?"
Lúc này, khóe mắt Vương Tiểu Thất cong lên, cười.
"Hì hì, đại ca nói, có cái này rồi thì chúng ta cứ yên tâm sẽ có drama để hóng!"
...
Cùng lúc đó, nhà họ Hậu đang ở trong biệt thự ở Thiên Môn.
Mỗi lần Hậu Thư Hạo đến Thiên Môn, hắn đều sống ở đây.
Hắn mắc chứng nghiện sạch sẽ, nếu không phải trường hợp đặc biệt, hắn sẽ không ở khách sạn.
Những người ra vào khách sạn sẽ làm hắn bị phân tâm.
Giống như bây giờ, Hậu Thư Hạo đang yên lặng ngồi trên sô pha, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Không lâu sau, một tiếng đàn piano du dương vang lên.
Người chơi piano là thư ký của Hậu Thư Hạo, Trần Quân Tân.
Người đàn ông có thân hình rất thanh tú này không phải là một thư ký bình thường.
Anh ta có một thân phận khác.
Nghệ sĩ piano.
Ca sĩ opera.
Hậu Thư Hạo đã gặp Trần Quân Tân ở Broadway.
Khi đó, Trần Quân Tân giống như một chú cún nhỏ bị người khác bỏ rơi, thu mình trong một con hẻm.
Chính Hậu Thư Hạo là người đã đưa tay ra cứu vớt anh ta và giúp anh ta từng bước đạt đến đỉnh cao của cuộc đời.
Hậu Thư Hạo rất hài lòng với thư ký Trần Quân Tân.
Dù đi đâu, làm gì, anh ta cũng sẽ luôn sắp xếp hợp lý, dù là việc to hay việc nhỏ.
Cùng với bản nhạc piano cổ điển đỉnh cao của Trần Quân Tân, Hậu Thư Hạo ngửi thấy hương thơm rất dễ chịu của gỗ đàn hương.
Mùi đàn hương khiến hắn cảm thấy rất dễ chịu, hắn không thể không hít thêm vài hơi.
Sau đó hỏi Trần Quân Tân: "Cậu mua cây đàn hương này ở đâu vậy? Sau mua nhiều hơn đi”.
Trần Quân Tân, người đang chơi piano, hơi sửng sốt một chút.
Anh ta không đặt mua gỗ đàn hương.
Tuy nhiên, anh ta rõ ràng cũng ngửi thấy mùi hương của gỗ đàn hương.
Nghĩ rằng chuyện này có thể là do người hầu trong nhà làm, nên anh ta cũng không nghĩ nhiều.
Các ngón tay tiếp tục nhảy nhót trên những phím đàn đen trắng.
Từ từ, Hậu Thư Hạo, người đang nhắm mắt nghỉ ngơi, chợt mở mắt ra.
Hắn nhìn Trần Quân Tân.
Lúc này, Trần Quân Tân đang ngồi cách Hậu Thư Hạo chưa đầy mười mét.
Cử chỉ duyên dáng.
Động tác nhẹ nhàng.
Từng biểu cảm tinh tế trên người anh ta đều khiến Hậu Thư Hạo mê mẩn.
Từ từ, Hậu Thư Hạo đứng dậy và đi tới phía sau Trần Quân Tân.
Có một sự thúc đẩy dẫn dắt Hậu Thư Hạo.
Một giọng nói vang lên trong tâm trí Hậu Thư Hạo.
Có một ham muốn không thể kiểm soát được đang không ngừng nảy nở trong trái tim Hậu Thư Hạo!
Nó giống như một con thú đang cố gắng thoát ra khỏi những trói buộc và lồng nhốt.
Tay hắn từ từ đưa ra và đặt lên vai Trần Quân Tân.
Trần Quân Tân, người chơi piano như mây trôi nước chảy, hơi dừng lại rồi ngẩng đầu lên.
Khoảnh khắc ngẩng đầu lên, đầu Hậu Thư Hạo cũng cúi xuống.
Sau đó, hai người đàn ông tinh tế.
Đôi môi ngọt ngào của họ, cứ thế quấn lấy nhau...
A!
Giống như phim trick! (một bộ phim đồng tính nam)
Tại thời điểm này!
Cả hai người họ đều cảm thấy như có một luồng điện chạy dọc cơ thể!
Trần Quân Tân nhấc tay khỏi phím đàn đen trắng, anh ta ôm chặt lấy Hậu Thư Hạo.
Cuối cùng!
Sau bao nhiêu cố gắng, anh ta đã được đền đáp xứng đáng.
Trên thực tế, anh ta đã yêu Hậu Thư Hạo từ lâu rồi!
Tuy nhiên, anh ta không dám nói.
Anh ta cũng không ngờ rằng Hậu Thư Hạo lúc này lại đón nhận anh ta!
