Chương 20: Luyện Hóa Cửu Cửu Tán Hồn Hồ Lô
Cấm chế bên trong Tiên Thiên linh bảo vốn rất khó luyện hóa, mỗi khi luyện hóa thêm một tầng cấm chế, uy lực phát huy ra sẽ càng mạnh mẽ.
Nhưng đồng thời, độ khó của quá trình luyện hóa cũng sẽ từng bước gia tăng theo.
Ví dụ như, hạ phẩm Tiên Thiên linh bảo Tử Điện U Quang Đao, Hồng Vân đã phải hao tốn thời gian đến cả ngàn năm, mới có thể đem chín đạo Tiên Thiên cấm chế bên trong nó toàn bộ luyện hóa.
Sau khi nhỏ phá cấm thần thủy lên trên Hồng Hồ Lô, Hồng Vân không chớp mắt nhìn chằm chằm vào nó.
Chỉ thấy giọt phá cấm thần thủy kia, vừa mới chạm vào Hồng Hồ Lô, liền giống như nước gặp bọt biển vậy, lặng yên không một tiếng động dung nhập vào bên trong hồ lô.
Bành!
Gần như ngay tại khoảnh khắc giọt phá cấm thần thủy biến mất, từ bên trong Hồng Hồ Lô phát ra một tiếng vang trầm đục, tản mát ra một vòng gợn sóng năng lượng.
Tiếp đó, toàn bộ Hồng Hồ Lô đều run rẩy.
"Đạo thứ nhất cấm chế phá!" Hồng Vân trong lòng vui mừng khôn xiết, trong nháy mắt cảm ứng được độ phù hợp giữa mình và Hồng Hồ Lô đã tăng lên rất nhiều.
Hồng Vân liền phóng xuất ra một tia thần thức, tiến vào bên trong Hồng Hồ Lô.
Chỉ thấy giọt phá cấm thần thủy màu vàng kia, đang không ngừng trùng kích vào Tiên Thiên cấm chế của Hồng Hồ Lô.
Từng tầng Tiên Thiên cấm chế, lúc này tựa như một mạng lưới năng lượng, được vật chất hóa ra.
Mà giọt phá cấm thần thủy giống như một viên đạn, đánh thẳng vào mạng lưới năng lượng kia.
Kèm theo từng tiếng trầm đục vang lên, từng tầng năng lượng quang võng, giống như tấm kính bị đạn bắn vỡ, trong khoảnh khắc tan thành mảnh nhỏ.
"Đạo thứ hai Tiên Thiên cấm chế!"
"Đạo thứ ba Tiên Thiên cấm chế!"
"Đạo thứ tư Tiên Thiên cấm chế!"
...
"Thứ hai mươi tư đạo Tiên Thiên cấm chế!"
Tiên Thiên cấm chế mỗi khi bị đánh vỡ một tầng, giọt phá cấm thần thủy lớn bằng giọt nước kia liền sẽ thu nhỏ lại một phần.
Đến khi đạo thứ hai mươi tư Tiên Thiên cấm chế bị phá vỡ, thì giọt phá cấm thần thủy đã thu nhỏ đến cỡ hạt vừng và hoàn toàn biến mất không còn dấu vết.
Cùng với việc hai mươi tư đạo cấm chế bị vỡ vụn, Hồng Vân cảm giác được rõ ràng độ phù hợp giữa mình và Hồng Hồ Lô đã đạt đến mức dễ dàng điều khiển theo ý muốn.
Mà uy lực của Hồng Hồ Lô cũng so với lúc vừa mới luyện hóa đạo thứ nhất cấm chế, tăng lên hơn trăm lần.
"Ta nếu như toàn lực thúc giục Cửu Cửu Tán Hồn Hồ Lô bây giờ, e rằng một Đại La Kim Tiên đỉnh phong bình thường chỉ cần sơ sẩy một chút thôi cũng sẽ tan thành mây khói mất!"
Hồng Vân vuốt ve Cửu Cửu Tán Hồn Hồ Lô, càng ngắm càng thấy thích thú.
Hiện tại hắn cuối cùng cũng đã có một kiện linh bảo có thể đem ra sử dụng!
"Hai mươi tư đạo cấm chế đã đủ dùng rồi, tạm thời không cần phải vội vàng phá giải những cấm chế phía sau, trước tiên vẫn là nên đề thăng tu vi mới là trọng điểm!"
Thu hồi hồ lô, Hồng Vân tốn 1000 vạn điểm nhân quả để đổi lấy một viên Hồng Mông Kim Đan.
Cùng với việc nuốt Hồng Mông Kim Đan vào bụng, một nguồn năng lượng mênh mông không ngừng khuếch tán ra.
Hồng Vân bắt đầu không ngừng luyện hóa nguồn năng lượng do Hồng Mông Kim Đan cung cấp, chuyển hóa thành nguyên thần pháp lực của bản thân.
