Chương 03:
Sau đó, người đến tìm thượng thần càng lúc càng đông,
Thượng thần cũng không còn rảnh để để ý đến ta,
Nhưng ta cũng chẳng thể rời đi.
Bởi vì thượng thần một tay ôm ta,
Một tay thong thả vuốt ve lông trên lưng ta,
Vừa vuốt vừa trò chuyện cùng người khác.
Ôi ôi ôi a nương, con bị coi như sủng vật rồi.
Nhưng mà,
Phải công nhận là rất thoải mái.
Tiên nữ thấy lông của ta trắng muốt, mượt mà,
Cũng muốn sờ thử,
Nhưng thượng thần không cho phép,
Thượng thần luôn nói:
Chú tiểu hồ ly này tính tình hoang dã, không thích người khác chạm vào,
Vừa nãy còn cào bị thương người ta,
Tiên tử cẩn thận một chút,
Đừng để nó làm trầy mặt ngươi.
Vừa nói vừa gãi cằm cho ta.
Tiên tử nghe xong liền thôi không vuốt ve ta nữa.
Ừm?
Thật là thoải mái quá đi ~
Phượng Vũ Thượng Thần vừa rồi nói đến ta sao?
Thật là thoải mái quá đi ~
Ta đâu có lúc nào cào bị thương người khác đâu?
À ~ thoải mái quá, đúng đúng đúng,
Chính chỗ cằm này đấy, cứ gãi thêm chút nữa đi.
Thôi kệ, thượng thần nói gì thì cứ nghe theo vậy.
Thế là ta ung dung tự tại, đường đường chính chính,
Không chút sợ hãi cuộn mình trong lòng thượng thần,
Rồi ngủ thiếp đi.