Hai người đang hừng hực như hai ngọn lửa!
Cuối cùng họ cũng gạt bỏ vẻ lịch lãm, sang trọng trước đây sang một bên.
Như hai con dã thú, xé rách quần áo của nhau một cách thô bạo!
Cuối cùng họ ngã trên ghế sô pha.
Không ngừng quấn lấy nhau!
...
Cùng lúc đó, bên ngoài biệt thự.
Một chiếc Rolls Royce dài chạy tới.
Phía sau, có một đoàn xe.
Tất cả đều là xe Mercedes-Benz màu đen!
Trong chiếc Rolls-Royce dài này, Vũ Thế Huân, người đứng đầu gia tộc họ Vũ, Hậu Thụy Niên, người đứng đầu gia tộc họ Hậu, và một số giám đốc điều hành kinh doanh có mối quan hệ tương đối thân thiết đang ngồi trên xe trò chuyện vui vẻ.
"Thế Huân, sau tôi có thể gọi ông là ông thông gia được rồi!"
Nghe Hậu Thụy Niên nói vậy, Vũ Thế Huân cũng mỉm cười: “Ông không biết tôi đã đợi hai chữ ‘ông thông gia’ bao nhiêu năm rồi đâu”.
"Cảm giác này giống như một người vợ đã làm vợ nhiều năm giờ trở thành bà vậy”.
Những lời của Vũ Thế Huân khiến những ông lớn gần đó vô cùng thích thú.
Tất cả mọi người, ông nói, tôi nói, hoặc là tâng bốc hai gia tộc, hoặc trông chờ vào tương lai của tập đoàn lợi ích của họ.
Trong lúc nói chuyện, nhóm người này tiến vào biệt thự.
Biệt thự này cũng là nơi đám người bọn họ, chuyên để tiệc tùng và vui chơi với phụ nữ.
Vũ Thế Huân và Hậu Thụy Niên tay trong tay xuống xe.
Cả hai đang thảo luận, tối nay nên gọi minh tinh nào đến.
Thì nghe thấy âm thanh lạ trong phòng khách của biệt thự truyền ra.
Mấy người đàn ông nhìn nhau, họ thường nghe thấy âm thanh này.
Vũ Thế Huân cười và nói: "Không ngờ, đã có người đến trước chúng ta rồi”.
Mặc dù Hậu Thụy Niên có chút nghi ngờ, nhưng ông ta không nói gì cả.
Trước khi đến, ông ta đã phái người đến xác nhận rằng không có ai trong biệt thự cả.
Tại sao lúc này lại có tiếng động truyền ra từ bên trong?
Tuy nhiên, Hậu Thụy Niên cũng biết rằng biệt thự là dùng chung.
Luôn có một số người không nhịn được, họ sẽ mang những ngôi sao nhỏ đến chơi ở đây.
Để không làm hỏng bầu không khí của mọi người, Hậu Thụy Niên đích thân mở cửa phòng và dẫn nhóm lão đại với nụ cười dâm đãng đi qua hành lang vào phòng khách.
Yên tĩnh!
Mọi người đều sững sờ!
Gì thế này!?
Vào lúc này, trên ghế sô pha trong phòng khách, có hai người đàn ông như hai con cá trắng đang tung tăng ở đó.
Một trên một dưới!
Như phim Trick! (một phim đồng tính nam)
Một trước một sau!
Giống như 6 và 9!
"Oa, cậu chủ nhà ai mà cao hứng vậy, còn chơi với cả đàn ông!"
Một doanh nhân lớn với cái bụng bự loạng choạng đi tới.
Khi đến gần hơn, ông ta đột ngột nhảy dựng lên.
"Thụy Niên, Thụy Niên, ông đến đây mà xem, đứa nằm dưới kia có phải con trai thiên tài của ông không!?"
Không cần phải nhìn kỹ hơn đâu!
Khi Hậu Thụy Niên đến phòng khách, ông ta đã nhìn thấy Hậu Thư Hạo ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi!
Bóng lưng của con trai mình, ông ta lại không nhận ra chắc?
Hậu Thụy Niên vô tình quay đầu nhìn Vũ Thế Huân.
Khi hai người đang định nói gì đó, thì ngoài cửa đột nhiên có vài chiếc ô tô con lao tới.
Diệp Hoằng Thắng đạp cửa xe đem theo rất nhiều sát thủ xông thẳng vào phòng.
Khi Diệp Hoằng Thắng nhìn thấy cảnh tượng trên ghế sô pha, ông ta choáng váng.
Đồng thời, ông ta cũng ngửi thấy trong không khí có một mùi gỗ đàn hương thoang thoảng.
Ông ta đã quá quen với mùi hương này rồi!