vực
Lý Phong gật đầu.
“Đổi thành Bát Quái Chưởng của Võ
Đang là sẽ không có vấn đề gì
nữa”.
“Chỉ đáng tiếc là ông đã tập luyện
thời gian quá dài, bây giờ không kịp
để bắt đầu lại nữa rồi”.
“Vậy phải làm sao bây giờ?”
Sắc mặt Lý Phong bình thản, nhìn
Phương Trường Kim: “Vấn đề này
dễ giải quyết thôi”.
“Nhưng quan trọng là ông lấy được
công thức tập luyện này từ ai?”
“Ai bảo ông chạy đến công viên tập
thái cực quyền lúc năm rưỡi sáng?”
Lý Phong vừa dứt lời, sắc mặt của
Phương Trường Kim đột nhiên thay
đổi!
“Khốn kiếp! Hóa ra mọi chuyện đều
là âm mưu của lão cáo già Viên
Điền Hồng!!”
Những người có địa vị cao bình
thường sẽ không nói tục.
Phương Trường Kim đương nhiên
cũng là người như vậy.
Tuy nhiên, lúc này ông ấy mở
miệng chửi Viên Điền Hồng chứng
tỏ trong lòng ông ấy đang rất tức
giận.
Khi Phương Trường Kim chửi Viên
Điền Hồng, trong mắt ông ấy hiện
lên một tia lạnh lẽo!
Ông ấy nhìn chằm chằm vào Lý
Phong, hỏi: “Cậu này, bây giờ cậu
có cách nào giúp tôi giải quyết vấn
đề này không?”
“Chỉ cần cậu giúp tôi trị khỏi tình
trạng này, cậu muốn bao nhiêu tiền
tôi cũng sẽ đưa cậu!”
“Tôi không thiếu tiền.”, Lý Phong
dựa vào sofa, giọng điệu bình thản,
nét mặt điềm tĩnh.
Lý Phong nói thẳng.
“Vốn dĩ là do hôm nay tôi nhàn rỗi
buồn chán, nhìn thấy trên người
ông có chút vấn đề nên muốn ra
tay giúp đỡ”.
“Nhưng từ những gì ông vừa nói, tôi
có thể nghe ra được ông và người
tên Viên Điền Hồng đó có quan hệ
rất thân thiết đúng không?”
Phương Trường Kim gật đầu.
“Lúc còn trẻ hai chúng tôi đã kết
nghĩa anh em”.
“Trong những năm vừa qua, tôi đã
giúp ông ta rất nhiều trong lĩnh vực
kinh doanh”.
“Tôi cũng là thành viên hội đồng
quản trị của tập đoàn Viên Thị, sở
hữu 16% cổ phần của tập đoàn ấy”.
“Ồ?”
Nghe đến đây, Lý Phong cười.
Vài phút sau, Lý Phong và Tiết Đại
Bàn đi ra khỏi phòng.
Khi Lý Phong quay đầu lại tìm Hứa
Mộc Tình, phát hiện Hứa Mộc Tình
đang đứng giữa đám đông, như
một bông hoa nở rộ.
Hứa Mộc Tình rất giỏi giao tiếp.
Đây là lý do vì sao cô có thể tự
mình giành được các dự án hàng
đầu ở Ninh Châu.
Bất kể là dịp nào, bất kể là phải đối
mặt với loại người như thế nào.
Hứa Mộc Tình đều có thể xử lý một
cách rất bình tĩnh.
Cộng thêm việc khoảng thời gian
này đã được Lý Phong rèn giũa cho.
Hứa Mộc Tình bây giờ đang giao
tiếp với những người ở tầng lớp
thượng lưu.
Cô mang một khí chất tự nhiên rất
đặc biệt, khiến người khác cảm thấy
rất thu hút và ấn tượng.
Đám người đó nhanh chóng tạo
thành một vòng tròn nhỏ xung
quanh cô.
Đàn ông hay phụ nữ, tất cả đều
đứng vây quanh cô, khiến cô trở
thành trung tâm, mọi người cầm ly
rượu trên tay, cười nói vui vẻ.
Nét mặt Lý Phong bình thản đứng ở
đó, nhìn Hứa Mộc Tình từ một
khoảng cách nhất định.
Tiết Đại Bàn vui vẻ rời khỏi bữa tiệc,
đi giải quyết những việc mà Lý
Phong đã căn dặn.
Không lâu sau, hai nhân viên bảo vệ
cao lớn của khách sạn đột nhiên đi
thẳng về phía Lý Phong.
Hai người này phân ra hai phía, đi
tới gần Lý Phong, vẻ mặt lạnh lùng.
Một trong số đó nói với Lý Phong.
“Thật xin lỗi, đây là bữa tiệc cao
cấp”.
“Người thường không được phép
vào”.
“Nếu như anh là tài xế hay vệ sĩ gì
đó, mời anh ra bên ngoài đợi cho”.
Lý Phong ngao ngán nhìn hai người
này, cười nhạt nói: “Nếu như tôi
không đi thì sao?”
Một nhân viên bảo vệ khác lập tức
ngẩng cổ lên.
Anh ta tiến lên hai bước, chỉ vào
người Lý Phong: “Này, anh có biết
đây là nơi nào không?”
“Với thân phận của anh, vác mặt
đến đây không thấy xấu hổ sao?”
“Những người đến bữa tiệc từ thiện
tối nay đều là những sếp lớn cấp
cao, những doanh nhân thành đạt”.
“Loại cặn bã như anh có tư cách gì
mà đứng ở đây?”
