Nhật Ký Nhát Gan Của Hậu Cung

Chương 5:

Chương 5:
Tự nhiên, thiếp lại không nhìn thấy chúng nữa rồi?
Thiếp mừng như điên, vội vàng múa may quay cuồng.
Tống Thanh liếc mắt thấy thiếp, quay đầu lạnh lùng lườm một cái: "Nàng lại định làm gì?"
"Không có, hì hì." Thiếp không rảnh bận tâm đến chàng, trong lòng đã không kìm được mà ngân nga khúc ca nhỏ.
Khoảng một nén hương trôi qua, tiểu thái giám đi lấy ô vẫn chưa về.
Thiếp buồn chán nhìn cảnh vật xung quanh, nhìn mãi, trước mắt bỗng dưng xuất hiện thêm một "người".
Kẻ đó che ô, múa may trong mưa, tóc đen dài bay lượn, áo dài trắng tung bay theo gió, đột nhiên nàng ta dừng lại, quay đầu nhìn thiếp nở một nụ cười quỷ dị.
!!!
Sao thiếp lại có thể nhìn thấy quỷ nữa rồi?!
Thiếp lập tức quay người đối mặt với Hoàng thượng, chỉ thấy phía sau chàng cũng lơ lửng một thứ trông như đám mây, có mắt có mũi, còn đang nghiến răng ken két.
"Á á á!" Thiếp vội nhắm mắt trái, chỉ vào sau lưng Hoàng thượng, "Hoàng thượng! Có, có quỷ!"
"Quỷ?" Tống Thanh nhìn quanh, sau đó dò xét thần sắc của thiếp, u u nói: "Hoàng hậu... Trẫm sao lại thấy... nàng còn đáng sợ hơn quỷ."
Chàng tiến lên một bước, con quỷ liền theo sau một bước.
Thiếp nhất thời xông lên kéo lấy tay Tống Thanh, lôi chàng định rời đi.
Khoảnh khắc tiếp theo, chàng liền giằng ra khỏi thiếp.
"Hoàng hậu, nàng muốn giở trò gì?"
Thiếp sốt ruột muốn nhảy dựng lên: "Hoàng thượng! Thật sự có quỷ!!"
Tống Thanh cau mày, có vẻ thấy vô cùng hoang đường.
Thiếp lại ngẩng đầu nhìn chàng, thứ trên đầu chàng đã biến mất, sau đó thiếp lại nhìn về phía người phụ nữ kia đang nhảy múa, chẳng có gì cả.
Quỷ đâu rồi?!
...
Trở về Phượng Minh Cung, thiếp nằm trên giường suy nghĩ.
Sao những người khác lại không nhìn thấy những thứ đó nhỉ?!
Thiếp không phải là bị hysteria rồi chứ?
Phụ thân gọi là Đại Hổ, mẫu thân gọi là Lan Tâm, thiếp là Hoàng hậu, thiếp mười tám tuổi, thiếp có ba mươi chiếc răng, thiếp có một nốt ruồi giữa trán, thiếp có một vết bớt trên chân…
Thiếp rất tỉnh táo, thật đấy!
Nhưng tại sao hôm nay lúc thì thấy chúng, lúc lại không thấy?
Chẳng lẽ…
Vì thiếp đã chạm vào tay Hoàng thượng?
Hôm nay thiếp đã chạm vào Hoàng thượng hai lần, khoảng nửa canh giờ sau lại có thể nhìn thấy quỷ.
Có phải… có phải cứ chạm vào Hoàng thượng là quỷ sẽ biến mất, rồi kéo dài khoảng nửa canh giờ không?
Biết được sự thật, nước mắt thiếp tuôn rơi.
Tại sao không thể biết sớm hơn? Bây giờ thiếp đã đảm bảo sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt Hoàng thượng nữa rồi!
Nhưng thiếp thật sự rất sợ.
Thiếp đau khổ nhắm mắt lại, ngủ đi ngủ đi, ngày mai lại nghĩ cách.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất