Chương 8:
Chiếc Mercedes nhỏ của Lục Tức đậu ở tầng hầm bãi đỗ xe cách đó không xa.
Chỉ một đoạn đường ngắn mà tôi đã mồ hôi đầm đìa.
Anh giống như một chú gấu koala, cả người dính chặt vào tôi.
Khó khăn lắm mới nhét được anh vào trong xe.
Hít một hơi thật sâu, bật định vị tìm địa chỉ nhà.
Tôi che miệng, ngạc nhiên phát hiện.
Lục Tức cư nhiên sống cùng khu chung cư với tôi.
Thật kỳ diệu.
Tôi ở tòa nhà 56, anh ở tòa nhà 63.
Vất vả lắm mới đưa được anh vào thang máy, không biết là say thật hay giả say.
Trong thang máy còn gặp hàng xóm cùng tòa.
Cô ấy nhìn chúng tôi với ánh mắt tinh nghịch, cười nói với Lục Tức, 「Lần trước cô muốn giới thiệu đối tượng cho cháu, cháu bảo đã có người rồi, đây chính là bạn gái cháu à? Cô bé trông xinh xắn đấy chứ.」
Lục Tức đã có bạn gái, vậy tôi đưa anh lên có vẻ không phù hợp lắm.
Tôi cúi đầu, nhẹ nhàng ghé sát tai anh, hơi bực mình nói, 「Anh đã có bạn gái sao không nói sớm?」
「Không có bạn gái, chỉ có em thôi.」 Anh cúi người xuống, hơi thở mang theo mùi rượu, khiến tôi cũng cảm thấy lâng lâng.
Tôi véo một cái vào eo anh, định bụng sẽ giải thích với cô ấy ngay lập tức.
Không ngờ anh lại lên tiếng trước, 「Cô Trần à, cô đừng trêu chúng cháu nữa, cô ấy da mặt mỏng, sẽ xấu hổ đấy.」
Cô cười tủm tỉm gật đầu rồi rời khỏi thang máy.
Khó khăn lắm mới đỡ được "chú chó lớn" hình người này đến cửa chính.
Tôi đưa tay ra trước mặt anh, 「Chìa khóa đâu? Em mở cửa cho anh.」
Hai tay anh dang rộng sang hai bên, 「Tự lấy đi.」
Ý anh là như vậy sao?
Dù ý anh là gì, ai sợ ai chứ, anh đã say rồi, chẳng lẽ tôi còn sợ?
Tôi cẩn thận tiến gần anh, vừa đưa tay vào túi quần của anh thì bị anh ôm chặt cả người lại.
Giọng anh dịu dàng, 「Tư Tư, tiếp tục nào.」
「Tiếp... tiếp tục cái gì?」
「Tiếp tục tìm chìa khóa.」 Giọng anh khàn khàn.
「À, à, tìm chìa khóa.」 Giọng tôi run run không ngừng.
Anh còn dùng cằm cọ cọ đầu tôi, 「Tư Tư, sao lại sờ lung tung thế.」
Tôi cố gắng kiểm soát bộ não muốn chạy trốn, cuối cùng cũng tìm thấy chùm chìa khóa trong túi bên phải.
Thở phào nhẹ nhõm, Lục Tức khi say thật sự dễ làm người ta phạm tội quá.
「Tư Tư…」 Không ngờ anh lại nâng khuôn mặt tôi lên, đôi mắt lấp lánh ánh sáng rực rỡ, 「Anh muốn hôn em rồi.」
Chưa kịp để tôi đáp lại, đôi môi mát lạnh của anh đã áp lên, hôn tôi.
Anh còn dùng tay bóp cằm tôi, buộc tôi mở miệng.
Đôi môi và lưỡi của anh cuốn lấy đầu lưỡi tôi, mang hương vị cam ngọt ngào.
Chắc lúc nào đó anh đã ăn kẹo vị cam.
Nụ hôn này thực sự quá ngọt ngào.