Sau khi nghe giảng tại Tử Tiêu Cung, cộng thêm việc cùng Nữ Oa và Phục Hy luận đạo, Hồng Vân đối với cảm ngộ về cảnh giới Đại La Kim Tiên đã sớm viên mãn, chỉ cần không ngừng tích lũy pháp lực, là có thể một mạch chạy thẳng tới Đại La đỉnh phong.
Mà quá trình tích lũy pháp lực này, cũng không phải là chuyện một sớm một chiều mà thành.
Mỗi một bước tích lũy pháp lực ở cảnh giới Đại La Kim Tiên, thường thường đều cần đến mấy ngàn, thậm chí cả vạn năm khổ tu mới có thể đạt được.
Nhưng có Hồng Mông Kim Đan, quãng thời gian dài đằng đẵng đó đã được nén lại vô số lần.
Lại thêm có thủ đoạn nghịch thiên như thời gian gia tốc, tu vi nguyên thần của Hồng Vân gần như mỗi ngày đều đang nhanh chóng tăng lên.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt một cái đã là hai mươi năm trôi qua.
Với gấp mười lần thời gian gia tốc, Hồng Vân tương đương với đã tu luyện hai trăm năm.
Năng lượng bàng bạc của Hồng Mông Kim Đan đã được luyện hóa toàn bộ, tu vi nguyên thần của Hồng Vân cũng tiến thêm một bước, mặc dù không thể trực tiếp đột phá lên cảnh giới Đại La Kim Tiên đỉnh phong, nhưng cũng đã tăng lên rất nhiều.
Hồng Vân còn chưa kết thúc bế quan, lại một lần nữa trao đổi thêm một viên Hồng Mông Kim Đan, sau đó tiếp tục tu luyện.
Chỉ trong nháy mắt, lại thêm hai mươi năm nữa trôi qua.
Năng lượng của viên Hồng Mông Kim Đan thứ hai cũng đã bị luyện hóa toàn bộ, tu vi của Hồng Vân lại một lần nữa được đề thăng.
Nhưng, vẫn chưa thể bước chân vào cảnh giới Đại La Kim Tiên đỉnh phong.
Hồng Vân từ từ mở mắt, nắm chặt tay lại, cảm thụ được nguồn pháp lực hùng hậu gấp mấy chục lần so với trước trong cơ thể, khẽ cau mày: "Hồng Mông Kim Đan, ngoại trừ lần đầu tiên sử dụng có thể giúp đề thăng một tiểu cảnh giới ra,
Sau đó mỗi lần sử dụng, hiệu quả đều sẽ giảm dần theo thứ tự. Chỉ dựa vào Hồng Mông Kim Đan, cho dù ta đem toàn bộ một ức điểm nhân quả kia bỏ ra, cũng không thể đột phá lên Đại La Kim Tiên đỉnh phong được!"
Suy nghĩ một chút, Hồng Vân quyết định không tiếp tục trao đổi Hồng Mông Kim Đan nữa.
Đối với hắn bây giờ mà nói, hiệu quả của Hồng Mông Kim Đan đã giảm xuống quá nhiều, uống vào cũng chỉ là lãng phí.
Hơn nữa, hắn đã lợi dụng thời gian gia tốc để tu luyện trong bốn trăm năm.
Khoảng thời gian dài chuyên tâm tu luyện, cũng khiến cho nguyên thần của hắn cảm nhận được từng tia mệt mỏi.
Hồng Vân dừng lại việc tu luyện, bắt đầu suy nghĩ về con đường phía sau.
Hiện tại hắn đã cách Đại La Kim Tiên đỉnh phong không còn xa, rất nhanh sẽ cần phải cân nhắc xem làm thế nào để bước vào cảnh giới chuẩn Thánh.
Nếu như hắn không phải là người đến từ hậu thế, có lẽ hắn cũng sẽ như những người khác, quy quy củ củ lựa chọn con đường Trảm Thi mà Hồng Quân đã truyền lại.
Nhưng với trí nhớ của người hậu thế, hắn biết rất rõ ràng, Trảm Thi chi đạo không phải là con đường chính đạo.
Hoặc có lẽ, con đường Trảm Thi mà Hồng Quân truyền lại kia rất có thể có một vài thiếu sót mà người khác không hề hay biết.
Hồng Hoang thế giới chưa bao giờ thiếu những người có thiên phú trác tuyệt, chỉ cần lấy ba nghìn khách trong Tử Tiêu Cung ra mà nói, ai mà chẳng phải là những tồn tại trời sinh dị bẩm, có lai lịch thâm hậu.
Nhưng vì sao không một ai tu luyện Trảm Thi chi đạo của Hồng Quân mà chứng đạo Hỗn Nguyên?...