Chương 74: Lực
Giai đoạn công tác trước của Tô Hạo, chính là đem đường vân phức tạp của Thú Văn, chia thành những đoạn nhỏ, những đoạn nhỏ này, đều được tiểu Sáng phân tích sàng lọc kỹ lưỡng mới tuyển chọn ra đấy.
Tiêu chuẩn sàng lọc là, khi huyết khí thông qua những mảnh nhỏ Thú Văn này, có thể phát sinh biến hóa, hay huyết khí tiêu hao khó hiểu, huyết khí xảy ra chấn động nhỏ, đường vân phản ứng lại, vân vân... Tô Hạo đều đem những đoạn nhỏ xảy ra phản ứng này lưu trữ lại.
Trở lại qua thời gian tích lũy, trong kho dữ liệu phù văn của Tô Hạo, đã có vô số đoạn nhỏ.
Sau đó, dưới sự giúp đỡ của Tiểu Sáng, thông qua quá trình sàng lọc cùng tuyển chọn, Tô Hạo hưng phấn phát hiện một điều mới.
Trong một đoạn nhỏ nằm ở chính giữa Thú Văn, khi huyết khí chạy qua đây sẽ bị tiêu hao nhiều nhất, có nghĩa là, khi huyết khí chạy qua đoạn ngắn Thú Văn này, huyết khí sẽ biến mất một cách khó hiểu.
Tô Hạo liền đem đoạn giữa này so sánh với mấy Thú Văn khác, phát hiện kết cấu ở đây đồng dạng với mấy thú văn khác.
Sau đó hắn liền đơn giản hóa lại kết cấu của Thú Văn, bỏ đi những bộ phận dư thừa, phần còn lại là bốn loại hoa văn hình dây lụa, có kết cấu vô cùng đơn giản.
Tô Hạo đem bốn kết cấu này chia ra, sau đó đưa huyết khí của mình vào, quả nhiên, huyết khí đồng dạng biến mất không rõ tung tích!
Kết cẩu của mấy đoạn này rất đơn giản, lại nằm chính giữa Thú Văn, tất nhiên nó sẽ sắm vai trò trọng yếu nhất, nếu như có thể phân tích được đoạn thú văn đơn giản này, thì như vậy có thể đặt nền móng trụ cột trong quá trình đi nghiên cứu Thú Văn.
Những huyết khí biến mất kỳ lạ này, đến cùng đã đi đâu?
Chỉ cần hiểu rõ bí mật này, bị mật của phù văn sẽ bị Tô Hạo vạch trần ra một góc.
Tô Hạo không nóng náy, nếu như đã tìm được cửa khẩu để đột phá, thì khoảng cách chân tướng cũng gần thêm một bước.
Năm ngày kế tiếp, buổi sáng Tô Hạo ra ngoài săn giết hung thú, buổi chiều thì liền tiến hành thí nghiệm, phân tích.
Nhưng mà năm ngày này, Tô Hạo thử cái loại biện pháp, vẫn như cũ không thu hoạch được điều gì, huyết khí vẫn biến mất không rõ tung tích.
"Nói cách khác, năng lượng huyết khí, sẽ chuyển hóa thành một loại năng lượng mới mà mình không cách nào quan sát."
Tô Hạo một bên vừa làm thí nghiệm, một bên vừa không ngừng suy nghĩ.
Như vậy sẽ là gì chứ?
Lại mân mê hai ngày sau đó, trong đầu Tô Hạo bỗng nhiên lóe lên một đạo hào quang.
"Lực ! ! !."
Tô Hạo nhịn không được hô lên.
Một vấn đề hoang mau lâu ngày, dường như đã tìm được đáp án, trong mắt hắn bộc phát hơi thở nóng bỏng, tế bào toàn thân như run lên.
Không sai, chính là "Lực", Tô Hạo vô cùng chắc chắn với suy nghĩ của mình, huyết khí thông qua đoạn kết cấu đơn giản này, liền tiêu hao huyết khí chuyển đổi thành "Lực".
