Nhất Kiếm Sơn Hàn

Chương 1

Chương 1
Ta là Thượng Cổ thần kiếm – Xích Tiêu.
Thế nhưng kiếm chủ của ta, Phù Sinh Nữ Quân, lại đem lòng yêu ma đầu. Khi hai quân giao chiến, vào thời khắc sống còn, nàng bẻ gãy ta, để rồi bị ma đầu đâm xuyên tim.
Trời cao chứng giám! Mê luyến một tên tra nam, quả thật là ngu xuẩn không thể cứu vãn!
Rồi ta hóa thành một thanh sắt gỉ rơi xuống trần gian.
Một thiếu nữ đã nhặt ta lên.
Lần này, ta tuyệt đối không thể rơi vào tay một kẻ trong lòng chỉ có nam nhân nữa.
...
Ta tuyệt vọng nằm dưới đất, mặc cho lá khô mùa thu phủ lấp.
Đang định thiếp đi, thì bất ngờ có người giẫm lên ta.
“Ơ? Có cây gậy này!”
Thiếu nữ nhặt ta lên, lắc lắc trong tay.
“Cũng khá thuận tay đấy,” nàng vung ta mấy cái, “vừa hay, đem đi đập hạt dẻ ăn.”
Đập… hạt dẻ?
Ta là Xích Tiêu – thần kiếm đế đạo, oai danh chấn thế, trên đời chỉ có Huyền Nguyên kiếm mới có thể sánh ngang. Ngươi… lại dùng ta để đập hạt dẻ?
Thiếu nữ nhún nhảy mang ta đi đập đầy một giỏ hạt dẻ.
Ta liếc nhìn nàng, dung mạo thanh tú, nhưng chỉ là một phàm nhân tầm thường, căn cốt kém cỏi, chẳng có chút linh tính.
Nàng xách ta lên đi dọc đường, vừa đi vừa lẩm bẩm, vui vẻ kể rằng hôm nay hái được bao nhiêu dược liệu, có thể đổi được bao nhiêu bạc để phụ giúp gia đình.
“Á nương thích nhất là bánh hạt dẻ, đợi ta về làm cho người ăn.”
Đột nhiên, thiếu nữ dừng bước.
Hai chân nàng như bị đổ chì, chẳng thể nhúc nhích, mồ hôi lạnh rịn ra trên trán.
Phía trước, một con hổ trắng trán rộng đang chầm chậm tiến đến, đôi mắt hung tợn nhìn chằm chằm vào nàng.
Rừng núi lặng ngắt, chỉ còn tiếng lá rơi xào xạc.
Con hổ dường như đang đánh giá xem thân xác gầy yếu của nàng liệu có đủ thịt để làm một bữa tối no nê hay không.
Ta cảm nhận được bàn tay nàng đang run rẩy không ngừng, nhưng vẫn siết chặt lấy ta.
Ngay khoảnh khắc đó, hổ dữ há to miệng, toàn thân lao lên, từ không trung bổ nhào về phía chúng ta!
Ta âm thầm lắc đầu. Đáng tiếc thay, người đầu tiên ta gặp khi xuống phàm trần, sắp bị hổ ăn mất rồi.
Thế nhưng tiếng kêu thảm thiết trong tưởng tượng lại chẳng hề vang lên. Gió gào bên tai, kèm theo một tiếng quát giận dữ, ta bỗng bị vung mạnh, đập vào thứ gì đó cứng rắn.
Thiếu nữ run rẩy toàn thân, thế nhưng vẫn gắng sức siết chặt lấy ta, như thể dùng hết hơi sức cuối cùng.
Ta thậm chí cảm nhận được mồ hôi lạnh ướt đẫm lòng bàn tay nàng.
Con hổ dữ kia, vào khoảnh khắc lao đến, lại bị nàng đánh bay đi.
Hổ dù hung tợn, nhưng dù sao cũng chỉ là phàm vật, làm sao chịu nổi một kích của thần kiếm Xích Tiêu? Nó giãy dụa vài cái rồi bất động.
Một lúc lâu sau, thiếu nữ mới như người mất hết sức lực mà ngồi phịch xuống đất, thở hổn hển từng hơi.
Ta không khỏi nhìn nàng bằng con mắt khác.
Nàng ngồi yên tại chỗ, nức nở trong chốc lát. Khi đã bình tâm lại, nàng vuốt nhẹ ta: “May mà nhặt được ngươi, cứng cáp thật. Nếu ta bị ăn mất, á nương mắt mù, hẳn sẽ rất hoảng sợ.”
Trời sẩm tối, nàng xuống núi, đến một ngôi làng nhỏ.
Nàng vui vẻ chạy về phía cổng làng, bỗng khựng lại.
Ngôi làng đã sớm bị tàn phá tan hoang.
Lửa cháy ngút trời, tiếng kêu thảm thiết vang dội. Một khe nứt sâu hoắm xé toạc mặt đất, hơi nóng từ dung nham bốc lên cuồn cuộn, không ngừng có người bị ném vào đó.
Thảm cảnh trước mắt khiến nàng lảo đảo.
“Mẫu thân!” Nàng trợn mắt gào lên, định xông vào làng.
Một người kéo nàng lại kịp thời, rồi bịt miệng nàng.
“A Dư, là ta!” Một thiếu niên cất giọng run rẩy, “Đừng vào, đừng vào… sẽ chết mất.”
Nước mắt rơi xuống, nhỏ trên thân ta, còn lạnh hơn cả thân kiếm ta đúc từ hàn thiết.
Ai lại xui xẻo đến mức, trong một ngày gặp hai lần họa sát thân?
Hạt dẻ văng đầy đất, A Dư vẫn vùng vẫy không ngừng, nghẹn ngào nói: “Ta phải tìm mẫu thân…”
Thiếu niên dùng hết sức lực cũng không để nàng xông ra: “Phụ mẫu ta đều bị chúng sát hại… Mẫu thân ngươi… cũng không còn nữa!”
A Dư thôi giãy dụa, ngực phập phồng, rồi ngất xỉu.
Thiếu niên cõng nàng bỏ chạy khỏi thôn. “Keng!” – ta rơi bịch xuống đất một cách thảm hại.
Này vị huynh đài kia, huynh đi thì cũng mang ta theo với chứ?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất