“Tôi sẽ nói thật vậy, lần này tôi đến đây là để đối phó với Tập đoàn Lăng Tiêu".
"Anh trai tôi có ý định sát nhập toàn bộ Tập đoàn Lăng Tiêu, sau đó đối phó với Tập đoàn Thiên Nhất của Lưu Đức Luân”.
"Nếu sếp Hứa có lòng giúp đỡ, nhà họ Hoàng chúng tôi sẽ trả công rất hậu hĩnh cho ông”.
"Tôi nghe nói sếp Hứa vẫn luôn muốn phát triển kinh doanh ở tỉnh thành”.
"Nhưng do không có quan hệ nên mãi mà vẫn chưa có cầu?"
Hứa Hải Phong vội vàng đế vào, nói: "Sếp Hoàng, em trai tôi từ trước đến nay vẫn luôn thích gây chuyện”.
"Tôi có thể nhân cơ hội này để dạy cho nó một bài học nhớ đời! Để nó biết thế nào là lễ độ”.
Hoàng Kha mỉm cười gật đầu: "Sự rộng lượng của sếp Hứa khiến tôi thật khâm phục, chuyện này cứ vậy đi”.
"Trước khi mặt trời lặn hôm nay, tôi sẽ đóng cửa Tập đoàn Lăng Tiêu nhỏ bé này để chỉnh đốn lại!"
...
Sau sự việc hàng loạt nhân viên từ chức lần trước, toàn bộ Tập đoàn Lăng Tiêu đã đoàn kết một lòng, mọi người đều phấn đấu làm việc chăm chỉ.
Là giám đốc, Hứa Mộc Tình ngày nào cũng vùi đầu vào tài liệu.
Lúc này, có người gõ cửa phòng làm việc của Hứa Mộc Tình.
Cô đã quen với nhịp gõ cửa của thư ký Trương Hiểu Bình rồi nên không thèm ngẩng đầu lên: "Mời vào”.
Trương Hiểu Bình vội vàng đi vào: "Tổng giám đốc, không ổn rồi!"
"Người của bộ phận giám sát đến và nói rằng sổ sách của chúng ta vẫn chưa đạt, bắt chúng ta tạm ngừng kinh doanh để chấn chỉnh lại!"
Hứa Mộc Tình đột nhiên ngẩng đầu lên, vẻ kinh ngạc hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp thanh tú của cô.
"Không thể nào, tất cả thủ tục đều do tôi đích thân làm mà, tôi không để sót bất kì loại thủ tục nào nên làm cả!"
Nói xong, Hứa Mộc Tình vội vàng dẫn theo Trương Hiểu Bình đi vào phòng khách.
"Tổng giám đốc của các người đâu?"
"Tôi đã đợi ở đây ba phút rồi!"
Còn chưa kịp đến phòng khách, cả hai đã nghe được tiếng của một người đàn ông vọng ra.
Hứa Mộc Tình vội vàng đẩy cửa đi vào.
Liền nhìn thấy một người đàn ông cùng với hai tùy tùng đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách như bố đời.
Nhìn thấy Hứa Mộc Tình đi vào, người đàn ông ngẩng đầu lên vẻ thờ ơ: "Cô là Tổng giám đốc của Tập đoàn Lăng Tiêu?"
"Chính là tôi đây”.
Khi Hứa Mộc Tình đang nói chuyện, cô nhìn thấy một tấm biển treo trên ngực người đàn ông.
Tên hắn là Trâu Tố Long, hắn là một lãnh đạo nhỏ trong bộ phận giám sát.
"Bốp”.
Trâu Tố Long đập mạnh đống tài liệu trên tay xuống bàn trà.
"Đây là báo cáo điều tra của các cô về việc ngừng kinh doanh để chỉnh đốn lại, cô tự xem đi”.
Sau khi nói xong Trâu Tố Long đứng dậy và đi về phía cửa.
Mặc dù trông có vẻ hùng hổ, nhưng hắn không đi nhanh.
Hơn nữa khi đi ngang qua người Hứa Mộc Tình, hắn còn cố ý nhìn khuôn mặt thanh tú của Hứa Mộc Tình thêm vài lần nữa.
Khi Trâu Tố Long bước đến cửa, trong lòng hắn đã có tính toán cả.
Khi hắn đếm đến ba, người phụ nữ này sẽ quay lại và gọi hắn.
Lúc đó hắn sẽ ngầm ra hiệu, chưa biết chừng có thể vui vẻ với người phụ nữ này đêm nay ấy chứ.
Hê hê, vận may này khó kiếm lắm đấy!
Ngay khi Trâu Tố Long đếm đến ba trong lòng, Hứa Mộc Tình thực sự đã nói với Trâu Tố Long một cách tha thiết.
"Vị lãnh đạo này, chúng tôi đã hoàn thành tất cả các thủ tục cần thiết, vậy tại sao chúng tôi phải tạm ngừng kinh doanh để chấn chỉnh lại?"
"Cô mù à! Cô không đọc đống tài liệu này sao?", Trâu Tố Long nói một cách vênh váo.
"Nhưng thủ tục của chúng tôi đã được hoàn thành hết rồi, không tin anh xem đi”.
Hứa Mộc Tình kính cẩn đưa tài liệu cho Trương Hiểu Bình giao cho Trâu Tố Long.
Trâu Tố Long chộp lấy tập tài liệu và ném thẳng vào trong góc.
"Tôi nói cho cô biết, báo cáo điều tra nói rõ rằng nội bộ tập đoàn của cô có vấn đề”.
"Bây giờ cô có nói gì cũng vô ích!"
Trương Hiểu Bình ở bên cạnh vội vàng nhặt tài liệu lên, lo lắng nói.
"Chúng tôi đã xem xét những tài liệu này từ bộ phận chính thức, sao lại có vấn đề? Chúng tôi phải đi nói chuyện với lãnh đạo của các anh”.
Trâu Tố Long cười lạnh: "Đi đi!"
"Tôi nói cho cô biết, chuyện này có tổng thống đến cũng chả làm gì được!"
Trâu Tố Long cười thầm, thầm mắng Trương Hiểu Bình và Hứa Mộc Tình không thức thời.
Chuyện đã đến nước này rồi, mọi thứ lù lù ra đây, thế mà họ vẫn cố đối đầu với hắn.
Nếu mọi thứ trên thế giới này đều hợp lý, thì bọn hắn ăn cám à?
Lúc này, một nhân viên vội vàng bước tới nói nhỏ vào tai Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình ngay lập tức nói với Trâu Tố Long: "Người mà chúng tôi muốn gặp, tình cờ lại đến đây rồi. Xin hãy đi cùng chúng tôi”.