Loại "Lực" này như sóng điện từ, từ trường, điện năng bình thường, dưới tình huống bình thường, không cách nào quan sát được, không cách nào cảm giác, nhưng mà nó thật sự tồn tại.
"Lực" hay tiếp xúc nhiều nhất là trọng lực, từ lực và lực đàn hồi, vân vân.... nhưng "Lực" mà do huyết khí chuyển hóa ra, thì không thuộc về bất cứ loại lực nào kể trên, mà thuộc về một loại năng lượng đặc thù, độc nhất, mà loại năng lực đặc thù này, chính là mấu chốt để Thú Văn hoạt động, huyết khí phải chuyển hóa thành loại "Lực" này, thì Thú Văn mới chuyển hóa được.
Kết cấu của loại "Lực" này, đứng một mình thì không có tác dụng, nhưng chỉ cần phối hợp với công năng kết cấu của Thú Văn, thì sẽ sinh ra đủ loại năng lực biến hóa không tưởng.
Tô Hạo bởi vì điều mình phát hiện mà hưng phấn đến nỗi không thể ngủ được, liên tục nghiên cứu hai ngày ba đêm, vẻ uể oải cũng vơi bớt trên mặt hắn.
"Hô."
Tô Hạo thở dài một hơi, tuy rằng khuôn mặt mệt mỏi, nhưng hào quang trong mắt vẫn không còn giảm.
"Như vậy, loại lực này, được sinh ra từ năng lượng sinh mệnh, gọi là "Lực Căn Bản 1".
Sở dĩ đặt tên là "Lực Căn Bản 1" là bởi vì, Tô Hạo phát hiện một loại "Lực" khác, có kết cấu phù văn hoàn toàn bất đồng, nhưng công năng thì như nhau, cũng tiêu hao huyết khí để chuyển hóa thành năng lượng, Tô Hạo đem loại kết cấu này đặt là "Lực Căn Bản 2".
Hai loại "Lực" này không hề giống nhau, nhưng có tác dụng hỗ trợ nhau qua lại, hoặc là ước thúc lẫn nhau, hoặc là cường hóa, hay suy yếu.
Chúng kết hợp với nhau ra sao, sẽ rất đến nhiều hiệu quả khác nhau.
Về điểm ấy, cần Tô Hạo phải đi nghiên cứu thêm, đạt được tham số chuẩn xác, mới có thể kết luận sơ bộ.
Thu hồi lại tâm tư, Tô Hạo thả dụng cụ trong tay ra, sau đó thanh lý sạch sẽ cái hang của mình, nằm ở trên giường, chỉ chốc lát, hắn liền ngủ thật say.
Trọn vẹn ngủ một giấy từ sáng đến chiều, Tô Hạo mới mơ mơ màng màng mà dậy, hơi chút rửa mặt, hắn liền bắt đầu an bài công tác của bản thân.
Đầu tiên, phải đem hai đoạn ngắn Thú Văn "Lực Căn Bản 1" cùng "Lực Căn Bản 2" đơn giản hóa lại, làm cơ sở đơn vị cho Phù Văn.
Tiếp theo, quy nạp nguyên lý "Huyết khí" biến thành "Lực", hình thành định lý đầu tiên về huyết khí cùng Lực, gọi là "Định luật phù văn thứ nhất".
Cuối cùng, cần phải về trấn Lăng Vân bổ sung một phen, thuận tiện về thăm phụ thân Ngô Vân Thiên.
Nửa tháng sau, Tô Hạo hoàn thành quá trình đơn giản hóa "Lực Căn Bản", cùng bản tinh chuẩn ngắn ngọn bằng ngôn ngữ, làm ra hai loại định lý "Định luật phù văn thứ nhất" cùng "Định luật phù văn thứ 2", gọi tắt là "Hiệu ứng Huyết Khí cùng Lực".
