Chương 67: Liên thủ, thương nghị!
Không khí của hiện trường trở nên vô cùng nghiêm trọng.
Giọt giọt mồ hôi hột lạnh như băng, chậm rãi lăn xuống từ trên trán mọi người của băng hải tặc Râu Trắng.
"Ực ực!"
Chúng hải tặc chỉ cảm thấy cổ họng phát khô, không nhịn được phải nuốt nước miếng.
Rốt cuộc, có người lên tiếng nói: "Đến... tột cùng là ai? Thế mà lại ngăn cản được công kích của cha và Tóc Đỏ."
"Hắn lên thuyền lúc nào?"
"Không... Không biết..."
"Trời hình như cũng bị đánh rách rồi."
"Thật là đáng sợ!"
Marco từ trước đến giờ vẫn thoải mái, lạnh nhạt.
Lúc này, cũng lộ ra vẻ lo lắng.
Thấp giọng nói: "Cha..."
...
Râu Trắng khẽ nheo con mắt lại, nói: "Ngươi là ai?"
Shanks như vì trả lời hắn, hưng phấn nói: "Chúa Cứu Thế đại nhân, các ngươi đã tới!"
"Chúa Cứu Thế đại nhân? " Râu Trắng có vài phần nghi ngờ.
Diệp Húc bất đắc dĩ nói: "Các ngươi sao lại đánh nhau?"
Diệp Húc vừa nói chuyện, vừa không khỏi lặng lẽ đánh giá Râu Trắng trong truyền thuyết.
Thân hình hắn cao lớn, tựa như một tòa núi lớn nguy nga, làm cho người ta ngưỡng mộ.
Cơ bắp trên người, cứng rắn giống như sắt, có lồi có lõm, đường nét rõ ràng.
Bộ râu trắng rất dày, giống như là hai cây loan đao, sắc bén vô cùng.
Mặc dù, trên người hắn rất nhiều lỗ kim, làn da cũng hiện rõ tuổi già.
Nhưng, bất cứ kẻ nào cũng không dám khinh thường có chút vẻ với hắn, chỉ biết sinh ra bối rối và khẩn trương.
Đây chính là Râu Trắng, hoàng giả tung hoành biển rộng hơn mười năm!
Shanks bất đắc dĩ nói: "Bởi vì Teach..."
Chân mày Râu Trắng lại nhảy lên, nhưng vẫn không gấp gáp động thủ.
Diệp Húc sáng tỏ gật đầu, tiện đà dồn sự chú ý vào nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên, cũng mở ra hệ thống trực tiếp.
Optimus Prime: Chúa Cứu Thế đại nhân đã tới thế giới Vua Hải Tặc rồi.
Hồng Hướng Dương: Bầu trời ở thế giới Vua Hải Tặc u u ám ám, xem ra sắp mưa rồi.
Play Boy: Trời mưa cũng không sao, mấu chốt là nếu có bão hoặc biển gầm, thuyền của bọn hắn chất lượng quá kém, hơn nữa, cũng không có Iron Armor giống ta.
Đội Trưởng Đội 5: Các ngươi hơi lệch đề rồi đấy.
Đội Trưởng Đội 5: Mới vừa rồi, thế giới Vua Hải Tặc còn trong xanh. Bởi vì Chúa Cứu Thế đại nhân đón đỡ chiêu thức của Râu Trắng và Shanks, thế nên, mới có cảnh tượng cuồng phong gào thét, mây đen giăng đầy.
Nữ Hiệp: Oa! Chúa Cứu Thế đại ca ca thật là lợi hại, thế nhưng lại có thể lấy một địch hai!
Nữ Hiệp: Bên kia là Nhã Nhã tỷ tỷ sao? Thật là thật xinh đẹp nha, xinh đẹp hơn cả trong « Hồ Yêu Tiểu Hồng Nương » luôn. [Đáng yêu. Jpg].
Diệp Húc thấy cái tin tức này xong, không khỏi nghiêng người nhìn hướng bên cạnh.
Chỉ thấy...
Một vị mỹ nữ mặc trường bào màu đỏ, tóc như thác nước, mặt như bạch ngọc, mắt như bảo thạch, làn da nõn nà, vóc người nóng bỏng, đang đứng ở bên cạnh mình.
Diệp Húc liền giống bị đóng băng, hoàn toàn ngây dại.
Mỹ!
Hoàn mỹ!
Thật sự quá hoàn mỹ!
"Lạch cạch!"
Lúc này, một con hải âu thả xuống một tờ báo, vừa vặn rơi vào trên đầu Diệp Húc.
Lúc này Diệp Húc mới thu hồi ánh mắt, liếc nhìn tờ báo, nói: "Ngày kia, mười hai giờ Ace sẽ bị xử trảm ở Marineford.
Nơi này cách Marineford có xa lắm không?"
Shanks đáp: "Bây giờ đang đi về phía Marineford, có thể tới trước mười hai giờ."
Diệp Húc gật đầu, xoay người nói: " Chào Râu Trắng, ngưỡng mộ đại danh đã lâu."
Râu Trắng phát ra âm thanh trầm muộn, nói: "Ngươi ngưỡng mộ ta đã lâu, nhưng, ta còn không biết tên của ngươi."
