Chương 3:
Thầm Từ dần trở nên có chút khác biệt rồi.
Từ khi nào nhỉ? Kể từ khi phụ thân bắt đầu có ý định bổ nhiệm hắn làm Giám quốc đại nhân.
Dần dà, biểu cảm trên khuôn mặt hắn phong phú hơn, cách xử sự cũng trở nên khéo léo, còn hành trình… lại càng thêm bận rộn.
Ta biết, khả năng học hỏi của hắn rất mạnh, tốc độ trưởng thành cực nhanh, luôn luôn như vậy.
Cho nên, không ngoài mong đợi, hắn đã trở thành một Giám quốc đại nhân quyền cao chức trọng, quyết đoán trong từng hành động.
...
Gần đây, ta có chút kỳ lạ.
Không có Thầm Từ giành hết ánh hào quang, ta liên tục đứng đầu trong các kỳ khảo hạch giữa các quý tộc.
Nhưng… không đúng, thật sự rất không đúng.
Ta không vui, thậm chí hình như còn có chút thất vọng.
Ta nghĩ, có lẽ bởi vì phụ thân coi trọng hắn hơn ta, nên tâm trạng ta mới tệ như vậy.
Nhưng bạn cùng bàn Liễm Nguyệt lại nói rằng, có khi ta mắc phải bệnh tương tư rồi.
Nàng bảo, mỗi tiết học ta đều nhìn chằm chằm vào chỗ ngồi của Thầm Từ mà ngẩn người ba lần. Mỗi lần thi đấu, ta đều vô thức cầm nhầm thẻ dự thi của Thầm Từ. Mỗi lần diễn hóa thành công thuật pháp mới, ta đều gọi tên Thầm Từ theo thói quen…
Hít một hơi, ta giật mình kinh hãi. Ta đây… chẳng lẽ là xuân tình dậy sóng rồi sao?
...
Sau khi Thầm Từ trở thành Giám quốc đại nhân, ta hẹn hắn bù lại trận tỷ thí võ nghệ mà chúng ta đã lỡ.
Ta cũng không rõ mình bị làm sao nữa, lần tỷ thí này tựa như chứa đầy một bụng tức giận.
Ta ra đòn tàn nhẫn, chiêu nào cũng nhanh gọn, đánh thẳng vào yếu hại.
Hắn rõ ràng cũng ngây người, nhất thời không kịp phản ứng, suýt chút nữa không đỡ nổi chiêu thức của ta.
Nhưng cuối cùng, ta vẫn dừng lại ngay trước mặt hắn.
Ta khẽ hừ nhẹ, không ngừng châm chọc: “Sao? Làm Giám quốc đại nhân rồi nên lơi là rồi sao? Bận rộn ứng phó mà không chăm chỉ luyện công nữa, bây giờ thế mà lại không đánh thắng được ta?”
Hắn nhìn ta đầy ngạc nhiên, sau đó hơi cúi người xuống.
Ánh mắt hắn nhìn thẳng vào ta, rồi thốt ra câu nói khiến ta mất ngủ ba ngày liền: “Là nàng tiến bộ quá nhanh đó, chị... gái... tốt của ta.”
Ta giật mình lùi lại hai bước.
Thầm Từ này thật đúng là… Không thể tưởng tượng nổi! Trước kia bảo hắn gọi một tiếng chị gái, hắn chết sống cũng không chịu, giờ lại có thể thốt ra dễ dàng như vậy.
Thật sự là…
Quá xấu hổ!