Chương 107: Gọi ta một tiếng thiếu gia
Con đường mòn trong rừng sâu ngoằn ngoèo, dẫn mãi đến tận cùng.
Ngước mắt lên, Từ Mục cuối cùng cũng thấy bóng dáng trấn Thường Gia, lòng nhẹ nhõm hẳn.
"Ông chủ, người kia chẳng lẽ là Thường công tử?"
Trong ánh chiều tà nhá nhem, một bóng người diện đồ sang trọng, đang ngồi tựa ghế lười biếng ngay trước cổng trấn.
Một chiếc bàn nhỏ, một chiếc ghế mây, một bình trà.
Truyện "Nhất Phẩm Bố Y Chương 107: Gọi ta một tiếng thiếu gia" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này