Diệp Húc cười nói: "Ngươi có thể gọi ta là Chúa Cứu Thế, hoặc là Diệp Húc.
Đây là Aizen, Đồ Sơn Nhã Nhã và Namikaze Minato."
Thời điểm Diệp Húc nói đến Namikaze Minato, không khỏi dừng ánh mắt ở trên người hắn vài giây.
Cóc người cao gầy, rắn rỏi, tóc màu vàng kim, con ngươi sáng ngời.
Diệp Húc không khỏi than thở trong lòng: Thật là anh tuấn, phóng khoáng, đẹp trai! Đoán chừng cũng chỉ kém mình có một chút thôi.
Hồi lâu, Diệp Húc mới tiếp tục nói: "Lần này chúng ta tới, cũng không có ác ý, chẳng qua là hỗ trợ giải cứu Ace mà thôi."
Râu Trắng nghe thế, đầu tiên là im lặng hai giây.
Rồi sau đó sang sảng cười to: "A ha ha ha! Xem ra đứa con trai kia của ta đã kết giao không ít bạn tốt ở bên ngoài.
Như thế, thì cảm ơn ngươi nhé!"
Diệp Húc ung dung nói: "Không cần phải khách khí, bởi vì giải cứu Ace cũng là nhiệm vụ của chúng ta."
Tiếp theo, Diệp Húc nhìn chung quanh một vòng, thấy mọi người của băng hải tặc Râu Trắng tràn đầy vẻ cảnh giác, nói: "Shanks, chúng ta về thuyền của ngươi trước đi."
"Tốt!"
Rất nhanh, tất cả đám người Diệp Húc đều rời khỏi tàu Moby Dick.
Lúc này đám người Marco và Blamenco, mới từ từ tới gần Râu Trắng.
"Cha, bọn họ là... " Marco hỏi.
Râu Trắng khoát tay nói: "Bọn họ không phải là địch nhân, họ tới để hỗ trợ cứu Ace."
Marco nghe thế, con mắt nhẹ nhàng phát sáng.
Hắn là một người lý tính, vô cùng rõ ràng đi tới Marineford cứu Ace, là chuyện nguy hiểm và khó khăn cỡ nào.
Nhất là, hôm nay thân thể cha mỗi ngày một kém, hắn thật sự không muốn cha phát sinh cái gì ngoài ý muốn.
Mà có Shanks và người thanh niên cường đại kia hỗ trợ, không thể nghi ngờ là một chuyện rất tốt.
...
Thế giới Hỏa Ảnh.
Làng Lá.
Naruto vọt tới trước mặt Sasuke, cười nói: "Chúa Cứu Thế bọn họ sắp chiến đấu.
Bằng không, chúng ta vừa ăn mì sợi vừa xem trực tiếp đi!"
Sasuke đạm mạc nói: "Ta nhớ là... lần trước ngươi ở trong nhóm nói rằng minhg không thích ăn mì sợi rồmài?"
Naruto vuốt kính bảo hộ nói: "Có sao? Có sao? Không có đâu, đi! Chúng ta nhanh đi ăn mì sợi!"
Khi đang nói chuyện, hắn kéo tay Sasuke, liền vui vẻ đi tới tiệm mì sợi.
Chờ đến cửa, lúc này Naruto mới sờ sờ lỗ mũi, cười nói: "Đúng rồi, ta không có tiền, lần này coi như là ngươi mời ta đi."
Sasuke đảo cặp mắt trắng dã, nói: "Ngươi cái tên này... mà cái gì gọi là coi như ta mời?"
...
Về mặt khác, Marineford.
Akainu, Thanh Trĩ, Kizaru và Chiến Quốc, tất cả đều tề tụ lại với nhau.
"Theo tin tức mới vừa truyền về, Tóc Đỏ và Râu Trắng gặp mặt, hơn nữa hai con tàu Red Force và Moby Dick cùng nhau đồng hành, đi tới chỗ Marineford chúng ta.
Sợ rằng bọn họ đã đạt thành hiệp nghị nào đó.
Cho dù là chúng ta... Đồng thời đối mặt với hai đại hoàng giả, cũng sẽ rất có áp lực.
Ta nghĩ... có lẽ chúng ta nên suy nghĩ lại chuyện công khai giết Ace rồi. " Chiến Quốc phân tích nói.
Kizaru, Thanh Trĩ và Akainu im lặng một trận, tựa hồ là đang suy nghĩ đề nghị của Chiến Quốc.
Saint Bruno ngồi ở phía trên cất cao giọng nói: "Chiến Quốc, ý của ngươi là chúng ta phải thỏa hiệp với hải tặc?
Không thể nào!
Chúng ta đại diện cho chính nghĩa!
Mà hải tặc là tà ác!
Chính nghĩa tuyệt đối không thể nào thỏa hiệp tà ác!
Về phần hoàng giả?
Kia quả thực chính là chê cười!
Chỉ là một đám mà thôi, bọn họ ngoan ngoãn đợi chờ Ace bị chém cũng không sao.
Nếu như dám đến Marineford giương oai, vậy cái thế giới này sẽ lại có thể ít đi hai băng hải tặc rồi!"