Chương 12:
"Khụ." Nhị thúc khẽ ho một tiếng: "Cái này... Liên Liên à, ngươi cái... cái..."
Miệng của Nhị thúc há ra khép vào, thế mà chẳng nói được câu nào hoàn chỉnh,
một lúc sau,
thở dài: "Thôi, để phu quân của ngươi hảo hảo dạy dỗ ngươi vậy. Nhị thúc đi trước đây, Linh Hoa Túy đã ủ xong, nếu ngươi còn chưa bị nương ngươi đánh chết thì đến nếm thử."
Nhị thúc nói xong, linh quang chợt lóe, biến mất.
Hả?
Phu quân?
Phu quân gì cơ?
Ta đã có phu quân rồi sao?
Chuyện này xảy ra từ khi nào?
Ta hoàn toàn mơ hồ.
Vừa tỉnh lại đã phải chịu cơn thịnh nộ của A nương, ta nhất thời không thể hiểu được ý tứ trong lời nói của Nhị thúc.
Tiên Quân thở dài: "Thật không biết phải làm gì với nàng mới được."
Ta ngơ ngác hỏi: "Tiên Quân, vừa rồi Nhị thúc nói về phu quân của ta, ngài có biết phu quân của ta là ai không?"
Lúc này đây, lòng hiếu kỳ của ta về vị phu quân đột nhiên xuất hiện này còn vượt xa cả Linh Hoa Túy.
Tiên Quân lại thở dài: "Ngay trước mặt nàng, ngoài bản quân ra còn có ai khác?"
À?
Tiên Quân không phải Tiên Quân,
mà là... phu quân?