Khi nhân viên bảo vệ nói, anh ta cố
tình nói thật to.
Để thu hút sự chú ý của những
người đứng xung quanh.
Tống Giang Thu đứng ở cách đó
không xa, nhìn thấy cảnh tượng
này, hắn ta khẽ gật đầu.
Đây chính là điều mà hắn ta muốn.
Hừ, thằng ở rể ăn bám nhà vợ lại
dám vác mặt đến nơi này!
Cậu chủ đây chỉ cần dùng một ngón
tay là có thể lột sạch lớp da chó của
mày.
Vốn dĩ Tống Giang Thu chỉ định
đuổi Lý Phong ra khỏi bữa tiệc này.
Nhưng bây giờ, hắn ta thay đổi chủ
ý rồi.
Hắn ta cảm thấy mình phải cho
thằng ở rể ăn bám nhà vợ này một
đòn chí mạng!
Chỉ có như vậy, Hứa Mộc Tình mới
có thể nhìn thấy được năng lực vượt
trội của tầng lớp xã hội thượng lưu
như hắn ta!
Tống Giang Thu dẫn theo một đám
người, chậm rãi đi tới.
“Có chuyện gì vậy?”
Sự xuất hiện của Tống Giang Thu
đã thu hút sự chú ý của rất nhiều
các cô gái chưa có chồng ở xung
quanh.
Trong số bọn họ, có nhiều người tối
nay tới đây là vì Tống Giang Thu.
Tống Giang Thu không chỉ là phó
tổng giám đốc của tập đoàn lớn.
Đồng thời hắn ta cũng là cậu chủ
của nhà họ Tống.
Với thân phận ‘kép’ này của hắn ta
khiến bản thân anh ta trở nên đẹp
trai anh tuấn một cách bất ngờ.
Trong giới thượng lưu ở thủ đô, vô
số cô gái chưa kết hôn thường
xuyên bàn tán về anh chàng này.
Không biết có biết bao nhiêu người
mơ ước có thể xuất hiện bên cạnh
hắn ta, cùng chung sống với hắn ta,
trở thành tâm điểm của giới thượng
lưu.
Nhân viên bảo vệ vội vàng cung
kính nói với Tống Giang Thu.
“Tôi cũng không hiểu người này
kiểu gì nữa, da mặt dày như cái
thớt vậy”.
“Rõ ràng những người tham gia bữa
tiệc từ thiện ngày hôm nay đều là
những người có thân phận”.
“Nhưng hắn chỉ mặc bộ quần áo
rách rưới, không biết xấu hổ còn đi
vào đây, ăn trực uống trực”.
Nghe thấy nhân viên bảo vệ nói như
vậy, đám đông xung quanh bắt đầu
bàn tán.
“Tôi cũng gặp nhiều người mặt dày
rồi, nhưng mặt dày đến mức này thì
đúng là chưa từng thấy qua”.
“Sao lại có loại người như vậy được
chứ? Đúng là loại không biết xấu
hổ”.
“Nhìn anh ta xem, khác gì một
thằng lưu manh đầu đường xó chợ
đâu”.
“Khác xa một trời một vực so với
cậu Tống”.
“Cái gì ở dưới đất ấy nhỉ? Một bãi
cứt chứ sao!”
Khi mọi người đang xôn xao bàn
tán, giọng nói trong trẻo và ngọt
ngào của Hứa Mộc Tình vang lên
trong đám đông.
“Anh ấy là chồng tôi, hai người
chúng tôi cùng nhau tới đây”.
Lúc này, Hứa Mộc Tình đi xuyên
qua đám người, mang theo hương
thơm phảng phất, đi đến bên cạnh
Lý Phong.
Trước mặt mọi người, Hứa Mộc Tình
thản nhiên nắm lấy cổ tay Lý
Phong.
Cô hơi ngẩng đầu nhìn hai nhân
viên bảo vệ.
“Khi chúng tôi vào khách sạn,
chúng tôi đã đưa thiệp mời rồi”.
“Nếu như tôi và chồng tôi không có
tư cách vào bữa tiệc này, vì sao
ngay từ cửa các anh không chặn
chúng tôi lại luôn đi?”
Hai nhân viên bảo vệ nhìn nhau,
không ngờ rằng lại có một người
phụ nữ xinh đẹp như vậy đứng ra
bênh vực Lý Phong.
Lúc này, Tống Giang Thu cười nhẹ,
tiến lên trước một bước.
Đứng trước mặt Hứa Mộc Tình.
Hắn ta nở nụ cười.
“Cô gái này, xin cô đừng tức giận”.
“Chúng tôi không nhắm vào cô”.
“Chỉ là cảm thấy người đi bên cạnh
cô này ăn mặc luộm thuộm quá
thôi”.
Tống Giang Thu đã trau chuốt tỉ mỉ,
cả người toát lên vẻ tinh xảo như
một chiếc đồng hồ hàng hiệu nổi
tiếng.
Từ đầu đến chân chỗ nào cũng
được trau chuốt cẩn thận.
Tống Giang Thu vô cùng tự tin, sau
khi mình xuất hiện, nhất định sẽ thu
hút được ánh mắt của Hứa Mộc
Tình.
Trong ánh mắt ngạc nhiên ấy, hắn
ta có thể cảm nhận được sự sùng
bái và ngưỡng mộ.
Bởi vì so với Lý Phong đứng bên
cạnh Hứa Mộc Tình, Tống Giang
Thu chính là mây trên trời, còn anh
chỉ là đống bùn dưới đất.