Vì vậy, hắn ở trong quả cầu không gian đã thành lập nên tấm bảng đơn giản, chuyên môn dùng để ghi chép định luật huyết khí phù văn, trước mắt đã làm ra được hai cái như trên.
Tô Hạo đơn giản chỉnh đốn một chút, liền xuất phát quay về Lăng Vân trấn.
Căn cứ ở đây, hắn cũng định từ bỏ, bởi vì hung thú xung quanh không sai biệt lắm gần bị hắn giết chết hết rồi, hung thú nơi xa cũng không dám tới gần, nơi đây đã trở thành một cấm khu nho nhỏ.
Kế hoạch của hắn là trở về Lăng Vân trấn chỉnh đốn một chút, mua sắm nguyên liệu vật tư, sau đó đi đến nơi sâu hơn, thu nhập Thú Văn, tiến hành phân tích trụ cột.
Sau khi trở lại Lăng Vân trán, hắn đem ba đoạn Thú Văn mình thu thập được trong đoạn thời gian này vẽ ra, sau đó bán cho Lão Đầu, đạt được khoản hơn 50 đồng vàng, hắn liền dùng số tiền này trắng trợn mua sắm các loại vật tư.
Còn vì Ngô Vân Thiên mà mua thật nhiều đồ dùng sinh hoạt, cùng với một bộ áo giáp uy phong lầm lẫy, một thanh trường đao, một cái khiên tròng.
Lại mua cho thôn dân vô số thức ăn, sau đó mướn người kéo xe về trạm gác Trà Sơn.
Đối với cái tiểu sơn trại này, nội tâm của hắn tràn đầy cảm kích, có thể nói, thời điểm hắn nhỏ yếu nhất, là do phụ thân Ngô Vân Thiên, cùng các chiến sĩ ở sơn trại, cung cấp cho hắn một nơi an toản để an ổn trưởng thành, còn theo phụ thân, học được phương pháp trở thành võ giả.
Trải qua nhiều thế giới, nơi đây là nơi duy nhất làm cho hắn có năng lực để tự vệ, làm cho hắn chân chính cảm nhận được cảm giác an toàn.
Hắn trải qua nhiều đời bị đao chém, đạn pháo nổ chết, bị hồng thủy cuốn trôi, bị người dìm xuống nước, bị nhiễm bệnh, bị bệnh tật.....
Nội tâm của hắn lúc đó vô cùng bàng hoàng, không biết cuộc đời tiếp theo sẽ thế nào, hay lại thống khổ chết đi, nếu được chọn, hắn sẽ không muốn mình bất lực đứng im một chỗ chịu chết.
Ở chỗ này, Tô Hạo hắn, không hề nhỏ yếu, hắn đã có lựa chọn.
Nếu như tương lai lại có cơ hội tỉnh dậy, như vậy những kiến thức sở học hắn học được ở đây, sẽ trở thành thứ bảo vệ bản thân...
Ban đêm, Tô Hạo nằm ở trên nóc nhà mình, hưởng thụ lấy phần yên lặng.
Ngô Vân Thiên thì ngồi trong sân tự mình uống tra.
Tô Hạo đột nhiên nhảy xuống, từ trong ngực lấy ra một túi vàng, đưa cho Ngô Vân Thiên nói:
"Phụ thân, đây là mười đồng vàng, người cầm lấy mà đi tìm lão bà đi!."
"Phốc !"
Ba ngày sau, Tô Hạo đem một đoạn Thú Văn kín đoán đưa cho Ngô Vân Thiên, sau đó hắn lần nữa lên đường, thẳng đến chỗ sâu trong vùng hoang dã.
Một mực bôn ba hơn mười ngày, Tô Hạo phát hiện một chỗ đầy Bạch Đầu Hồ, vì vậy quyết định liền ở đay săn bắn.
Hắn quyết định sẽ đem bầy Bạch Đầu Hồ này tận diệt.